Đại Anh Hùng Thất Nghiệp Thì Có Gì Sai?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

54 31

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

7 14

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

82 558

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

71 311

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

(Đang ra)

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

右薙 光介

Một câu chuyện fantasy "livestream mạo hiểm" nơi nam chính rời đội chứ không bị trục xuất, và hướng tới một cái kết hạnh phúc—bắt đầu từ đây!

240 3158

Slayers Đặc Biệt

(Đang ra)

Slayers Đặc Biệt

Hajime Kanzaka

Tuyển tập các truyện ngắn xoay quanh thế giới Slayers.

12 195

Vol 1 - Kẻ Thu Thập Linh Hồn [Soul Collector] - Chương 22 - Ai Sẽ Làm

Cái đuôi giống như một con rắn khổng lồ, hay đúng hơn là một con rắn khổng lồ thực sự, của Chimera đã quật ngã Ichika, cô ấy đang nằm lăn lóc dưới gốc cây.

Momohina đang bò trườn để chạy trốn.

Millyryl không những không thể gây ra một đòn tấn công hiệu quả nào cho Chimera mà còn đang phải chật vật để né tránh.

Con rắn đuôi lại định nhắm vào Momohina.

Momohina, người đã chịu một ít sát thương từ ma thuật của đầu dê, không còn nhanh nhẹn như mọi khi. Chắc chắn sẽ không thể né được.

Tôi và Chimera cách nhau khoảng năm mét.

Vung thanh Ma Kiếm Soul Collector cũng không trúng.

Nếu không phải là vung...?

“UOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO...!”

Tôi đã ngay lập tức ném thanh Soul Collector.

Thanh Soul Collector quay tít bay về phía Chimera.

Đi đi.

Đi mau.

Làm đi!

Ể?

...Rơi xuống, rồi cắm vào đất.

Ngay trước mặt Chimera.

Chính tôi đây, mà lại dùng sức quá à...?

Tuy nhiên, phản ứng của Chimera lại rất dữ dội. Nó nhảy vọt sang một bên, về hướng ra xa tôi, rồi quay lại.

“GOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOON...!”

Nó gầm lên.

“Uộc...”

Một cơn gió mạnh hôi thối thổi tới, tôi phải trụ vững lại.

Tên khốn kia, đang sợ hãi à.

Hạng súc sinh mà cũng dám cảm nhận được sức mạnh của Soul Collector, à?

Không, có lẽ chính vì là dã thú, nên nó mới có thể cảm nhận được nguy hiểm một cách bản năng.

“Ssh...!”

Tôi chạy tới, nắm lấy chuôi Soul Collector. Rút nó ra khỏi mặt đất, rồi vào thế thủ.

“Ora ora! Sợ à, đồ súc sinh! Nếu sợ thì nói là sợ đi! Ora ora ora!”

Tôi vừa vung thanh Soul Collector vừa tiến lên, Chimera lùi lại.

Nó từ từ lùi lại.

Tất nhiên, tôi vừa uy hiếp Chimera, vừa bình tĩnh quan sát đối phương.

Nó có vẻ không phải là sợ hãi, mà là đang cảnh giác. Kiểu như, chẳng hiểu sao lại có cảm giác nguy hiểm, tốt nhất là nên làm theo trực giác? Nhưng mà cái kia là gì? Có thật là nguy hiểm không? Sao đây? Kiểu vậy...?

Nói cách khác, nó đang cố gắng xác định mức độ nguy hiểm. Hửm? Có vẻ cũng không có gì ghê gớm lắm? Nếu để nó nghĩ vậy thì gay go.

Nếu bị coi thường thì sẽ bị hạ gục.

Nếu nó lao tới, một người không phải là bậc thầy kungfu hay Kiếm Vũ Sư như tôi thì chín phần mười là không thể né được.

Nếu có thể đâm được thanh Soul Collector vào đúng lúc nó lao tới thì tốt nhưng cũng khó nói lắm.

Mà khả năng chết cũng khá cao.

“Oraa! Đến đây, oraa! Đến thử xem! Đã bảo đến đây mà!? Không đến à, hah, đồ tép riu! Thân hình to lớn như vậy mà lại có trái tim gà con à!? Dù nhìn qua thì có vẻ không có gà trộn lẫn vào đâu!”

Tôi vừa chĩa thanh Soul Collector ra trước và từ từ tiến lên, vừa liếc nhìn ra sau.

Momohina đang chăm sóc Ichika, nhưng không biết tình hình thế nào. Từ đây không thấy được. Có vẻ không ổn lắm.

Millyryl đang làm gì?

“HAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA...!”

Ở kia.

Millyryl.

Cái cây.

Không biết từ lúc nào, cô ấy đã leo lên một cái cây gần Chimera.

Từ trên cành cây đó, Millyryl nhảy xuống.

Đáp xuống lưng Chimera, rồi chém vào đầu dê.

“Rya!”

Chém.

“Rya!”

Chém!

“Ryaaa!”

Chém! Chém!

“Rya! Rya!”

Chém! Chém! Chém...!

“Rya! Rya! Ryaaa!”

Cái đầu dê...

“GIMEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEE...!”

...kêu lên rồi vặn vẹo thân, không, là cổ.

V1 012

Chimera nhảy lên nhảy xuống để hất cô elf ra, nhưng đó là một Erofu. Không, Erofu hay không thì ngoài việc bộ ngực rung lắc một cách kinh khủng ra thì không liên quan, nhưng Millyryl đã bám vào lông của Chimera và cầm cự được.

Và rồi, con rắn đuôi bắt đầu nhắm vào Millyryl.

Cái này có nguy hiểm không...?

Tôi đã nghĩ vậy, nhưng Millyryl lại còn ngoan cường hơn. Cô ấy men theo lông của Chimera và di chuyển xuống đến vùng bụng của nó.

“Khá lắm, Millyryl!”

Tôi quay lại.

“Momohina! Ichika thì...!?“

“T-Tôi không sao!”

Người trả lời là chính Ichika.

Thực tế, Ichika đang đứng dậy mà không cần sự giúp đỡ của Momohina, nhưng mà loạng choạng quá.

“Bà đừng có cố sức! Dùng ma thuật mà chữa trị đi!”

“Đã bảo là không sao rồi mà!”

Sao lại bướng bỉnh thế nhỉ...?

Thật khó hiểu, nhưng mà, cũng không phải là lúc để ý chuyện đó.

“Momohina, nếu di chuyển được thì đến đây! Millyryl cũng không cầm cự được lâu đâu!”

“Aye aye, sir!”

Momohina có vẻ khỏe, cô ấy bay vút đến. Dù đã bị trúng ma thuật sét một chút, nhưng con bé này khỏe thật.

“Tốt! Đã đến nước này thì tấn công đồng loạt một lần cho xong luôn! Đến đây, Momohina!”

“Vâng! Đi đây!”

Tôi và Momohina kề vai nhau chạy tới.

Ngay lập tức, đầu dê đã quay về phía này.

Nó đang lẩm bẩm gì đó. Bắt đầu niệm chú.

“Momohina, ma thuật đó! Theo hiệu lệnh của tôi thì chia ra hai bên...!”

“Sha—!”

“Bây giờ...!”

“Nyon!”

Tôi sang phải.

Momohina sang trái.

Ngay sau đó, một tiếng nổ vang trời.

Nội tạng của tôi, thắt lại, nhưng chỉ có vậy. Cả tôi và Momohina đều vô sự.

Chúng tôi lao về phía Chimera.

“DELM-HEL-EN-BALK-ZEL-ARVE...!”

Momohina tung ma thuật trước.

Ngay mũi của đầu sư tử, một vụ nổ xảy ra.

“...FOOGAO!”

Chimera nao núng, lắc đầu. Vùng mũi có hơi cháy xém, nhưng chỉ có vậy à. Dù đã bị Momohina tấn công vào háng rất nhiều lần nhưng vùng lông ở đó cũng chỉ hơi cháy xém, và cái đầu dê bị Millyryl chém liên tục cũng chỉ đầy vết thương chứ vẫn còn khỏe chán, rốt cuộc cơ thể của nó là thế nào vậy?

Cuối cùng, vẫn là tôi à.

Chỉ có tôi mới có thể kết thúc được, đúng chứ? Hết cách thật.

“UOOOOORYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA...!”

Tôi lao tới. Không lùi bước. Không chạy trốn. Dù có chuyện gì xảy ra cũng sẽ tiến lên. Tung ra một nhát chém vào nó. Sợ hãi? Không có. Một chút cũng không. Những lúc như thế này thì cứ vứt bỏ mạng sống đi. Một mất một còn. Được ăn cả, ngã về không. Tôi sẽ làm. Tôi sẽ làm. Tôi sẽ kết thúc. Tôi sẽ hạ gục nó. Tôi vung thanh Soul Collector lên.

Chỗ này.

Sắp tới rồi.

Tôi định vung thanh Soul Collector xuống.

“GOAGAO——————————N...!”

Chimera đột nhiên chồm hai chân trước lên.

Tôi đã chém hụt.

Vì đã dồn hết sức, nên tôi đã bị mất đà. Tôi tặc lưỡi.

“...Chậc!”

Không có ý định chạy trốn. Không đời nào lùi bước.

Nhưng Chimera đang định giẫm nát tôi.

Chân trước của Chimera đang giáng xuống.