“”””””””Ehhhhhhh?????””””””””
Tiếng hét ngạc nhiên của cả lớp—cả nam lẫn nữ—vang khắp phòng học sau phát ngôn như sét đánh ngang tai của Luna.
Chuyện đó… cũng đúng thôi.
Ngay cả tôi—người trong cuộc—còn chẳng thể hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra nữa.
“... Ara ara… dạo này học sinh cấp ba bạo thật đấy… Thật là ấn tượng…”
Sagami-sensei vẫn giữ vẻ chậm rãi như mọi khi, đưa tay lên che miệng rồi chớp mắt đầy ngạc nhiên.
Sensei à, em không nghĩ đây là chuyện bạo hay không đâu ạ.
Tôi quay sang nhìn Luna, mong được nghe một lời giải thích — rốt cuộc cô ấy đang định làm cái gì vậy chứ?
Khi ánh mắt chúng tôi lại chạm nhau, Luna chỉ đơn giản––
“…♪”
Luna mỉm cười vui vẻ rồi khẽ vẫy tay chào.
Cô gái này đúng là rất ung dung, điềm tĩnh.
Chẳng lẽ cô ấy thật sự không bận tâm gì đến cảnh hỗn loạn thế này sao…?
“SSSSS-Seito, chuyện này là sao???”
Trong lúc tôi còn đang mải nhìn Luna, một thằng con trai nào đó đã quay sang chất vấn tôi:
“Đúng rồi, cậu lén lút sau lưng bọn này từ khi nào đấy ?!”
“Làm sao mà cậu lại thân được với một du học sinh dễ thương như thế chứ?!”
Với điều đó, các nam sinh bắt đầu vây quanh tôi gặng hỏi.
—Không, nó không chỉ dừng ở đám con trai nữa.
“Kiriyama-kun, cậu là hôn phu của Alford-san thật sao?! Tuyệt thật đó!”
“Nè nè, kể cho tụi tớ nghe hai người gặp nhau thế nào đi!”
Mấy bạn nữ cũng bắt đầu tò mò hỏi dồn dập.
Chắc vì so với Luna – người vừa mới chuyển đến – thì họ dễ bắt chuyện với mình hơn, bởi dù gì mình cũng đã học chung lớp được khoảng bốn tháng rồi.
–Tuy nhiên điểm khác biệt lại đến từ bầu không khí của hai bên.
Đám con trai đều nhìn tôi với ánh nhìn như thể muốn lấy mạng tôi ngay tức khắc, nó khiến tôi muốn bỏ chạy luôn khỏi đây.
Tôi đã nghĩ bản thân mình hoà nhập khá tốt với các bạn trong lớp rồi, vậy mà…… giờ thì rõ ràng đã xuất hiện một khoảng cách giữa tôi và mọi người.
Và các bạn nữ thì nhìn tôi với ánh mắt tò mò, họ muốn biết về mối quan hệ của tôi và Luna.
Tôi không hẳn là cảm thấy xấu hổ, chỉ là….hơi chút khó xử thôi. Chắc có lẽ vì ánh mắt của họi nhìn tôi đầy vẻ thích thú.
Dường như lý do khiến mọi người phản ứng khác nhau là vì…..đám nam sinh nhìn Luna như một đối tượng để yêu đương, còn các bạn nữ chỉ đơn thuần là tò mò về câu chuyện mà thôi.
“T-Tớ cũng đâu có biết chuyện gì đang xảy ra nữa mà…..!”
Thành thật mà nói bản thân tôi cũng đang không biết chuyện gì đang diễn ra nên chỉ có thể thành thật thú nhận.
Thế nhưng—
“Vậy là sao chứ…!? Chẳng phải cậu với tớ đã ngủ cùng nhau, còn ôm nhau đầy tình cảm nữa sao…!?”
Luna bất ngờ lên tiếng đáp lại, khiến cả lớp như hóa đá.
Và hơn hết, cô ấy lại dùng những lời có sức công phá khủng khiếp như thế để nói ra điều đó.
“Từ từ đã nào Luna…!”
Nhưng gì Luna nói hoàn toàn không phải bịa đặt.
Cô ấy đã đúng, chúng tôi đã ngủ với nhau, thậm chí là còn ôm nhau lúc cô ấy ở đó.
Dù vậy, trong hoàn cảnh này thì lời nói của cô ấy rất dễ gây ra hiểu lầm.
“Chết tiệt, cậu ta đã nắm trong tay chiến thắng rồi à….?”
“Không còn chút sơ hở nào để bọn này chen vào sao trời…!?”
“Ahaha… Kiriyama-kun, tớ hiểu cậu ngại, nhưng đừng có giả ngơ trước mặt cô ấy chứ~”
“Cô ấy đâu phải bạn gái nữa đâu, là vị hôn thê đó. Mà thật đấy, tớ nghĩ những lúc thế này, cậu nên tự tin lên mới ngầu!”
Mấy cậu con trai vừa nãy còn ganh tị với lời Luna nói, giờ trông như sắp gục đến nơi, ai nấy đều cúi đầu trong tuyệt vọng.
Còn các bạn nữ thì chỉ cười phá lên, tỏ vẻ như “đành chịu thôi”, rồi dồn hết sự chú ý về phía cô ấy.
Thật sự, các bạn cùng lớp tụi mình ai cũng tốt bụng cả.
Nếu là trong hoàn cảnh bình thường, chắc tôi đã bị mắng té tát rồi.
Đặc biệt là mấy bạn nữ chắc hẳn đã xem tôi như kẻ thù của toàn bộ hội con gái, còn mấy cậu con trai thì đâu dễ gì buông tay khỏi Luna như thế.
Nhìn thấy bạn bè ai cũng tốt bụng thế này, tôi mới nhẹ nhõm thở phào, rồi mỉm cười.
“Ừm thì….xin lỗi nhá, thật ra tớ cũng chẳng biết chuyện gì đang xảy ra cả. Tớ thậm chí còn không nghĩ là cô ấy sẽ sang đây du học nữa.
Nếu trong bầu không khí hiện tại mà tôi còn cố chối thêm lần nữa, chắc chẳng ai tin tôi đâu.
Việc Luna – người vừa mới đến du học – lại biết rõ tên tuổi và mặt mũi tôi, dù trước đó chẳng ai thấy chúng tôi trò chuyện bao giờ, rồi còn tự xưng là vị hôn thê của tôi… những điều đó, dù vô lý nhưng lại khiến lời của cô ấy mang một sức thuyết phục kỳ lạ.
Nếu tôi cố gắng phủ nhận quá đà, chắc chắn sẽ phá hỏng bầu không khí thiện cảm này, và lần này, người bị chỉ trích sẽ là tôi mất thôi.
Chính vì thế, tôi không nói thêm gì để xác nhận lời của Luna. Thay vào đó, tôi khéo léo lái cuộc trò chuyện sang hướng khác, khiến mọi người có cảm giác như tôi ngầm thừa nhận vậy thôi.
“Du học bất ngờ à!?”
“Ý cậu là Alford-san đã lặn lội đến tận đây du học chỉ để ở cạnh vị hôn phu của cậu ấy, Kiriyama-kun sao!?”
Chà, tất nhiên là bầu không khí trong lớp đã dẫn tới hiểu lầm như thế này, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác.
Nếu tôi không lên tiếng, tệ lắm thì mọi người cũng chỉ tự hiểu sai theo ý họ mà thôi.
Nhưng mà,.....tại sao Luna lại nói những điều đó chứ.
“Lý do tớ đi du học… không phải là nói dối. Nhưng mà… nếu được, em muốn được học cùng trường với Seito-sama… nên đúng là em đã hơi ích kỷ một chút.”
Luna có lẽ rất vui vì tôi không lên tiếng phủ nhận, nên đã nở nụ cười rạng rỡ và vui vẻ giải thích với mọi người.
Nhờ vậy mà đám con gái trong lớp đồng loạt hét lên: “Kyaaaa~!”
Tôi nghĩ đến giờ thì mọi người đã mặc định xem tôi với Luna là một cặp hứa hôn rồi.
“Ha ha… ngay từ đầu bọn mình đã chẳng có cơ hội rồi……”
“Biết sao được chứ… nếu không nhờ Seito thì Alford-san đã chẳng đến học ở trường này rồi……”
“Cô ấy còn gọi cậu ấy là ‘sama’ nữa mà…… Nhìn kiểu này thì rõ ràng trái tim Alford-san đã hoàn toàn thuộc về Seito rồi….”
Ừm, có vẻ mấy cậu con trai vừa hy vọng tràn trề đã bị dội cho một gáo nước lạnh, đến mức hoàn toàn tan nát cõi lòng.
Tuy chuyện đó giúp tôi nhẹ người vì sẽ không bị ghét bỏ vì ghen tị,…… nhưng khi vẫn chưa rõ Luna thực sự đang nghĩ gì, tôi chẳng thể buông lỏng bản thân mình được.
Chưa kể, còn một chuyện khác khiến tôi phải lo lắng nữa.
Lớp học đã ồn ào đến mức này thì kiểu gì tin tức cũng lan khắp cả khối mất thôi.
Mặt khác, việc Rion phát hiện ra chuyện này sẽ chỉ còn là vấn đề của thời gian.
Không biết khi Rion biết chuyện này thì mình sẽ bị tra tấn đến mức nào đây……?
“Vậy thì, mọi người~. Giờ chúng ta đã chào đón xong Alford-san và xác nhận ‘tình bạn mãnh liệt’ giữa em ấy với Kiriyama-kun rồi, đến lúc di chuyển sang hội trường rồi đấy. Lễ khai giảng sắp bắt đầu rồi nên không được đến muộn đâu nha~.”
Có vẻ như nghĩ rằng cuộc trò chuyện đã kết thúc sau khi trái tim của các nam sinh bị bóp vụn, Sagami-sensei lại ung dung dắt cả lớp đi theo nhịp riêng của mình.
Đúng rồi, do sự quay trở lại của Luna khiến tôi đã quên đi mất nay là ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ hè.
Dĩ nhiên, buổi lễ khai giảng vẫn sẽ diễn ra như bình thường.
Cả lớp túa ra hành lang xếp hàng vội vã, một phần cũng vì cái vụ náo loạn ban nãy đã khiến bọn tôi trễ giờ xuất phát ban đầu.
Giữa lúc hỗn loạn ấy—
“Tớ đã làm cậu giật mình rồi nhỉ? Xin lỗi nhé…… Tất nhiên, lát nữa tớ sẽ giải thích đàng hoàng sau……”
Luna bước đến gần, nhẹ nhàng xin lỗi trong khi vẫn nhìn tôi từ đầu đến chân.
Như mình nghĩ, chắc chắn chuyện này có lý do nào đó đằng sau.
Nhưng mà cô ấy vẫn cứ khoác tay tôi trong khi xin lỗi…… đúng là lúc nào cũng tự nhiên quá mức, làm tôi chẳng biết nên giận hay nên mừng nữa……
“Hừm~ mà thôi, cũng được. Hai người thân thiết vậy là tốt rồi.”
Trong lúc cả lớp đang xếp hàng, Sagami-sensei thấy Luna chạy đến ôm lấy cánh tay tôi, liền đưa ngón trỏ lên môi ra chiều suy nghĩ, rồi sau đó… dường như đã bỏ qua.
Còn các bạn cùng lớp thì––
“Ngay từ ngày đầu mà đã phô trương tình cảm dữ quá vậy đó trời…!”
“Chết tiệt, tui cũng muốn có bạn gái quá…”
“Đừng lo, vẫn còn một du học sinh khác đó……”
“Uầy, nóng thật đấy……”
“Hai người thân nhau thật đó…”
“Định bảo chỉ có mùa hè là nóng thôi, mà hè vẫn chưa qua ha. Cơ mà nóng kiểu này thì phải gọi là đỉnh điểm mùa hè mất rồi!”
––Ai nấy đều mang một bầu cảm xúc riêng khi nhìn về phía chúng tôi.
Nhưng vì chẳng ai tỏ vẻ ác ý, nên chắc sẽ không có vấn đề gì đâu.
“……♪”
Luna, người đang ôm tay tôi, khẽ tựa đầu vào vai tôi với vẻ mặt vô cùng mãn nguyện. Mà nếu giáo viên cũng không cản, thì chắc cũng không có gì đáng lo.
Tất nhiên là tôi vẫn còn bối rối bởi sự xuất hiện đột ngột của cô ấy và chuyện vị hôn thê nọ kia – nhưng hơn hết, tôi thấy thật sự vui khi được gặp lại người con gái mà tôi đã chờ đợi bấy lâu nay.