“Giữa kì là giữa kì♪. Phải học thật là chăm♪. Cho Ouka♪. Cho ông đó♪. Hehehe♪.”
“Ê mà cho tôi hỏi, bà đang có ý đồ gì với tôi vậy?”
“Cái đó♪. BÍ♪. Mật♪”
“Bà làm hơi lố rồi đó.”
“Thì phải lố chứ, tại đó giờ toàn là tôi cho ông cho ông làm này làm kia với tôi thôi, mà lần này thì ông lại là người nói đó.”
“Ờ, thôi, bà có động lực là được rồi. Tôi đầu hàng.”
“Ấu dèee.”
“Thế bà phải ráng tự học để thi cho tốt nhá?”
“Ấu dèe… ơ!? Sao chứ!? Ông phải chỉ tôi học cơ!”
“Tôi chỉ thì bà cao điểm hơn tôi kiểu gì chứ?”
“À… à! Đúng thật!”
“Với lại kêu kẻ địch lại giúp đỡ mình, thấy nó đáy xã hội cỡ nào không má …?”
“Ouka, nào, từ từ! Ông không giúp tôi thì tôi đạt điểm cao kiểu gì chứ!?”
“Cứ mơ đi. Chúc bà may mắn, tự bơi đê…”
“Ouka, thôi mà! Chỉ tôi đi! Ông chỉ xong tôi hứa sẽ tự học mà!”
“Ủaaa? Ý đồ của bà tôi còn không biết thì chỉ gì chứ?”
“Luôn có chỗ cho món tráng miệng mà, hiểu hơm!?”
“Không hiểu gì cạ. Kệ bà đó, tôi—”
“Đúng rồi, tôi quên cảm ơn vì công sức của ông vừa qua!”
“Hở?”
“Chụt♡.”
“…?”
“Một nụ hôn… lên má đó… nhưng coi đó là lời cảm ơn vì lần này ông chỉ tôi đi! Tôi sẽ cho ông thêm 1 cái nữa nếu lần sau ông chỉ tiếp.”
“Ờm… ừm… Asuka…”
“Lên má… chưa đủ sao!? Thế ông muốn hôn ở đâu khác hông!? Lên tai!? Lên trán? Hay… hay là!”
“Asuka… tém lại… đang giữa lớp mà…”
“!!”
“Mình… về nhé? Còn phải mua nguyên liệu cho bữa tối nữa.”
“À… ừm, vậy đi…”
“Tôi sẽ chỉ, bà yên tâm, không cần hôn tôi nữa đâu… lo cho bản thân trước đi đã.”
“Hôn ông thì… tôi không bận tâm lắm đâu.”
“Cảm ơn bà nhiều, sai nơi sai thời điểm rồi…”
Mình cũng không hiểu chỗ này ý của Asuka là gì lắm?