Conversations Between Two Childhood Friends That Seem Like They’re Dating but Aren’t Actually Dating but They Totally Look Like They’re Dating

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

(Đang ra)

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

Bạn nghĩ đây sẽ là một câu chuyện về phản diện hoàn lương? Không, anh chàng của chúng ta bị đưa vào tình thế không thể cứu vãn: Khi nhân vật phản diện đã cướp nữ chính khỏi tay nhân vật chính.

22 907

Hoshi Ga Hatetemo Kimi Wa Nare

(Đang ra)

Hoshi Ga Hatetemo Kimi Wa Nare

Nagayama Kuryuu

Một câu chuyện về tuổi trẻ và lời từ biệt, vượt lên trên cả quá khứ và tương lai. Một bản tình ca sẽ còn vang vọng đến tận cùng thời gian.

2 4

Người Vớt Xác

(Đang ra)

Người Vớt Xác

Thuần Khiết Tích Tiểu Long

Đây, là một cái tiểu thuyết linh dị truyền thống.

4 4

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

193 927

Web Novel - Cuộc đối thoại 46: Ác mộng

“… Asuka…”

“Chào buổi sáng, Ouka. Sao á?”

“Sao mới sáng sớm mà bà ôm chặt tôi thế?”

“Có hở?”

“Bà đang ôm chặt từ sau lưng tôi đấy. ”

“Mm…”

“Ác mộng à?”

“Sao ông biết?”

“Lúc nào gặp ác mộng bà chẳng ôm chặt tôi như này. Từ nhỏ đã vậy rồi mà.”

“Thật à…?”

“Bà mơ về gì đó?”

“Tôi mơ… ông biến mất… nên lúc tỉnh tôi chạy qua phòng ông liền.”

“Bà mơ về lúc tôi biến mất sao…”

“Tôi cứ tưởng lên cao trung là sẽ không còn có mấy cảm xúc như này nữa… nhưng tôi cứ thấy cô đơn làm sao ấy…”

“Trong mơ bà gặp chuyện gì?”

“Có một bạn nữ nào năm nhất tỏ tình ông, và ông đồng ý, rồi từ đó ông không thèm đi chơi với tôi nữa. Ông còn không thèm nói chuyện với tôi một câu. Đồ ăn tôi làm cho ông cũng bị bơ sạch luôn.”

“Không ăn đồ của bà nấu chắc tôi chết mất…”

“Ugh… thấy tủi thân ghê… giấc mơ mà y như thật vậy, lúc tỉnh là tôi phóng qua phòng ông liền. Thấy ông còn ở đây tôi mừng lắm…”

“Thế là bà lẻn vào phòng tôi à.”

“Ừm. Xin lỗi đã đánh thức ông nhé.”

“Không sao đâu. Cũng sắp đến giờ tôi dậy rồi mà.”

“Để tôi làm bữa sáng…”

“Không cần đâu, lần này tôi làm cho.”

“Hửm…?”

“Bà ăn đi là sẽ quên cái giấc mơ đó liền à. Dù nó sẽ không ngon bằng lúc bà nấu đâu.”

“À. Cảm ơn ông nhé, Ouka…”