Conversations Between Two Childhood Friends That Seem Like They’re Dating but Aren’t Actually Dating but They Totally Look Like They’re Dating

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Web Novel - Cuộc đối thoại 46: Ác mộng

“… Asuka…”

“Chào buổi sáng, Ouka. Sao á?”

“Sao mới sáng sớm mà bà ôm chặt tôi thế?”

“Có hở?”

“Bà đang ôm chặt từ sau lưng tôi đấy. ”

“Mm…”

“Ác mộng à?”

“Sao ông biết?”

“Lúc nào gặp ác mộng bà chẳng ôm chặt tôi như này. Từ nhỏ đã vậy rồi mà.”

“Thật à…?”

“Bà mơ về gì đó?”

“Tôi mơ… ông biến mất… nên lúc tỉnh tôi chạy qua phòng ông liền.”

“Bà mơ về lúc tôi biến mất sao…”

“Tôi cứ tưởng lên cao trung là sẽ không còn có mấy cảm xúc như này nữa… nhưng tôi cứ thấy cô đơn làm sao ấy…”

“Trong mơ bà gặp chuyện gì?”

“Có một bạn nữ nào năm nhất tỏ tình ông, và ông đồng ý, rồi từ đó ông không thèm đi chơi với tôi nữa. Ông còn không thèm nói chuyện với tôi một câu. Đồ ăn tôi làm cho ông cũng bị bơ sạch luôn.”

“Không ăn đồ của bà nấu chắc tôi chết mất…”

“Ugh… thấy tủi thân ghê… giấc mơ mà y như thật vậy, lúc tỉnh là tôi phóng qua phòng ông liền. Thấy ông còn ở đây tôi mừng lắm…”

“Thế là bà lẻn vào phòng tôi à.”

“Ừm. Xin lỗi đã đánh thức ông nhé.”

“Không sao đâu. Cũng sắp đến giờ tôi dậy rồi mà.”

“Để tôi làm bữa sáng…”

“Không cần đâu, lần này tôi làm cho.”

“Hửm…?”

“Bà ăn đi là sẽ quên cái giấc mơ đó liền à. Dù nó sẽ không ngon bằng lúc bà nấu đâu.”

“À. Cảm ơn ông nhé, Ouka…”