Công chúa của trường chỉ cho tôi thấy vẻ ngượng ngùng của cô ấy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Tạm ngưng)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

18 84

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

(Đang ra)

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

漢唐歸來

“Cứ lảm nhảm mấy điều vô nghĩa đó đi và tôi sẽ…”

78 4132

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

(Đang ra)

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

Izumo Daikichi

Và thế là, cuộc sống học đường vô lo vô nghĩ của cậu bắt đầu, nơi mà tài năng duy nhất cậu có là lượng ma lực khổng lồ và các kỹ năng võ thuật của mình.

3 8

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

22 66

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

(Tạm ngưng)

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

Hozumi Mitaka

Thay vì những trận quyết đấu nảy lửa, Alex lại bắt đầu chuỗi ngày dở khóc dở cười tại học viện, nơi anh phải tìm cách "kết duyên" cùng dàn harem công chúa hùng mạnh này. Một câu chuyện fantasy học đườ

3 20

Web Novel - Chương 40: Cùng tớ… làm chuyện không đúng đắn nhé?

"Bộ này là tớ chuẩn bị ở cửa hàng của chú Uezu-san đấy."

Shinomiya-san khẽ nói, ánh mắt có chút ngượng ngùng, nhưng tôi hoàn toàn không nghe được gì cả. Mọi câu chữ như lọt qua tai một cách vô nghĩa. Tất cả là bởi… trang phục mà cô ấy đang mặc.

Không, liệu thứ đó có còn được gọi là "trang phục" hay không mới là vấn đề.

"Chú Uezu-san bảo tớ nên thử bộ này. Thế nào, có dễ thương không?"

Cô ấy xoay một vòng để khoe trọn bộ đồ. Nếu hỏi là dễ thương không, thì tất nhiên là có. Nhưng nói thật, đây là trang phục táo bạo nhất trong tất cả những gì cô ấy từng mặc. So với bộ đồ bơi thi đấu trước đây thì bộ này còn "hở" hơn gấp nhiều lần. Tôi không biết ông Uezu-san ấy đã nghĩ gì khi gợi ý thứ này nữa…

Trang phục mà Shinomiya-san đang mặc được gọi là babydoll, một kiểu váy ngủ. Chất liệu satin hồng ánh nhẹ, bóng loáng, mượt mà. Phần ngực được may nhún, viền quanh bằng ren mắt lưới khiến da thịt ẩn hiện.

Vùng xương quai xanh để lộ đầy khiêu khích, cùng khe ngực quyến rũ như muốn nuốt trọn ánh nhìn, tất cả làm nổi bật bầu ngực đầy đặn một cách quá mức… khó lòng dứt mắt.

Chưa hết, khi cô ấy xoay vòng, tấm lưng gần như trần trụi hiện ra, chỉ được giữ lại bằng một chiếc nơ mỏng manh.

"Lần đầu mặc mấy đồ thế này… cảm giác gió lùa qua chân thật lạ lạ."

Cô ấy mỉm cười tự nhiên khi nói vậy, nhưng tôi thì không còn đủ bình tĩnh để phản ứng lại nữa.

Vì chiếc váy quá ngắn và chất vải lại hơi mỏng, tôi có thể thấy thấp thoáng… thứ bên trong. Ngoài chiếc quần lót thì gần như không có gì che chắn phía dưới. Mà ở trên cũng không khá hơn. Nói cách khác, tôi hoàn toàn không biết phải nhìn vào đâu nữa.

Chỉ vậy thôi cũng đã quá đủ để khiến tôi tê liệt lý trí, vậy mà Shinomiya-san lại nhẹ nhàng đưa ra một thứ… càng khiến đầu óc tôi choáng váng hơn.

"Anno-kun, cái này… cậu có thể giúp tớ đeo được không?"

Thứ cô ấy đưa ra là một chiếc vòng cổ có xích bằng kim loại.

Một bộ babydoll đã quá sức chịu đựng rồi, giờ còn thêm cái này… Tôi thật sự không hiểu cô ấy đang nghĩ gì nữa.

"Hôm nay, tớ không muốn bị chụp lén. Tớ muốn… chính cậu hãy nhìn tớ. Nhìn toàn bộ con người tớ."

Đôi mắt long lanh như sắp khóc ấy đang cầu khẩn, đang van xin. Khi được nhìn bằng ánh mắt đó… tôi không thể nào từ chối được.

"…Cái này, cũng mua ở chỗ chú Uezu-san à?"

"Um. Tớ hỏi thử và chú ấy bảo nếu đeo cái này trong lúc chụp thì chắc chắn sẽ ra gì và này nọ."

Chú Uezu-san đúng là hay đùa dai, nhưng chưa từng chọn sai trang phục lần nào. Mỗi khi cần ý tưởng chụp hình, chú ấy luôn là người đưa ra những đề xuất chuẩn chỉnh nhất.

Việc chú ấy gợi ý babydoll kèm vòng cổ và dây xích chắc chắn cũng mang một ý nghĩa nào đó mà tôi chưa hiểu.

"Được rồi. Dù sao thì hôm nay tớ cũng đã giao toàn bộ việc lên kế hoạch cho cậu. Nếu cậu muốn thế thì… tớ sẽ giúp."

"Cảm ơn cậu."

Shinomiya-san khẽ nhắm mắt lại, môi mỉm cười dịu dàng. Trông cô ấy lúc đó như một công chúa đang chờ hoàng tử đến hôn vậy.

Ngày bé, tôi từng xem một bức ảnh bố chụp mẹ thời trẻ, một tấm hình đẹp đến mức khiến tôi muốn trở thành nhiếp ảnh gia. Và ngay lúc này, vẻ đẹp của Shinomiya-san còn vượt xa cả ký ức đó.

"…Đẹp thật."

Tôi không kìm được mà buột miệng thốt ra. Rồi như bị ai điều khiển, tôi bước đến gần, chậm rãi đeo chiếc vòng cổ lên chiếc cổ mảnh khảnh như hạc của cô ấy. Một thứ phụ kiện hoàn toàn không phù hợp với vẻ mong manh đó.

"Còn dây xích thì… ai giữ?"

"Tất nhiên là cậu rồi, Anno-kun. Nào, cầm lấy đi."

Vừa nói, cô ấy vừa nhét sợi xích vào tay tôi. Dù biết trước sẽ như vậy, nhưng cầm lấy nó rồi, tôi mới thực sự cảm nhận được trọng lượng của tình huống này.

Tại sao tôi lại rơi vào tình cảnh dắt dây xích của cô bạn cùng bàn cơ chứ? Nếu cảnh này bị ai chụp lại, đời tôi coi như xong.

"Giống như tớ trở thành thú cưng của Anno-kun vậy nhỉ! Nếu gắn thêm tai thú thì chắc lên hình đẹp lắm đấy nhỉ?"

"Ờm thì, chắc chắn sẽ rất hợp… và nếu đăng lên mạng thì sẽ thành người nổi tiếng và được lan truyền khắp nơi. Nhưng mà… nếu hỏi tớ có muốn chụp hay không thì… miễn bình luận."

"Hả? Sao thế?"

Cô ấy nghiêng đầu khó hiểu. Làm sao tôi dám nói là nếu gắn tai thú vào thì sẽ gợi cảm quá mức giới hạn? Hoặc là tôi không muốn chia sẻ hình ảnh đáng yêu chết người như vậy của cô ấy với người ngoài?

Không, không thể nào nói ra được!

"Th-thôi! Mau bắt đầu buổi chụp đi! Thời gian là vàng bạc đấy!"

"Yên tâm. Hôm nay lẫn ngày mai, nhà tớ không có ai về đâu. Nên chúng ta có rất nhiều thời gian."

"…Vậy à…"

"Um. Nên hãy yên tâm mà… cùng tớ làm thật nhiều chuyện không đúng đắn nhé?"

Tôi đã chuẩn bị tinh thần để phản bác lại câu đó, nhưng cuối cùng lại chỉ có thể thở dài một tiếng.

"Fufu. Anno-kun, giờ chọc cậu đủ rồi. Bắt đầu thôi nào. Nhớ nhé, đừng bao giờ buông tay khỏi sợi xích đấy."

"Chẳng vui vẻ gì đâu… nhưng mà, hiểu rồi."

Tôi nuốt xuống hết mọi cảm xúc đang dâng lên trong lòng, lặng lẽ gật đầu.

Và thế là buổi chụp hình lần thứ tư giữa tôi và Shinomiya-san chính thức bắt đầu.