Công chúa của trường chỉ cho tôi thấy vẻ ngượng ngùng của cô ấy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Tạm ngưng)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

18 84

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

(Đang ra)

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

漢唐歸來

“Cứ lảm nhảm mấy điều vô nghĩa đó đi và tôi sẽ…”

78 4132

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

(Đang ra)

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

Izumo Daikichi

Và thế là, cuộc sống học đường vô lo vô nghĩ của cậu bắt đầu, nơi mà tài năng duy nhất cậu có là lượng ma lực khổng lồ và các kỹ năng võ thuật của mình.

3 8

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

22 66

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

(Tạm ngưng)

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

Hozumi Mitaka

Thay vì những trận quyết đấu nảy lửa, Alex lại bắt đầu chuỗi ngày dở khóc dở cười tại học viện, nơi anh phải tìm cách "kết duyên" cùng dàn harem công chúa hùng mạnh này. Một câu chuyện fantasy học đườ

3 20

Web Novel - Prologue

"Khi chụp ảnh, bố thường nghĩ gì vậy?"

Tôi không nhớ rõ là từ khi nào, nhưng có lần tôi từng hỏi bố mình câu hỏi đó.

Không rõ lúc ấy vì điều gì mà tôi lại hỏi nữa. Có thể chỉ là sự tò mò vu vơ của tuổi thơ, hoặc cũng có thể do một bài tập nhỏ ở trường kiểu như “Tìm hiểu về công việc của bố mẹ”. Đại loại vậy.

“Hmm… nếu phải nói ra bằng lời” bố tôi nói sau một lúc suy nghĩ, “thì chắc là… chụp lại một khoảnh khắc đẹp đẽ thoáng qua và giữ nó lại mãi mãi.”

"Hở? Con không hiểu lắm..."

Giờ thì tôi đã lớn, nên phần nào cảm nhận được ý nghĩa đằng sau câu nói ấy. Nhưng lúc đó, tôi không thể hiểu được điều mà bố, người đang mỉm cười dịu dàng muốn truyền đạt.

"Ghi lại một khoảnh khắc thoáng qua… rồi giữ lại mãi mãi" – nghe có vẻ sâu sắc quá, với một đứa trẻ như tôi khi ấy.

"Rồi con sẽ hiểu thôi, Takumi. Nhưng để hiểu được, con phải tự mình tìm ra điều đó."

"Tìm ra cái gì ạ?"

"Chẳng phải rõ ràng sao? Chính là…"

Trước khi tôi có thể nhớ ra nốt câu trả lời mà ông đã nói với vẻ mặt tự tin đầy bí ẩn ấy, ý thức của tôi bị kéo trở lại thực tại.

(…… Cái quái gì đang xảy ra thế này?)

Hôm đó là một buổi chiều sau giờ học, vào thời điểm mà tôi vừa mới bắt đầu làm quen được với lớp học mới năm hai cấp ba.

Do tình cờ đi ngang qua một phòng học trống, tôi đã chứng kiến một cảnh tượng vượt ngoài sức tưởng tượng.

"Mmmh… Nãy giờ mình chưa chụp được tấm nào đẹp cả…"

Người ngồi trên mặt bàn đang tự chụp ảnh selfie, không ai khác chính là Shinomiya Rinoa – một trong những cô gái xinh đẹp nhất trường, mà không, có lẽ là cả Nhật Bản. Và cô ấy cũng là bạn cùng lớp với tôi.

Và điều kỳ lạ hơn cả là… cô ấy đang mặc bộ đồng phục xộc xệch, trông cực kỳ quyến rũ và đầy gợi cảm.