Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

20 45

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

(Đang ra)

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Mizuki Mizushiro

Junna, người chỉ xuất hiện trong những ngày mưa ướt át, luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, nhưng rồi lại bất ngờ quấn quýt không rời, không có cảm giác gì về khoảng cách. Thế rồi một ngày nắng, Shigure

38 313

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

62 1098

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

(Đang ra)

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

Tokiumi Yui

Cuốn tiểu thuyết khép lại hành trình của loạt truyện Your Lie In April cho ta kinh qua góc nhìn của năm nhân vật, Kaori, Tsubaki, Takeshi, Emi và Wataru về Kousei, mang đến cho ta nhiều mẩu chuyện mới

2 9

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

434 50218

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

21 308

Web Novel (51 - 100) - Chương 61: Tái Ngộ

◇Góc nhìn của Lux

Ba ngày sau kỳ nghỉ, sau khi kết thúc buổi học ở trường quý tộc, tôi quyết định ghé qua thị trấn trên đường về.

Vốn dĩ, tôi rất thích những khu phố náo nhiệt và rực rỡ sức sống. Việc được ngắm nhìn khung cảnh đó cũng là một trong những lý do chính khiến tôi thường đến đây. Thế nhưng hôm nay, lý do của tôi lại hơi khác một chút. Tôi đã hy vọng rằng tôi có thể tình cờ gặp lại Erina-san, người mà tôi đã quen cách đây khoảng một tuần.

「Dù nói là vậy, nhưng Erina-san chắc cũng không thể ngày nào cũng ở thị trấn được, xác suất gặp được cô ấy là rất thấp…」

Lẽ ra tôi nên hẹn trước sẽ gặp mặt với cô ấy ở một địa điểm cụ thể thì tốt hơn… A, đúng rồi.

「Hay là mình thử ghé qua cửa hàng quần áo nơi đã gặp Erina-san lần trước xem sao.」

Ngay cả ý tưởng mà tôi phải vắt óc suy nghĩ mãi mới ra này có vẻ khả thi thì khả năng gặp được Erina-san vẫn rất thấp… nhưng đối với tôi, ở thị trấn lúc này chỉ có cửa hàng đó là nơi có nhiều khả năng nhất sẽ gặp lại cô ấy.

Nghĩ vậy, tôi liền đi về phía cửa hàng quần áo ấy. Và ngay khi tôi vừa đặt chân đến con phố đó──── một người mặc áo choàng đỏ có mũ trùm đầu quen thuộc đang bước đi vô cùng chậm rãi.

「Lux… cậu đang ở đâu… làm ơn, xuất hiện đi mà…」

Người đó đang lẩm bẩm điều gì đó với một giọng rất nhỏ… Chiếc áo choàng trùm đầu màu đỏ ấy trông rất quen, nhưng cảm giác người đó mang lại khiến tôi cảm thấy đây không phải là người mà tôi đang nghĩ đến.

Nhưng dù là ai đi nữa, người đó trông có vẻ đang rất đau khổ. Nếu có thể giúp được chút gì đó, tôi cũng thật sự muốn giúp.

Nghĩ vậy, tôi tiến lại gần người mặc áo choàng đỏ từ phía sau và cất tiếng gọi.

「Xin lỗi, cô có sao không? Nếu cô đang gặp khó khăn gì đó thì────」

「…Giọng nói này!」

Ngay khi tôi định nói rằng tôi sẽ giúp nếu cô ấy gặp khó khăn, người mặc áo choàng đỏ đã khẽ thốt lên.

Lúc nãy vì khoảng cách còn xa nên tôi không nghe rõ, nhưng bây giờ thì tôi đã nghe thấy rất rõ ràng──── và trước cả khi tôi kịp hiểu ý nghĩa của lời nói ấy, cô gái mặc áo choàng đỏ đã quay ngoắt lại về phía tôi với một tốc độ nhanh đến khó tin so với dáng vẻ chậm chạp lúc trước…

「Lux!!」

Cô ấy gọi tên tôi rồi lao tới ôm chầm lấy tôi.

「Lux, cuối cùng cũng gặp lại cậu rồi…!」

「Ơ…? Ơ…?」

Tôi đứng sững người khi bị gọi tên và ôm chặt một cách bất ngờ như thế.

Tại sao người này lại biết tên tôi chứ…?

Không, quan trọng hơn là tại sao tôi lại đột ngột bị ôm thế này?

Tôi đã nghĩ như vậy, nhưng──── chỉ cần nghe giọng nói là tôi đã hiểu ra câu trả lời cho việc tại sao cô ấy biết tên tôi.

「Có lẽ nào… là Erina-san, phải không ạ?」

「Đúng! Đúng rồi! Trời ạ! Tôi đã tìm cậu suốt đấy! Suốt thời gian qua cậu đã ở đâu vậy hả!?」

Nghe câu hỏi của tôi, người mặc áo choàng đỏ──── Erina-san, đáp lại bằng một giọng vui mừng khôn xiết… nhưng...

「Tìm tôi suốt…?」

Vì không hiểu ý nghĩa của câu nói đó, tôi bất giác hỏi lại. Erina-san liền đáp bằng một giọng buồn bã.

「Ừm, thật sự là tìm suốt luôn… Tôi đã tìm cậu không ngừng không nghỉ đó, Lux… Sáng cũng tìm, trưa cũng tìm, cho đến tận lúc trời tối mịt…」

…Tình huống đột ngột này khiến tôi vẫn chưa thể hiểu hết được, nhưng nếu Erina-san đã xúc động đến mức này, thì việc tôi cần làm chỉ có một mà thôi.

「Có vẻ như vì tôi mà Erina-san đã phải phiền lòng rồi, nên tôi muốn được xin lỗi cô bằng một cách nào đó.」

「Xin lỗi…? …Vậy thì... Bây giờ hãy đi ăn cùng tôi đi!」

「…Ơ? Chỉ đơn giản như vậy là được sao?」

「Ừm! Nào, nhanh lên!」

Nói rồi, Erina-san nắm lấy cổ tay tôi và vui vẻ kéo đi.

Tôi có chút băn khoăn không biết việc chỉ cần đi ăn cùng nhau là đủ để xin lỗi vì đã khiến cô ấy phiền lòng hay không, nhưng khi nhìn vẻ mặt hạnh phúc của Erina-san ngay trước mắt, tôi lại cảm thấy có lẽ như vậy cũng tốt. Thế là, tôi cùng Erina-san bắt đầu lên đường đi ăn một bữa cùng nhau.