◇Góc nhìn của Lux◇
Khuôn mặt của Erina hiện ra sau khi cô ấy tháo mũ trùm xuống──── một gương mặt vô cùng quyến rũ.
Đôi mắt to tròn long lanh, hàng mi dài cong vút, chiếc mũi nhỏ nhắn và đôi môi căng mọng đầy sức sống.
Làn da cô trắng mịn, gương mặt nhỏ nhắn, nét đẹp của cô ấy phảng phất khiến tôi nhớ về hình bóng của Felisiana, nhưng đồng thời lại toát lên một vẻ gì đó dễ thương khó cưỡng.
Thêm vào đó, mái tóc màu hồng tươi được buộc thành hai bím, dường như thể hiện chính xác tính cách rạng rỡ của Erina vậy.
…Nhưng──── tại sao nét mặt của Erina lại buồn bã như thế?
Hơn nữa, giọng nói rất nhỏ nên có thể tôi đã nghe nhầm, nhưng hình như cô ấy đã nói "Tạm biệt nhé"──── trong lúc tôi đang suy nghĩ miên man thì Erina lên tiếng.
「…Cậu thấy khuôn mặt của tôi thế nào hả Lux?」
Dù có vài điều khiến tôi băn khoăn, nhưng lúc này, tôi quyết định thành thật nói ra suy nghĩ của mình.
「Tôi thấy cô rất hấp dẫn!」
「…!」
Khi tôi nói vậy, Erina không hiểu sao lại mở to mắt, trông có vẻ vô cùng kinh ngạc.
「…Erina-san?」
「A, không, không có gì đâu.」
Dù nói vậy, nhưng trông cô ấy vẫn có vẻ hơi bối rối.
Trước đây, tôi nhớ cô ấy từng tự nhận mình dễ thương, nên tôi cứ ngỡ việc được khen ngợi ngoại hình sẽ không khiến cô ấy ngạc nhiên đến thế… Chuyện gì đang xảy ra vậy nhỉ?
◇Góc nhìn của Elizarina◇
Dù đã nói với Lux rằng không có gì, nhưng trong lòng Elizarina lúc này hoàn toàn "rất có gì".
Elizarina đã quen với việc được khen bằng những từ như hấp dẫn hay quyến rũ, và cô cũng đã lường trước rằng Lux sẽ nói như vậy, nên lời khen ấy không hề làm cô bối rối… Điều làm cô chấn động là lời nói của Lux hoàn toàn không hề có chút ý đồ xấu xa nào. Trong đôi mắt lấp lánh ấy chỉ đơn thuần là sự ngưỡng mộ trong sáng dành cho một thứ gì đó đẹp đẽ… Chính điều đó đã khiến Elizarina kinh ngạc.
(Khi nhìn một cô gái xinh đẹp, chẳng phải con trai sẽ nảy sinh ý đồ đen tối hay sao? Tại sao Lux lại có thể nhìn mình bằng đôi mắt trong veo đến thế? Hay thực ra anh ấy không hề nghĩ mình hấp dẫn? Không… không phải, mình không được phép phủ nhận đôi mắt lấp lánh ấy chỉ vì suy nghĩ chủ quan của bản thân… Mình hiểu rõ hơn ai hết, Lux không hề nói dối.)
Một mâu thuẫn mà cô chưa từng trải nghiệm.
Một điều không thể đoán trước.
(Không, nếu mình thực sự nghiêm túc, thì ngay cả Lux cũng sẽ… Xin cậu, đừng làm tôi hy vọng! Dù sao thì đây cũng chỉ là một giấc mơ thôi mà!!)
Gào thét trong lòng như vậy, nhưng Erina vẫn nở một nụ cười, ngước mắt nhìn Lux bằng đôi mắt cún con và nói.
「Lux… tôi có dễ thương không?」
Biểu cảm, tông giọng, từng cử chỉ nhỏ nhặt, tất cả đều được tính toán để khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ vô thức cảm nhận được sức hút và rơi vào lưới tình.
(Kể cả Lux, nếu mình thật sự muốn cưa đổ thì cũng dễ như trở bàn tay thôi… Hoàng tử trong truyện cổ tích, làm gì có ai như thế tồn tại chứ.)
Dù trong lòng nghĩ vậy, cô không hề để lộ chút cảm xúc nào ra ngoài… Chỉ cần Lux có một phản ứng hơi khác so với trước đây, thì rốt cuộc cậu ta cũng chỉ giống những gã đàn ông khác──── một kẻ chỉ biết nhìn bề ngoài. Và thế là Elizarina có thể kết thúc giấc mơ mà cô đã ấp ủ về Lux… nhưng.
「Vâng! Tôi thấy cô thực sự rất dễ thương!」
「…!」
Nghe câu trả lời đó, Elizarina không hề nhận ra má mình đã ửng hồng từ lúc nào.
(T-Tại sao chứ!? T-Tại sao mặt mình lại nóng bừng lên thế này!?)
Khoảnh khắc này, Elizarina đã tự nhận thức được… Vừa rồi, khi nhìn vào đôi mắt lấp lánh của Lux, cô cứ ngỡ mình chỉ kinh ngạc──── nhưng không, đó không phải là kinh ngạc, mà là cô đã bị đôi mắt ấy thu hút mất rồi.
Tim Elizarina đập thình thịch, đập một cách dữ dội hơn bao giờ hết, nhưng Lux lại tiếp tục nói với cô.
「Ừm… Erina-san, nếu là tôi tưởng tượng thì cô không cần để tâm đâu, nhưng tại sao lúc nãy trông cô lại buồn bã thế?」
(Cậu ấy đang lo lắng cho mình! Không phải vẻ bề ngoài, mà là con người thật sự của mình…!)
Không muốn để Lux phải lo lắng, Elizarina vội vàng đáp.
「Không có gì đâu! Cậu không cần bận tâm đâu!」
「Vậy sao…? Còn nữa, tôi còn cảm giác đã nghe thấy cô nói ‘Tạm biệt’ tôi nữa────」
「Chuyện đó cậu cũng không cần để tâm đâu! …Từ giờ, tôi sẽ không nói ‘Tạm biệt’ nữa.」
Elizarina khẽ thì thầm câu cuối cùng.
(Cho dù Lux có ghét mình đi nữa, mình cũng sẽ không bao giờ nói lời tạm biệt nữa đâu… Hoàng tử mà mình mong chờ... cuối cùng cũng tìm thấy rồi, cậu ấy bắt buộc phải ở bên cạnh mình mãi mãi mới đúng chứ!)
「…」
Lux vẫn còn bận tâm về vẻ mặt buồn bã của Elizarina và từ "Tạm biệt" mà cậu nghe được. Nhưng khi nhìn thấy biểu cảm vui vẻ hiện tại của cô, dù không hiểu tại sao cô lại vui như vậy, cậu quyết định rằng có lẽ mình không cần phải lo lắng về những chuyện đó nữa như lời cô đã nói.
Rồi, Lux nở một nụ cười vô cùng dịu dàng, nhìn thẳng vào mặt Erina và nói.
「Tôi rất thích khuôn mặt của Erina-san.」
「…Hả?」
「Nó dễ thương, xinh đẹp và hấp dẫn, điều đó là thật──── nhưng hơn thế nữa, là vì tôi cảm nhận được rằng Erina-san luôn trân trọng khuôn mặt của mình.」
「…! Lux…!!」
Nghe những lời của Lux, Elizarina không thể nào kìm nén được trái tim đang đập loạn trong lồng ngực. Cô lao tới ôm chầm lấy cậu.
(Hoàng tử như trong truyện cổ tích, không, mình không cần nữa… Bởi vì bây giờ mình đã có Lux rồi, một người còn tuyệt vời hơn thế nhiều!)
Và thế là, Elizarina đã yêu Lux từ khoảnh khắc này.