◇Góc nhìn của Lux◇
「Lux, ngon không?」
Khi món pasta tôi gọi được mang ra, Erina vừa ngắm tôi ăn vừa hỏi.
Tôi gật đầu chắc nịch để đáp lại.
「Vâng, ngon lắm! Mấy món cao cấp như pasta thì tôi hầu như chưa bao giờ được ăn, nhưng nó rất dễ ăn mà hương vị lại hợp với tôi nữa, cực kỳ ngon luôn!」
「Tốt quá, vậy là hợp khẩu vị của Lux rồi nhỉ.」
Nói rồi, Erina vui vẻ mỉm cười.
Sau đó, cô ấy lại tiếp tục.
「Lux này, cậu là con trai của một Bá tước đúng không? Gia đình cậu thế nào? Có gặp khó khăn gì không?」
「Tôi không gặp khó khăn gì lắm đâu, may mắn là tôi đang có một cuộc sống rất đủ đầy.」
「Vậy thì tốt rồi, nhưng nếu có chuyện gì khó khăn thì cứ nói với tôi nhé? Vì Lux, chuyện gì tôi cũng sẽ giải quyết được!」
「À... vâng, cảm ơn cô, Erina-san.」
Lời nói của Erina thật dịu dàng, nhưng đồng thời, nó cũng gợi lại một thắc mắc mà tôi đã canh cánh trong lòng. Tôi quyết định hỏi thẳng cô ấy.
「Erina-san… cô vừa am hiểu xu hướng thời trang quý tộc, vừa nói rằng mình hay đến những nhà hàng sang trọng thế này, có lẽ nào… cô cũng là một quý tộc sao?」
「Ừm, tôi nghĩ mình cũng thuộc hàng tai to mặt lớn đấy.」
「T-tôi hiểu rồi…」
Dù trước giờ tôi không hề cố ý suồng sã, nhưng có lẽ từ giờ tôi nên cư xử lễ phép hơn một chút… Khi tôi đang mải suy nghĩ, Erina nhìn thẳng vào tôi và nói.
「Tôi nói trước nhé, dù tôi có địa vị thế nào đi nữa thì Lux cũng không cần phải tỏ ra e dè hay khách sáo với tôi đâu!」
「Ơ…!? T-Tại sao tôi chưa nói gì mà cô đã biết được…?」
「Tôi tự tin vào mắt nhìn người của mình lắm… Mà thôi, chuyện vừa rồi thì chắc ai nhìn vào cũng thấy, chẳng phải mình tôi đâu nhỉ?」
「V-Vậy sao…」
「Trông cậu có vẻ hơi chán nản, nhưng để lộ cảm xúc ra mặt không phải là điều xấu đâu. Nó chứng tỏ cậu là người trung thực… Lux trung thực là vậy, nhưng đôi khi lại rất khó lường... hay nói đúng hơn, chính vì cậu quá trung thực nên ngược lại thành ra khó đoán lắm luôn ấy.」
Nói xong, Erina mỉm cười, trông cô ấy có vẻ rất vui.
…Dù không hiểu hết ý nghĩa trong lời nói của cô ấy, nhưng tôi cảm nhận được rất rõ rằng Erina đang thực sự tận hưởng khoảng thời gian ở bên tôi.
Rồi với vẻ mặt vui vẻ, cô ấy hỏi tiếp.
「Lux năm nay bao nhiêu tuổi rồi?」
「Tôi mười lăm tuổi.」
「Vậy là nhỏ hơn chị hai tuổi rồi. Cậu đang đi học hay đã bắt đầu quản lý lãnh địa rồi?」
「Em đang theo học ở trường quý tộc.」
「…Trường quý tộc à...」
Erina thì thầm, gương mặt không hề thay đổi sắc thái.
…Không biết chị ấy đang có tâm sự gì chăng.
「…Có chuyện gì vậy?」
Khi tôi hỏi vậy, Erina liền nở một nụ cười rạng rỡ hơn và đáp.
「Không, không có gì đâu! Chỉ là, Trường quý tộc là nơi tập trung của giới quý tộc, nên cũng có những kẻ xấu mà Lux không thể nào tưởng tượng nổi… Vì vậy, chị hơi lo lắng nếu Lux bị mấy kẻ đó để mắt tới.」
「Erina-san tốt bụng thật, lo lắng cho em đến mức đó.」
「T-Thật sao? Chị chỉ nói thẳng những gì mình nghĩ thôi, Lux là người đầu tiên khen chị tốt bụng đấy.」
Erina là một người tốt bụng như vậy, lẽ ra phải được nghe lời khen đó thường xuyên mới phải.
Vừa nghĩ vậy, tôi vừa nói để chị ấy không phải lo lắng.
「Nhưng chị không cần phải lo cho em đâu ạ. Hầu như em không bị ai để ý hay gây rắc rối gì, vì vậy bây giờ cuộc sống học đường của em đang rất bình thường.」
「…Hầu như?」
Nghe thấy từ đó, Erina liền hỏi lại.
…Tôi không muốn làm chị ấy lo lắng thêm. Hơn nữa, nếu tôi không nói ra ở đây, những rắc rối đã qua sẽ không bao giờ đến tai chị ấy, nên tôi lắc đầu và nói.
「Là do cách diễn đạt của em không tốt. Không phải là ‘hầu như’, mà là ‘hoàn toàn không có’ ạ. Xin lỗi vì đã làm chị lo lắng.」
「…Không sao đâu! Nếu vậy thì tốt rồi!」
Nói rồi, Erina nở một nụ cười rạng rỡ.
Sau đó, chúng tôi thanh toán và rời khỏi quán. Cùng với Erina-san trong chiếc áo choàng đỏ, tôi vừa bước đi vừa nói.
「Erina-san, hôm nay thật sự cảm ơn chị rất nhiều! Lát nữa chị cho em biết hóa đơn hết bao nhiêu để────」
「Không cần bận tâm chuyện đó đâu! …Nhưng mà, thay cho hóa đơn, chị muốn hỏi cậu một điều.」
「Điều gì ạ?」
Khi tôi hỏi, Erina ghé sát lại để chỉ mình tôi thấy được gương mặt chị ấy, rồi hỏi với vẻ thích thú.
「Hôm nay, em có vui không?」
Đáp lại câu hỏi đó, tôi truyền đạt nguyên vẹn cảm xúc của mình lúc này.
「Vâng! Em đã rất vui ạ!」
Nghe vậy, Erina mím môi cười hạnh phúc và nói.
「Lần sau chúng ta lại đi chơi nữa nhé, Lux… Hay là, lần tới mình đi ăn bánh ngọt cùng nhau đi?」
「Tuyệt quá ạ! Chúng ta sẽ đi đâu ạ?」
「Chị biết một chỗ mới ăn gần đây, bánh ngon tuyệt cú mèo luôn────」
Chúng tôi vừa đi vừa bàn bạc về điểm đến tiếp theo cho đến tận khi ra đến trước cỗ xe. Tôi lên xe và trở về dinh thự của gia tộc bá tước Roddel.
◇Góc nhìn của Siana◇
Khi Lux đã trở về dinh thự gia tộc Roddel, nơi có rất nhiều vệ sĩ, Violet nhận định rằng sự an toàn của cậu đã được đảm bảo. Cô lập tức quay về Hoàng cung, nơi Siana đang thực hiện công vụ dưới thân phận Felisiana.
Vào lúc đó, công vụ của Siana ở Hoàng cung cũng vừa kết thúc, nên cô và Violet bắt đầu đi dọc hành lang để trở về.
Và rồi, Violet lên tiếng.
「Thưa tiểu thư, hôm nay Roddel-sama đã tiếp xúc với người phụ nữ mặc áo choàng màu đỏ có mũ trùm mà chúng ta đã từng bàn qua.」
「Loại trang phục đó à… À, ý côlà cái kẻ không rõ giới tính mà Lux-kun tình cờ gặp ở cửa hàng quần áo đúng không?」
「Vâng, dựa vào vóc dáng, tôi đoán đó là phụ nữ, nhưng vì người đó trùm mũ nên không thể xác định rõ… Và hôm nay, người đó và Roddel-sama… đã ăn tối cùng nhau ạ.」
────Bất ngờ bị dội một quả bom thông tin xuống đầu, Siana không khỏi kinh hoàng, cô sững người, dừng bước.