Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

17 192

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

107 2901

Truyền kỳ thiếu nữ Nho sinh ~Thiếu nữ cải nam trang chốn địa ngục thi cử~

(Đang ra)

Truyền kỳ thiếu nữ Nho sinh ~Thiếu nữ cải nam trang chốn địa ngục thi cử~

Kobayashi Kotei

Câu chuyện của hai tiểu thư cải nam trang mang trong mình tâm nguyện thay đổi thế giới, xin được bắt đầu!

11 52

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

301 8525

Magical★Explorer (LN)

(Đang ra)

Magical★Explorer (LN)

Iris

Sau khi được tái sinh vào tựa game khiêu dâm huyền thoại "Magical★Explorer", chàng trai của chúng ta nhanh chóng nhận ra cậu ta chỉ được nhét làm nhân vật phụ xui xẻo thay vì nhân vật chính sát gái củ

10 259

Web Novel Arc.1 - Chương 14

Bọn tôi không chỉ đi bể bơi hồi nghỉ hè, mà còn đi xem lễ hội pháo hoa nữa!

Lúc đầu, tôi tính mặc thường phục đi cơ, nhưng vì Misa bảo rằng cổ sẽ mặc yukata nên tôi cũng quyết định mau chóng đi thuê một bộ.

Quả nhiên, Misa trông thật diễm lệ trong bộ yukata.

Hôm trước thì cô ấy mặc bikini màu đen, và bộ yukata hôm nay cũng là màu đen.

Có lẽ là nhờ làn da trắng mà cô ấy trở nên nổi bật hơn trong đêm.

Và… trông thật gợi cảm làm sao.

Như mọi khi, Seko khen tới tấp ngoại hình của Misa. Khen thì lúc nào cũng khen, nhưng hôm nay còn nhiều hơn bình thường.

Đáng lẽ tôi nên chọn bộ nào đó trưởng thành hơn… Tôi đã chọn bộ này vì sở thích, nhưng có vẻ hơi trẻ con rồi.

Khi tôi vẫn đang nghĩ vẩn vơ khi nhìn vào bộ yukata của mình –

“Hinata, cậu cũng hợp với yukata lắm đấy.”

Sau khi cho Misa một cơn mưa lời khen, Seko cũng khen tôi.

Seko đã khen tôi đấy. Anh ấy bảo tôi hợp với bộ yukata dễ thương này.

Mừng quá… may là mình đã chọn bộ này.

Vì tôi không đáng yêu như Misa, nên nếu không mặc bộ yukata dễ thương thì anh ấy cũng sẽ không khen tôi đâu.

Tôi muốn anh ấy khen tôi lần nữa cơ.

Seko. Em thích anh. Lần sau em sẽ mặc bộ khác nhé.

Seko sẽ thích tôi mặc gì nhỉ.

Ước gì ảnh cho tôi biết. Tôi sẽ mặc bất cứ thứ gì.

Lễ hội pháo hoa này là sự kiện lớn nhất tại địa phương, nên hàng quán cũng rất tấp nập.

Trong khi lượn quanh lễ hội, bọn tôi đã ăn uống và thử chơi vài trò bắn súng.

Rốt cuộc thì tôi tốn kha khá vào chỗ bắn súng… Ở đó có thứ tôi cực muốn, nên cứ thử mãi, nhưng rồi đành nhận ra mình không có năng khiếu chơi cái này.

Tuy nhiên, Seko cũng có thử một lần cho tôi.

Bọn tôi chẳng được gì cả, nhưng tôi vui vì Seko đã thử vì mình.

Cảm giác như tôi đã có thứ mình muốn rồi vậy.

Cuối cùng, ba bọn tôi cùng nhau xem màn pháo hoa kết thúc.

Lúc nào tôi cũng đúng giữa Seko và Misa.

Thế nên bên cạnh tôi là Seko, và khi nhìn sang, tôi có thể thấy gương mặt anh ấy sáng bừng dưới ánh pháo hoa trong đêm.

Lúc này, Seko đang tập trung vào màn pháo hoa. Nên anh ấy không hề để ý.

Tôi lén lút nắm lấy tay áo Seko. Chỉ vừa đủ lực kéo để anh ấy không nhận ra.

Cảm giác như ở đây giờ chỉ còn hai người bọn tôi vậy.

***

Kỳ nghỉ hè vui vẻ trôi qua, và giờ tôi lại quay về với khoảng thời gian bị giam cầm dưới mái trường.

Cũng đau đớn đấy khi mùa hè ấy kết thúc, nhưng nếu đến trường thì vẫn gặp cả hai người họ nên sẽ ổn thôi.

Còn giờ thì.

Sau kỳ nghỉ hè, bọn tôi lại đổi chỗ và tôi không còn được ngồi cạnh Seko nữa.

Đã ngồi với anh ấy rồi giờ bị tách ra thật khó khăn mà.

Nên là, tôi rất kỳ vọng vào lần đổi chỗ hôm nay!

Đến thời của tôi rồi!

– Thất bại thảm hại.

Tôi chẳng được ngồi cạnh Seko hay cả Misa.

Mà rốt cuộc hai người họ lại ngồi cạnh nhau.

Tôi có thể thấy gương mặt si tình của Seko từ chỗ mình… Đau quá.

Nhìn sang ghế bên cạnh, hình như là bạn của Seko… Oda… Gọi là Ota nhỉ?”

Dù thất vọng vì không được ngồi với hai người họ, nhưng đây có thể là một cơ hội tốt.

Nếu cậu ta là bạn của Seko, có thể tôi sẽ tìm hiểu được vài chuyện về Seko mà tôi chưa biết.

Tôi quyết định bắt chuyện với cậu ta ngay lập tức.

“Này, Ota-kun. Cậu là bạn của Seko nhỉ?”

“Eh, err, là Oda… Ừm, đúng rồi. Tớ là bạn Seko!”

“Quả nhiên. Cậu biết tớ chứ?”

“Ừm, có. Vì cậu lúc nào cũng đi với Seko… Nhờ đó là cậu ta chẳng thèm nói chuyện với tớ nữa, tớ hơi ghen tỵ đấy…”

“Gì chứ? Pfft, bạn mà cũng ghen cơ à!”

“C-Cậu cười cái gì chứ! Seko là đồng minh quan trọng của tớ! Dù mới làm quen nhau năm ngoái nhưng thời điểm không quan trọng! Quan trọng là khoảng thời gian bọn tớ đã trải qua với nhau. Năm ngoái, Seko và tớ lúc nào cũng đi với nhau và…”

Ota-kun bắt đầu nói về việc Seko quan trọng với cậu ta như thế nào.

Ota-kun… cậu nói phải!

Đúng vậy! Thời điểm không phải tất cả! Còn những thứ khác quan trọng hơn!

“Ota-kun… cậu tuyệt thật đấy!”

“Ah!? Thật ư!? Đây là lần đầu tiên có người nói thế với tớ đấy…”

“Tớ có việc này muốn hỏi.”

“Cứ hỏi đi! Gì cũng được! Sở thích của tớ là…”

“Là về Seko.”

“Ah, ừ, Seko. Về Seko, ừm…”

Hmm, tôi nên hòi gì nhỉ?

Điều về Seko mà tôi không biết.

“Hồi sơ trung Seko như nào thế?”

“Seko hồi sơ trung á? Chà… tớ gặp Seko hồi năm ba vì hai đứa học cùng lớp, còn trước đó thì tớ chịu. Nhưng nói thật thì, lúc đầu… tớ không ưa cậu ấy.”

“Oh, thật ư? Tại sao?”

Ota-kun giải thích ngắn gọn, đại loại là Seko từng là thằng hề trong lớp.

Dù thế nhưng anh ấy không hề tự nguyện.

Chỉ vì Seko không hề phản kháng. Ota-kun không thích anh ấy vì lí do đó.

Có vẻ như người đã khiến anh ấy thay đổi là Misa.

Cô ấy không hề trực tiếp làm gì hết, nhưng anh ấy được như ngày hôm nay là nhờ có cô.

Và Ota-kun trở thành bạn của anh ấy vào khoảng thời gian đó.

“…Ồ, ra là có chuyện như thế sao?”

“Cậu chưa nghe họ kể à?”

“Cả hai đều không thích nói về chuyện sơ trung, nên tớ chả bao giờ hỏi được cả.”

“Uh… Thế việc tớ kể đây có phải là không ổn không?”

“Không đâu. Tớ mừng vì cậu đã kể. Nhưng nếu để họ biết thì tệ lắm. Nên cứ coi đây là bí mật của chúng ta thôi nhé.”

“B-Bí mật của chúng ta!? Nghe tuyệt ghê…”

Có vẻ như Ota-kun có vài thông tin quan trọng về Seko đấy.

Tôi bắt đầu nghĩ rằng đổi chỗ cũng không tệ lắm.

“Nhân tiện thì, cậu có biết Seko thích cái gì không?”

“Ý cậu là Yosaki-san –“

“Không phải.”

“Ah, x-xin lỗi nhé. Về sở thích thì, cậu ấy không có sở thích gì cụ thể cả… Tớ và cậu ấy thường nói chuyện về manga.”

“Manga gì thế? Của Jump à?”

“Của Jump, nhưng mà… ừm thì, nó khá là khó nói, không phải chuyện có thể thoải mái mà bàn bạc được.”

“Nói cho tớ biết đi. Làm ơn đi mà Ota-kun.”

“…Seko thích bộ manga tên là ‘Tornado Panic’.”

Tornado Panic? Tôi chưa bao giờ nghe qua.

“Là gì thế? Thể loại như nào?”

“A-Ah. Tha cho tớ đi mà!”

“Sao lại nói thế? Tớ không nói với Seko đâu mà.”

“Không phải là chuyện có nói với Seko hay không… Mà là danh dự của tớ đấy! Tha cho tớ đi!”

“Ừm? Được rồi, tớ hiểu rồi. Cảm ơn nhé!”

“Cảm ơn cậu rất nhiều!”

Cậu ấy cảm ơn tôi vì cái gì chứ?

Không chắc nữa, mà giờ tôi chỉ việc tra điện thoại thôi mà.

Tôi mau chóng mở trình duyệt ra gõ ‘Tornado Panic’. Và rồi…

“Đây là…”

Một bộ manga có thể nói là khá hư hỏng.

Giờ tôi hiểu Ota-kun nói danh dự là sao rồi, và tôi cũng biết rằng Seko có hơi biến thái chút đấy.

Vậy ra Seko thích kiểu này hả? Không biết anh ấy có, ừm, làm cái gì khi xem nó không nhỉ?

Hoặc là không, và anh ấy… đang dồn nén…

Nhưng nếu là thế, hẳn sẽ có một ngày anh ấy không kiểm soát được nữa cho xem.

Tôi không rõ lắm về cơ thể con trai, nhưng hình như đã từng nghe qua thứ kiểu đấy.

…Nhân vật dễ thương ghê.

Chẳng biết Seko thích ai nhất nhỉ. Ai đó giống Misa chăng.

Lần sau tôi sẽ mua đọc thử vậy.