Tập 01 - Chương 1-6 Sự quyết tâm và chiếc Canelé đang nảy mầm

Tiếp Tục:

—————

“Ichinose-kun, cậu thường hay làm… mấy chuyện như lúc nãy sao?”

“ lúc nãy tớ làm sao cơ?”

“Ý tớ là… nắm lấy tay con gái rồi kéo đi tùm lum như vậy không thấy…”

Souma nhíu mày khó hiểu. Chika nhẹ vuốt bàn tay trái bằng tay phải, như để minh họa lại cảnh cậu nắm tay cô

“À, chuyện đó. Xin lỗi nhé, nếu tớ đã làm cậu đau. Tớ… hơi phấn khích quá.”

“Không, không đau đâu. Chỉ là…”

“Chỉ là?”

“…Không có gì đâu. Cậu quên đi.”

Chika mỉm cười ngượng ngùng đúng lúc cô phục vụ quay lại cùng với khay đồ ăn.

“Xin lỗi đã để cháu đợi lâu.”

Souma ra hiệu bằng ánh mắt, và cô đặt chiếc đĩa trắng trước mặt Chika.

Trên đĩa là hai lát pound cake đặc ruột với đầy ắp trái cây khô, kèm chút whipped cream trang trí cùng lá bạc hà xanh mướt. Một tạo hình chuẩn chỉnh, cổ điển của quán cà phê.

“Nào, nếm thử đi.”

Cô phục vụ cúi đầu chào rồi rời đi. Souma lập tức thúc giục Chika nếm nhanh lên.

“Ăn trong khi bị nhìn chằm chằm thế này… tớ thấy hơi căng thẳng đó nha.”

Chika cầm chiếc nĩa bạc, thì thầm.

“Cậu quen rồi còn gì. Lúc nào chẳng bị lũ con gái bắt thử món này món kia trước mặt bao nhiêu người nên bây giờ cũng vậy thôi.”

“Cái đó khác chứ!”

Cô bỉu môi giận dỗi, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, cắm nĩa vào bánh.

“Vậy… tớ xin phép ăn đây.”

Một miếng nhỏ được đưa lên môi cô nàng. Cô nhai chầm chậm, từ từ thưởng thức.

“Hmm…Ngon lắm. Không có điểm gì nổi bật đến mức phải gọi đặc biệt, nên có thể gọi là bình thường. Nhưng tớ cảm nhận rõ sự chăm chút. Với lại lượng trái cây khô trong bánh rất nhiều, ăn cực kỳ đã miệng. Nếu dùng kèm cà phê rang đậm vị chắc sẽ hợp lắm.”

Tuyệt vời. Cô đã nắm trúng toàn bộ đặc trưng mà người chủ muốn gửi gắm. Như Souma đã nghĩ, Satomi Chika có vị giác rất tốt, lại còn hiểu biết về bánh ngọt.

Nhưng cậu còn muốn thử thêm một bước nữa.

“Vậy cậu thử đoán xem trong nhân bánh có những loại trái cây khô nào?”

Nói rồi, Souma kéo nhẹ chiếc đĩa về phía mình, đặt khăn giấy phủ lên để che đi phần bánh.

“Ừm… để xem nào”

Chika nhắm mắt lại, như để lần tìm dư vị còn sót lại.

“Hạnh nhân, óc chó thì chắc chắn có rồi. Ngoài ra còn có sung khô, táo, dâu tây, nam việt quất, nho khô… Và còn có cả… vỏ bưởi? Ban đầu tớ nghĩ là vỏ cam, nhưng nó có vị đắng hơn.”

8f6ed47f-2d15-464e-9ae7-00332d6f8000.jpg

“Whow... Tuyệt quá.”

Dù trông cô có chút thiếu tự tin với phán đoán của mình, nhưng Souma chỉ có thể thốt lên một lời cảm thán.

Hoàn hảo.

Không thiếu cũng chẳng thừa, Chika đoán trúng hết tất cả các loại trái cây khô. Thậm chí cậu còn nhận ra miếng vỏ cam kém chất lượng mà những cô bạn khác bỏ sót trong món bánh Canelé. Souma đã thử kiểm tra với chút hiếu kỳ, nhưng không ngờ cậu lại đi xa đến mức này. Đến cả vỏ bưởi vốn chỉ có chút xíu trong bánh Chika cũng nhận ra.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Satomi Chika chính là người mà Souma hằng chờ đợi.

“Không ngờ Satomi-san lại có tài năng như vậy. Tớ thực sự ngạc nhiên lắm đó.”

“Ơ... không, đâu đến mức gọi là tài năng đâu...”

Ánh mắt Souma đầy vẻ ngưỡng mộ. Trước sự nhìn chăm chú ấy, Chika chỉ biết mỉm cười ngượng ngùng nhưng xen lẫn niềm vui.

“Vậy, trò đoán trái cây khô này rốt cuộc có ý nghĩa gì thế?”

“Tớ chỉ muốn biết khẩu vị của cậu tinh tế đến đâu thôi. Xin lỗi đã ép buộc cậu thử nếm như vậy.”

Souma vừa nói vừa đặt lại chiếc bánh đã che bằng khăn giấy trước mặt Chika, rồi cúi đầu.

“Không sao đâu. Ngược lại, được cậu dẫn đến một quán tuyệt vời như thế này, tớ thấy vui lắm.”

“Nghe cậu nói vậy thì tớ cũng mừng. Nhưng thật ra... mục đích chính của tớ bắt đầu từ đây cơ. Giờ tớ đã biết cậu có vị giác tuyệt vời và hiểu biết nhiều về bánh kẹo rồi, tớ có một thỉnh cầu Satomi-san.”

“V–vâng? Là... là gì vậy?”

Thấy Souma nghiêm túc hẳn, Chika cũng bất giác chỉnh lại tư thế ngồi.

“Cậu có thể... trở thành người thử món của riêng tớ được không?”

“Thử... thử món riêng!?”

Chika lặp lại lời cậu, cơ thể hơi run lên.

“Cậu... ý cậu là sao?”

“Nói đơn giản thì, tớ muốn cậu tiếp tục làm như hôm nay. Ăn bánh tớ làm rồi góp ý, hoặc thử những món ở quán khác mà tớ để ý, rồi chỉ cho tớ biết hương vị và bí mật ẩn sau những món đó.”

Souma chắc chắn rằng ngoài Chika ra, không ai có thể đảm nhận vai trò này. Nhưng trái ngược với sự quyết tâm ấy, Chika lại tỏ ra bối rối.

“Liệu một người như tớ... có gánh nổi trách nhiệm lớn lao như vậy không?”

“Đừng nói “người như tớ” chứ. Đây là việc chỉ cậu mới có thể làm được.”

“Chỉ tớ... tớ mới có thể...”

Khi Souma khẳng định chắc nịch, mắt nhìn thẳng vào Chika, đôi má cô đỏ ửng vì vừa ngượng vừa vui.

“Tớ biết nhờ cậu chuyện này, dù chỉ là bạn cùng lớp, thì cũng hơi quá đáng. Nhưng Satomi-san chính là lựa chọn hoàn hảo nhất. Làm ơn, giúp tớ với.”

Cậu chống hai tay lên bàn gỗ nâu sậm, cúi đầu thật sâu.

“Cậu... cậu ngẩng đầu lên đi, Ichinose-kun. Làm thế này tớ không biết phải cư xử sao cả.”

Chika hốt hoảng nói vậy, nhưng Souma vẫn giữ nguyên tư thế.

Cậu thật sự rất tuyệt vọng.

Dạo gần đây, việc làm bánh cứ bế tắc mãi. Tập luyện hoài mà chẳng biết có tiến bộ hay không, càng không biết phải cải thiện như thế nào, sự lo lắng của cậu chỉ thấy ngày một lớn hơn.

Cậu tin rằng Satomi Chika, với vị giác và kiến thức tuyệt vời ấy, sẽ là chìa khóa để phá vỡ cái tương lai tối mịt này.

“Nếu cậu chịu nếm thử bánh tớ làm, thì những điểm tốt và điểm cần cải thiện sẽ rõ ràng hơn. Nếu cậu cùng tớ đi thử bánh ở quán khác, thì tớ sẽ học được nhiều đặc trưng để nghiên cứu. Nhờ đó, tay nghề của tớ nhất định sẽ tiến bộ. Xin cậu đấy!”

“Ichinose-kun...”

Sau khi tốt nghiệp sơ trung, Souma đã định học thẳng vào trường chuyên dạy làm bánh để trở thành thợ làm bánh ngọt. Nhưng cậu vấp phải sự phản đối của bố mẹ, nên buộc cậu phải từ bỏ.

Hiện tại, ngôi trường trung học này cũng vui, bạn bè cũng nhiều, cậu không hối hận. Nhưng nghĩ đến những người bạn cùng tuổi với cậu đã vào trường chuyên đào tạo bánh ngọt, đang bỏ xa mình, trong lòng Souma không thể nào yên được.

Cậu muốn làm bất cứ điều gì có thể, ngay trong thời gian còn học trung học.

Chika lặng lẽ nhìn cậu bạn đang cúi đầu.

“Cậu thật sự rất nghiêm túc... với bánh ngọt nhỉ.”

“Tất nhiên rồi. Trở thành thợ làm bánh ngọt là ước mơ từ khi tớ còn học tiểu học. Làm sao mà tớ có thể hời hợt chứ.”

“Cái sự nghiêm túc ấy... đúng là đáng kinh ngạc thật mà.”

Sao khi cậu thì thầm, rồi Chika gật đầu.

“Tớ hiểu rồi. Nếu tớ có thể giúp, tớ sẽ sẵn sàng.”

“Thật sao!?”

“Không chắc tớ sẽ giúp ích được bao nhiêu, nhưng tớ sẽ cố hết sức.”

Souma ngẩng lên, đôi mắt sáng rực. Còn Chika thì khẽ mỉm cười, hơi ngượng.

Nhìn nụ cười ấy, Souma không kìm được mà giơ nắm tay lên làm động tác “Yes!”. Trong lòng cậu phấn khích từ đây và có lẽ cô nàng này sẽ có thể giúp cậu tiến bộ thêm nữa.

Whipped cream (kem tươi đánh bông): Là kem sữa tươi béo (≥30% chất béo) được đánh bông lên thành dạng xốp, mịn. Có 2 loại: Tự làm: dùng whipping/heavy cream + đường + vani → đánh bông. Đóng sẵn: dạng chai xịt, tiện dùng nhưng nhanh tan.