Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

132 711

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

56 638

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

50 430

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

199 3716

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

173 4810

Tập 01 - Chương 1-2 Sự quyết tâm và chiếc Canelé đang nảy mầm

Tiếp Tục:

—————

"Souma không hiểu vị trí của mình đâu. Cậu là một trong số rất ít đứa con trai có thể chen chân vào cái con gái đó, vậy mà chẳng biết tận dụng tí nào. Phí của giời luôn ấy. Có mấy thằng còn bảo chắc cậu bị hâm rồi."

“Lo chuyện bao đồng quá đấy. Tớ đâu phải vì mục đích đó mới tìm cách tiếp xúc với nhóm con gái kia. Tớ có lý do của riêng của mình.”

Souma biết rõ giữa đám con trai vẫn có tiếng xì xào đầy ghen tị. Bảo rằng được con gái cưng chiều thế thì ai chẳng thèm. Nhưng thành thật mà nói… cậu chẳng quan tâm chuyện đó…

"Đã vậy, nếu muốn tiếp cận cái nhóm đó đến thế, sao không thử làm giống tớ xem? 

Chắc chắn cậu sẽ được chào đón đấy."

Ăn xong cái bánh mì yakisoba, Souma lôi chiếc hộp từ chiếc cặp treo bên hông bàn ra. Đây mới chính là “mục tiêu” của cậu.

Khi Souma lắc nhẹ chiếc hộp ra vẻ khoe khoang, Shouhei vừa cười gượng vừa xua tay.

"Xin lỗi, khoản đó thì tớ xin kiếu. Không hợp gu tớ. Với lại, ở cái trường này đâu có mấy đứa con trai đạt được trình làm đồ ngọt như Souma đâu. Đã là phiên bản thứ hai thì lại còn kém hơn cậu, đem đi cho chắc bị nghi có ý đồ xấu xa rồi bị đá văng từ cổng luôn ấy. Người ta gọi là “quả trứng Columbus” đó, kẻ đi trước bao giờ cũng vĩ đại mà."

"Đó là cậu đang khen hay chê vậy?"

Cảm thấy có gì không ổn, Souma nheo mắt nhìn Shouhei trong lúc đứng dậy.

Cậu ta chỉ nhún vai nhẹ:

"Khen thật mà. Nhưng không phủ nhận trong lòng cũng có chút ghen tị”

Câu nói ấy nghe ra lại khá thành thật.

"Bị ghen tị thế này tớ cũng chẳng biết phải nói gì đâu…"

Không biết phải nói lại thế nào, Souma chỉ còn biết đưa mắt nhìn quanh mặt đám bạn cùng lớp.

Souma thầm nghĩ:『Thật sự mà nói,Tôi chẳng có ý đồ gì mờ ám hết.』

Cầm chiếc hộp trong tay rồi bước về phía nhóm con gái đang ồn ào, Souma lập tức được reo hò chào đón…

"A, Ichinose-kun kìa!"

"Hôm nay là đến ngày của cậu đấy Ichinose-kun! Cảm thấy may mắn đi!"

"Nào nào, vào đi, mau lại đây!"

Mấy cô còn giơ tay ngoắc ngoắc y như mèo thần tài vẫy gọi, thậm chí có cô còn vỗ tay rộn ràng nữa.

"A, Ichinose-kun đây rồi. Chika, hôm nay cậu lại được thêm một niềm vui trong giờ nghỉ trưa đó nha."

Ở trung tâm vòng tròn, Miki vừa ôm chặt Chika trong lòng, vừa khéo léo vỗ tay hoan hô.

Còn Chika đang bị ôm thì rõ là xấu hổ, cúi sầm mặt xuống, tay bị Miki điều khiển như con rối cũng đành vỗ nhè nhẹ theo.

"Rồi, hôm nay chúng ta đang mong chờ niềm vui gì vậy?"

"Hôm nay tớ đã làm Canelé."

Souma mở nắp hộp, để lộ ra những chiếc bánh nướng nâu cháy sậm óng ánh. Đám con gái lập tức đồng loạt "Ooooh~!" đầy phấn khích.

Trước cả khi cậu kịp nói “mời các cậu”, cả chục cánh tay đã nhanh như một con thú săn mồi chộp lấy chiến lợi phẩm. Chẳng mấy chốc hộp bánh đã sạch trơn.

"ittadakimasu~!"

Cả chục cô nàng cùng lúc cắn lấy những chiếc Canelé màu nâu sẫm óng ánh.

"Um… Ngon ghê á!"

"Ừ, ngon thiệt đúng là Ichinose-kun mà."

"Mấy cái bánh quy hôm trước cũng ngon lắm."

"Ừ đúng thế, cái đó cũng tuyệt nữa."

Nhaiii~ Nhaiii~ Nhaiii~

Tiếng nhai Canelé nhóp nhép vang lên rộn rã, khiến cho bâuikhông khí còn sôi nổi hơn.

“Vậy, cảm nhận của mọi người về mấy chiếc bánh như thế nào?”

Đứng giữa vòng tròn, Souma chăm chú nhìn bọn họ ăn, nhưng cậu không thể kiên nhẫn đợi hết nên vội hỏi chen vào.

Đám con gái hơi đơ người lại.

“Có ngon lắm không?”

"Thì ngon mà?"

"Ừ, ngon lắm là đằng khác."

"Nhưng tớ thích Canelé nhân kem ở tiệm gần ga hơn."

"Tớ thì Canelé vị hojicha cơ."

"A, cái đó cũng tuyệt lắm đấy~"

Họ lần lượt đưa ra cảm nhận.

Nhưng mà chẳng có câu nào đúng kiểu Souma mong muốn cả.

"Ý tớ là… cụ thể hơn chút chứ. Như vị ngọt ra sao này, độ dai có chắc hơn so với lần trước hay không chẳng hạn…”

8d243696-c14b-403e-b6a5-c942ff3c7bd8.jpg

"Lần trước á?"

Một cô gái vừa cắn Canelé trong miệng vừa nghiêng đầu.

"Đầu tháng này tớ cũng mang một ít Canelé đến còn gì, Nhớ không đấy."

"Thế á? Chẳng nhớ gì hết cả."

Vô vọng thật rồi. Đám này chẳng trông cậy vào được.Souma sớm bỏ qua, quay sang nhìn Miki và Chika.

"Còn hai cậu thì sao? Có cảm nhận gì không?"

Miki vừa bẻ nhỏ chiếc Canelé, đút cho Chika ăn như đút cho một đứa trẻ vừa chậm rãi bày tỏ cảm nhận của mình…

"Nếu mà nói thế thì… nó thật sự rất ngon đấy chứ? Bên mặt ngoài thì giòn rụm, bên trong lại dai dai mềm mềm, tớ nghĩ đây đúng là chiếc Canelé rất tuyệt."

So với đám kia thì cái cảm nhận này khá hơn một chút.

Nhưng với Souma, người phải bỏ cả số tiền tiêu vặt ít ỏi vào việc mua nguyên liệu, thì thế vẫn còn quá sơ sài. Sắc mặt cậu vô thức sầm sầm lại.

"Này này, cậu là “Toàn năng” mà, nói gì cho cụ thể hơn chút đi chứ."

Nghe vậy, Miki cũng cau mày, đáp lại ngay…

"Thôi tha cho tớ cái biệt danh đó đi được không? Đâu phải tớ tự đặt. Vừa sến vừa chẳng hay ho gì cả."

"Ồ, hóa ra cậu cũng thấy nó sến à."

"Đương nhiên rồi! Chika thì còn đỡ, “Thiên sứ Hoà bình” nghe cũng rất hợp. Nhưng còn tớ thì sao? “Toàn năng” cái gì chứ, nghe như một cái tên đầy vô nghĩa đơn thuần ấy."

Một nhận xét rất chí phải.

"Thế thì, cậu thích được gọi kiểu gì mới được?"

"Whow… Ví dụ như… “ Vị Thần Toàn Năng”, viết chữ Hán『全能の神』 cho thật oai, rồi đọc furigana thành Omeganarumono chẳng hạn, nghe ngầu hơn nhiều đó."

"Ôi trời, trả lời cái rụp luôn kìa.Hội phó hội học sinh tràn đầy nghiêm túc mà suốt ngày suy nghĩ mấy cái vớ vẩn thế này à. Bất ngờ thật đấy."

"Đ-đâu có! Chẳng qua trong manga mà anh tớ hay đọc có nhân vật như thế thôi!"

Thấy Souma trợn mắt chán nản, Miki liền vội vàng biện minh, giọng đầy gắt gỏng.

"Nói cho cùng thì… cái biệt danh vớ vẩn này chẳng cần thiết đâu. Ai là người nghĩ ra cái biệt danh “Toàn năng” này cơ chứ."

"Hình như là Shouhei đó."

"Cậu ta sao…?!"

Souma thành thật khai ra, chẳng mảy may quan tâm đến cái mối quan hệ kia sẽ đi theo hướng tốt đẹp hay hướng xấu cả.

"Thôi bỏ đi. Quan trọng là, tớ muốn nghe cảm nhận rõ ràng hơn về mùi vị của Canelé cơ."

Kéo câu chuyện đang lạc đề trở lại, Souma nhấn mạnh. Miki thì cau mày, tỏ ra khó chịu.

"Cậu lúc nào cũng nghĩ mấy chuyện đó thôi à."

"Đương nhiên rồi."

"Trời ạ, đang mỉa mai cậu mà chẳng thấm gì luôn…"

Souma có sở thích làm bánh ngọt. À không gọi cái đó là sở thích thì không đúng lắm. Cậu mang trong mình một ước mơ to lớn là trở thành một thợ làm bánh chuyên nghiệp.

Từ hồi tiểu học, Souma đã tự học, tự nghiên cứu và luyện tập không ngừng vì ước mơ ấy. Dù bị bố mẹ phản đối và phải học tiếp ở một trường trung học bình thường thay vì trường chuyên về làm bánh, cậu vẫn kiên trì… Cứ rảnh rỗi là làm bánh, tìm mua đồ ngọt của các tiệm nổi tiếng hay đặt thử những món đang thịnh hành để học hỏi.

Việc mang Canelé tự làm đến cho nhóm con gái ăn thử cũng nằm trong một phần nỗ lực ấy. Cậu muốn nghe họ góp ý thật lòng để rút kinh nghiệm, trau dồi tay nghề.

Bánh ngọt và con gái vốn có một mối liên hệ chẳng thể tách rời nhau. Souma tin rằng, những lời nhận xét thẳng thắn của họ sẽ trở thành kinh nghiệm quý giá.Ít nhất là, cậu đã nghĩ như vậy…

Canelé là một loại bánh ngọt nhỏ của Pháp, có vỏ ngoài giòn caramel, ruột trong mềm ẩm dai, hương vanilla và rum, thường làm trong khuôn đồng rãnh dọc. Nổi tiếng vì khó làm ngon, là “đỉnh cao” của nghệ thuật nướng bánh Pháp.