Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

132 601

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

56 629

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

50 417

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

199 3708

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

173 4792

Tập 01 - Chương 1-1 Sự quyết tâm và chiếc Canelé đang nảy mầm

"Này Chika, ăn bánh quy của tớ đi~"

"Cả chocolate này cũng ngon lắm đó~"

"Bánh senbei của tớ nữa, mời mời!"

"Ano… mọi người, tớ đâu thể ăn hết cùng lúc được đâu…"

Giờ nghỉ trưa của lớp 1–4, nơi Ichinose Souma đang theo học, lúc nào cũng náo nhiệt sôi động.

"Ngày nào cũng vậy mà họ chẳng biết chán nhỉ."

Ngồi ở chỗ mình, vừa gặm bánh mì yakisoba, Souma không khỏi buông lời cảm thán.

Ở giữa lớp, khoảng mười nữ sinh tập trung thành một vòng tròn. Ai nấy đều cầm chặt bánh kẹo, cố gắng đưa cho cô gái đang ngồi ở giữa vòng tròn.

Một cô gái với mái tóc nâu sáng, mềm mại, ánh mắt liên tục bị hút sang những món bánh khác nhau, bối rối không biết nên bắt đầu từ đâu.

Bỗng, một nữ sinh tóc đen dài, ánh mắt sắc bén, vỗ tay "bốp bốp" để gây chú ý. Với chiều cao nổi bật và vẻ nghiêm túc, trông cô chẳng khác nào một vệ sĩ riêng.

"Ê này, Chika đang khó xử đấy nhé. Xếp hàng theo thứ tự đi! Như lúc bốc thăm quyết định ấy!"

Nghe hiệu lệnh, các nữ sinh lập tức xếp thành hàng ngay ngắn. Người đầu tiên trao cho cô gái tóc nâu Satomi Chika một chiếc bánh quý to đùng đầy ắp chocolate...

"Đây Chika, ăn đi ăn đi!"

"C-cảm ơn… Vì bữa ăn ."

Chika vừa đỏ mặt vì ngượng, vừa nhận bánh quy, rồi bắt đầu ăn. Cách cô nhóp nhép cắn bánh, hai má phồng lên, trông chẳng khác nào một chú sóc con đang che giấu hạt dẻ trong túi má vừa ngây thơ vừa đáng yêu không chịu nổi.

"Ááááá! Dễ thương quáaaa điiiii!"

Tiếng hét đầy phấn khích vang lên đồng loạt từ đám con gái.

"Chika, nhìn bên này nào! Giữ nguyên tư thế đang ăn đồ ngọt nhé, cho tớ chụp vài kiểu ảnh!"

Cô gái vừa tặng bánh quy lập tức rút điện thoại ra, liên tục bấm nút chụp.

"Y chang buổi handshake event (gặp mặt bắt tay) của idol… Không, chắc giống buổi ngắm gấu trúc hơn."

Vừa ngó qua cảnh tượng nhốn nháo, Souma vừa lẩm bẩm.

"Cũng hay mà, trông như như một vườn hoa toàn là nữ vậy."

Ngồi ăn trưa cạnh cậu, Shouhei Kikuike mỉm cười nhẹ nhàng, nói với giọng như đang khuyên nhủ.

"Souma, chọn đi… đám con trai thuộc mấy CLB đầy mồ hôi nhễ nhại cười hô hố hay cái cảnh tượng thật hào nhoáng đó?"

"Đương nhiên là bên này rồi."

Vừa dứt lời, Shouhei liền mỉm cười nhẹ kiểu “biết ngay mà”.

"Hơn nữa, đâu phải họ chỉ ồn ào vô nghĩa. Đối với mấy cô gái trong lớp mình, đây là một nơi xả stress cực kỳ quý giá đấy."

Vừa nói, Shouhei vừa gắp đũa chỉ về phía nhóm con gái.

Người thứ hai trong hàng đưa cho Chika một túi đầy kẹo dẻo, đồng thời nắm cả hai tay cô và lắc mạnh liên tục.

"Chuyện tớ nhờ hôm trước thành công rồi! Nhờ có Chika đưa ra lời khuyên mà tốt đẹp cả rồi!"

"Vậy à? Mừng cho cậu. Nhưng tớ đâu có đưa ra lời khuyên gì đâu, không cần phải cảm ơn đâu…"

"Không, thật đó! Chỉ cần cậu chịu nghe thôi đã giúp tớ nhiều lắm rồi!"

Sau khi quan sát cuộc trò chuyện giữa các cô bạn và Chika lúc này đang cười ngượng, Shouhei nhai miếng tamayogaki của mình với ánh mắt đầy tự hào.

"Nhờ “Toàn Năng” và “Thiên Sứ Hoà Bình” mà lớp học mình lúc nào cũng yên bình như vậy."

"Yên bình thì tốt, nhưng nghe cái biệt danh đó vẫn sến súa như cũ."

Souma cau mày nhẹ khi nghe lại cái tên đầy sến súa ấy.

Nếu hỏi học sinh lớp 1–4 rằng “Ai nổi tiếng nhất lớp cậu?”, mười người thì chín người sẽ trả lời…Saitou Miki và Satomi Chika.

Saitou Miki là học sinh xuất sắc toàn diện… Thành tích học tập đứng đầu khối, thể thao cũng không tệ, và nhờ màn trình diễn xuất sắc trong hội thao tháng 5, lớp 1–4 đã vô địch. Học kỳ một, cô đảm nhiệm lớp trưởng; sang học kỳ hai, cô ứng cử và trúng cử vào hội học sinh, làm phó hội trưởng dù mới chỉ là học sinh năm nhất. Thông minh, tài năng, đảm đang nên mới có cái biệt danh là “Toàn năng”.

Còn Satomi Chika thì khác. Thành tích học tập bình thường, thể thao bình thường, không tham gia hội học sinh hay câu CLB. Một nữ sinh rất là bình thường… Thế nhưng, điều làm nên sức hút của cô lại chẳng liên quan gì đến “thành tích” hay “năng lực” gì cả.

"Chika ơi, tớ ôm cậu được không? Không, phải nói là bế mới đúng! Cậu mềm mại,đáng yêu ôm thích lắm đó~!"

"À… um… cái đó thì… xấu hổ lắm…"

"Thôi mà~ vậy để tớ chụp ảnh nữa nhé!"

Cô ấy được đám con gái cưng chiều quá mức như một linh vật, một con thú nhỏ, hay một con gấu bông sống vậy. Ai cũng thích ôm, thích nựng, và có lẽ vì thế mà ai cũng dễ dàng mở lòng với cô, tìm đến để tâm sự.

Chỉ cần có Chika ở đây, không khí giữa các nữ sinh trở nên nhẹ nhàng hơn, áp lực cũng vơi bớt đi. Và thế là cô được gắn cho cái biệt danh là “Thiên sứ Hoà Bình”.

Thực tế mà nói, về mặt “thực chiến” thì đã có Miki siêu cấp toàn năng, còn về mặt tinh thần thì đã có Chika mang đến sự dễ chịu, thư thái. Như Shouhei nói, đúng là không thể phủ nhận việc hai người họ đã góp công rất lớn vào việc giữ hòa bình cho lớp 1–4.

Tuy nhiên…

"Toàn Năng’ với ‘Thiên Sứ Hoà Bình là mấy cái biệt danh… tớ thấy thật sự không ổn chút nào."

Việc một cặp đôi con gái vừa xinh đẹp vừa cá tính như thế trở thành tâm điểm chú ý là chuyện hiển nhiên thôi. Nhưng gọi là "Toàn Năng" với "Thiên Sứ Hoà Bình" thì… tôi thấy hơi quá. Không phải là chúng sai khi mô tả đặc điểm của hai người đó, nhưng với học sinh trung học thì nghe vừa xấu hổ vừa không hay tý nào. Ít nhất cũng phải đặt cái gì ngầu hơn một chút chứ.

"Không biết ai là người đầu tiên nghĩ ra mấy cái tên đó nhỉ?"

"Tớ."

"Ra là cậu hả!"

Trước lời thú nhận bất ngờ của cậu bạn cùng lớp, suýt nữa thì Souma đã phun cả miếng bánh mì yakisoba ra ngoài.

"Shouhei, cậu đúng là không có tí năng khiếu đặt tên nào nhỉ."

"Im đi. Tớ chỉ là muốn có chút cơ hội tiếp xúc với hai người mình ngưỡng mộ mà thôi."

"Ngưỡng mộ? Cậu ngưỡng mộ bọn họ á?"

Souma trợn tròn mắt, vừa uống ngụm nước cà chua trong hộp để trôi nốt miếng bánh mì suýt sặc.

Ngược lại, Shouhei cũng nhìn Souma với vẻ ngạc nhiên y hệt, rồi chỉ về phía nhóm con gái kia.

"Chuẩn… Có thằng con trai nào mà không thấy bọn họ… đáng ngưỡng mộ sao?"

"Có. Tớ đây."

Souma chỉ thẳng vào mình. Shouhei bỗng đổi sắc mặt, kiểu "ờ thì…" không biết phải nói gì hơn.

"Whow… Đấy là vì cậu kỳ quặc lắm, Souma ạ. Gọi là biến thái còn được kia kìa."

"Cái gì đồ ngốc này? Cậu vừa nói gì hả, tên kia?"

Cậu lườm lườm liếc liếc Shouhei, nhưng Shouhei không hề có ý rút lại hay xin lỗi. Thậm chí cậu còn nói tiếp, giọng như đang đổ tội cho Souma vậy.