"Công chúa sẽ tới thăm nhà chúng ta sao?"
Sasha có vẻ bất ngờ. Gần đây, tôi đã được thấy vô số biểu cảm khác nhau của Sasha, và cuối cùng tôi đã đưa ra được kết luận rằng nàng ấy dù có làm mặt nào thì cũng đáng yêu hết.
Tất nhiên, nụ cười luôn luôn là điều tuyệt với nhất rồi. Tuy nhiên... khuôn mặt ngượng ngùng của nàng còn mang một sức mạnh hủy diệt to lớn có thể đánh bay mọi lý trí của tôi, vậy mà tôi vẫn còn nghĩ rằng Sasha chưa từng sử dụng khả năng đó hết công lực. Qủa nhiên đúng là phu nhân của tôi mà! À... bây giờ còn có một vấn đề quan trọng hơn...
"Laurier có vẻ như đang trở nên thân thiết một cách bất ngờ với Serena-sama."
"Vậy sao...? Laurier ư..."
Tôi có thể nhìn thấy được sự tự hào ánh lên trong đôi mắt của Sasha. Tôi cũng là một ông bố thích khoe khoang về cô con gái tuyệt vời của mình nên lúc này tôi không nhịn được nữa.
"Cũng bởi vì Laurier là một cô bé dịu dàng giống nàng mà. Hiển nhiên con gái chúng ta phải rất tuyệt vời rồi, phải không nào?"
"Chuyện đó... Thiếp... Thiếp không có một trái tim thuần khiết như con bé.
"Đừng nói vớ vẩn. Ta chưa bao giờ thấy ai hiền lành và dịu dàng như nàng cả."
Sasha nhìn tôi với một khuôn mặt buồn bã, nàng lắc đầu.
"Thiếp không hề tốt chút nào... Cũng chỉ vì tính hờn dỗi trẻ con của mình, thiếp chưa từng xem con bé như đứa con thực sự của mình. Thiếp nghĩ Laurier, đứa con đã quyết định tha thứ cho thiếp, mới thực sự có một trái tim thuần khiết."
"...Đó cũng là lỗi của ta. So với nàng thì ta còn thất bại hơn nhiều trong việc hoàn thành nghĩa vụ của một người làm cha với Laurier. Nàng không việc gì phải tự nhận hết lỗi về mình."
Nói xong, tôi đưa tay đặt lên má Sasha.
"Ta thực sự hối hận khi nhận ra mình đã bỏ quên một người vợ và cô con gái của mình như vậy. Vì thế nên... từ nay, ta sẽ yêu quý hai mẹ con nàng gấp đôi để bù đắp cho khoảng thời gian qua."
"U-Umm... Đức Ngài? Chuyện đó, um... như chàng đã nói từ trước, rằng... không chỉ yêu như một gia đình... mà con như một người đàn ông... ah...!"
Sasha đảo mắt qua lại nhìn tôi rồi nhìn xuống sàn nhà, tay mân mê tay áo... Tôi cố gắng giữ nguyên biểu cảm trên khuôn mặt mình, tỏ ra như một quý ông lịch lãm nhất có thể, đúng vậy, tôi đang cố không bị phát điên trước sự đáng yêu đó đây.
"Tất nhiên rồi, như một người đàn ông, ta xin thề rằng sẽ yêu nàng bằng tình cảm vợ chồng. Sasha dù gì cũng là phu nhân yêu quý của ta mà."
"Thiếp... Thiếp cũng vậy... thưa Đức Ngài, Thiếp... Thiếp đã luôn yêu chàng, kể cả trước đây..."
"Ừ, ta biết. Vì vậy nên..."
Cầm lấy tay Sasha, tôi quý một bên gối xuống trước mặt nàng, hôn lên mu bàn tay nàng giống như một kỵ sĩ thực thụ.
"Ta yêu nàng, công chúa của ta."
"Mmm...!?"
Da mặt của Sasha chuyển màu đỏ ửng khi đột nhiên thấy tôi làm vậy. Thật khó tin rằng dù nàng đã làm mẹ nhưng vẫn có thể trong sáng như vậy... Nhưng mà tôi cũng chỉ nhất thời làm vậy thôi, chứ trong lòng cũng ngượng chẳng kém đâu... Lí do duy nhất mà tôi cố không để lộ sự xấu hổ của mình đó là để chiêm ngưỡng vẻ ngượng ngùng đáng yêu của Sasha lâu hơn.
Hay tôi nên nói là... phản ứng của nàng ấy thực sự quá đáng yêu khiến cho tôi phải ước rằng mình có khả năng tua nhanh thời gian thêm vài tiếng để có thể bế nàng về phòng.
Tất nhiên, việc tán tỉnh như thế này cũng vui phải biết, nhưng mà... khi nhìn thấy khuôn mặt ngượng phát đỏ với khóe mắt ngấn nước của Sasha, trong lòng tôi lại nảy sinh ý định muốn làm chuyện bất chính hơn là chỉ đơn giản tán tỉnh bằng những lời đường mật như thế này.
"Đức... Đức ngài..."
...Phải nhịn! Tôi nghĩ rằng Sasha sẽ không phàn nàn gì nếu như tôi ăn nàng ấy ngay bây giờ đâu, nhưng tôi vẫn muốn tận hưởng khuôn mặt này lâu hơn nữa! Với lại nếu như Sasha ghét tôi vì quá đòi hỏi thì chắc mọi hy vọng sẽ sụp đổ quá, vậy nên giờ phải nhịn!
Tất nhiên, tôi không nghĩ sẽ có chuyện Sasha ghét tôi thật đâu... mặc dù đúng là lúc này nàng ấy đang nhìn tôi bằng đôi mắt ngấn nước, nhưng đó không phải là ghét bỏ nhé! À, chờ đã! Không được, không ổn rồi! Nếu như tôi cứ tiếp tục suy nghĩ về việc này thì mọi lý trí trong tôi sẽ bỏ trốn đi xa mất.
Nói cách khác thì, ừm... Cho tôi hỏi nhé, cô Sasha!? Cô có biết là khả năng moe của cô sát thương tới mức nào không!? Cô có thể tay không giết chết một thằng đàn ông đấy!
Trong tâm phải kìm hãm con sói đang ẩn náu trong mình, Sasha và tôi đã có một khoảng thời gian hạnh phúc yên bình bên nhau.
Nếu như bạn hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra tiếp theo tối hôm đó, thì... Vợ tôi là của riêng tôi nhé, nên tôi sẽ không kể chi tiết cho mấy người biết đâu, nhưng thôi... nói tóm tắt lại thì Sasha lúc đấy là đáng yêu nhất từ trước đến giờ.
Tôi có cảm giác như cô vợ nhà mình đang hằng ngày tu luyện môn phái moe để lên level ấy...