Chuyển sinh thành cha của nữ phản diện, tôi quyết định sẽ yêu thương vợ con

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 8

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7417

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 164

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 167

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 173

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2140

Đọc tại đây - Chương 20: Vô tình phá được Flag

Sau phần chào hỏi rụt rè của mình, cậu nhóc tóc đỏ lại lùi lại trốn sau cái bóng của ngài Grieze... Khi thấy Reuben làm vậy, Tử tước Grieze thở dài một hơi.

"Reuben. Ta đã nói với con bao nhiên lần rồi là phải mạnh dạn khi chào hỏi người khác lần đầu mà?"

"N-Nhưng, cha..."

"Không nhưng nhị gì hết! Con sau này sẽ thừa kế nhà Grieze đấy, về sau còn phải gánh vác trọng trách làm kỵ sĩ bảo vệ nước nhà cơ mà. Chấn chỉnh lại đi nào."

...Có vẻ như hai cha con nhà này đang có một mâu thuẫn nho nhỏ với nhau thì phải. Một cậu con trai nhút nhát và một ông bố thiếu kiên nhẫn... À thì, tôi cũng không có quyền gì mà xen vào chuyện nhà người ta đâu, nhưng mà... nhìn thấy cảnh này tôi lại không khỏi nhớ đến con gái mình, vì thế mà cũng vô thức lên tiếng.

"Xin thứ lỗi, mặc dù tôi không có ý định xen ngang, tuy nhiên... Tử tước Grieze, ngài không nghĩ mình đang hơi quá hà khắc với con trai mình sao?"

"Hm? Nhưng con trai tôi lúc nào cũng rụt rè thế này thì về sau thừa kế tước vị kiểu gì. Vậy nên bây giờ tôi mới phải chấn chỉnh lại thằng bé..."

Hmm... Tôi không hề có ý định dạy người khác cách dạy con như thế nào đâu, nhưng mà...

"Cho dù con của ngài không được bạo dạn, ngài cũng không nên bắt ép nó trở thành một người khác mà không phải chính thằng bé. Con người không phải ai cũng giống ai. Đúng là nhiều khi giáo dục nghiêm khắc cũng có cái lợi, nhưng... ngay từ đầu ngài không nên phủ nhận bản chất của con trai mình. Con trai ngài là chính nó chứ không phải ngài. Con trai ngài là độc nhất, có một không hai trên thế giới... vì vậy tôi muốn khuyến khích ngài có thể nói chuyện với thằng bé nhiều hơn một chút."

"Nói chuyện sao...?"

"Đúng vậy. Nếu như ngài có thể đặt mình vào con trai và có thể nói chuyện một cách thành thực... thì tôi tin chắc rằng hai người sẽ tìm ra cách phù hợp để phát triển."

Reuben trốn đằng sau chân của Tử tước Grieze, nhìn tôi bằng ánh mắt có chút sợ sệt. Thấy vậy, tôi bèn nói thật nhẹ nhàng.

"À... cháu là Reuben phải không nhỉ? Tên ta là Callis Fall, gia chủ nhà Fall."

"D-Dạ..."

Reuben toàn thân run rẩy như một con hươu non. Cậu bé tưởng tôi định mắng cậu hay gì? Mặc dù tôi đã nhẹ nhàng đưa tay về phía cậu, cậu vẫn nhắm chặt mắt lại, nhưng không ngờ rằng việc tôi làm chỉ là xoa đầu cậu.

"Eh...?"

"Hồi hộp khi lần đầu gặp một người là chuyện bình thường mà. Nhưng cháu đúng là có một người cha tuyệt vời. Vì vậy cháu có thể tự hào vì điều đó."

"N-Nhưng... Cháu... Cháu không giỏi kiếm thuật như cha..."

"Cháu còn quá nhỏ để có thể quyết định mình thực sự có năng khiếu về điều gì. Và nếu như cháu không có tài năng... thì điều đó vẫn không thể ngăn cháu ngừng cố gắng được."

"Cố gắng sao...?"

Tôi mỉm cười với Reuben, cậu nhóc nhìn tôi với gương mặt lộ rõ sự bối rối.

"Cháu có yêu cha cháu không?"

"Um... có ạ..."

"Vậy cháu có ngưỡng mộ ông ấy không?"

"...Có. Cháu muốn một ngày nào đó, giống như cha... cháu muốn trở thành... một kỵ sĩ..."

Khi nghe Reuben nói vậy, tôi nhận thấy một tia ngỡ ngàng xuất hiện trên gương mặt của Tử Tước Grieze... nhưng tôi vẫn tiếp tục mà không lưỡng lự.

"Vậy thì, với chính thực lực của mình, cháu phải cố gắng trở thành một kỵ sĩ tuyệt vời hơn cả cha mình nhé."

"Chính thực lực của cháu sao...?"

"Con người mà cháu sẽ trở thành đều dựa trên những gì cháu thấy và trải nghiệm được trong đời... nhưng để có thể vượt qua cha cháu bằng chính thực lực của mình, cháu phải thật chăm chỉ cố gắng. Cha cháu nghiêm khắc như vậy cũng chỉ vì muốn dành cho cháu những điều tuyệt vời thôi."

"Những điều tuyệt vời sao..."

"Đừng cảm thấy quá áp lực với nó. Vậy nên... hãy nhớ rằng cha cháu rất yêu cháu và trân trọng cháu rất nhiều. Đừng bao giờ quên điều đó."

Nghe được như vậy, gương mặt Reuben có phần thay đổi... thay vì cảm thấy mông lung và lo lắng khi nghe tôi nói như lúc nãy, cậu bé đột nhiên cất tiếng nói bằng một giọng chắc chắn hơn, mặc dù cậu nhóc vẫn còn hơi run một chút.

"Cháu... Cháu sẽ cố gắng hết sức. Mặc dù cháu vẫn sợ nhưng mà... giống như cha... cháu cũng muốn trở thành một kỵ sĩ tuyệt vời...!"

"Ừ. Hãy cố gắng nhé."

Tôi xoa đầu cậu nhóc lần cuối cùng rồi chuyển sự chú ý sang Tử tước Grieze... ông ấy đang nhìn tôi chằm chằm một cách kinh ngạc.

"Một lần nữa, rất xin lỗi vì đã xen ngang. Mặc dù con trai ngài có vẻ rụt rè, nhưng phải chắc chắn một điều rằng cậu bé có một trái tim mạnh mẽ... Tôi tin chắc rằng trong tương lai, cậu bé này sẽ trở thành một kỵ sĩ tuyệt vời hơn cả những gì ngài tưởng tượng."

"Thật không ngờ rằng... con trai tôi lại có thể nói ra những điều như vậy..."

Tử tước Grieze rất kinh ngạc. À thì, tôi nghĩ việc hai cha con không có chung tiếng nói với nhau cũng là chuyện xảy ra khá phổ biến, nên khi nghe được con cái mình nói ra điều chúng thực sự suy nghĩ hẳn phải bất ngờ lắm. Cha mẹ thường hay nghĩ rằng mình hiểu mọi thứ về con mình mà, nhưng... đồng thời, vẫn có nhiều cha mẹ khó có thể nhận ra điều đó và chấp nhận con người thật của con cái mình.

"Về sau ngài nên nói chuyện với con trai nhiều hơn. Giờ thì, mong ngài thứ lỗi, tôi cần tiếp tục hoàn thành công việc đang dở của mình."

"V-Vâng..."

Khi bước qua ngài Tử tước Grieze vẫn còn đang kinh ngạc, tôi nghe thấy một giọng nói rụt rè từ phía sau.

"U-Um... Cháu...!"

Khi quay đầu lại, tôi thấy Reuben đang hướng ánh mắt đầy quyết tâm về phía tôi.

"Cháu... Cháu chắc chắn sẽ trở thành một kỵ sĩ tuyệt vời giống như cha...!"

"Ừ, ta rất mong đợi điều đó."

Cậu bé cúi đầu chào tôi, tôi đáp lại Reuben bằng một cái gật đầu rồi quay gót rời đi. Tôi có xen vào quá không nhỉ...? Chắc như vậy cũng ổn thôi.