Chuyển sinh thành cha của nữ phản diện, tôi quyết định sẽ yêu thương vợ con

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 159

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 31

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 233

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7480

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 183

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 175

Đọc tại đây - Chương 10: Canh chừng con gái

Rất nhiều bậc cha mẹ và con cái tới tham dự nên tôi đã quyết định đi một vòng chào hỏi những người thuộc hàng quý tộc ngang hàng với nhà mình.

Trong giới quý tộc, những người có địa vị thấp nếu như nói chuyện với một quý tộc có địa vị cao hơn mình sẽ bị coi là trơ tráo, vì thế nên ở đây cũng có một quy định ngầm rằng những người như vậy không được có động thái trước những người có địa vị cao hơn mình trừ phi được bắt chuyện trước... Thành thật mà nói, tôi rất ghét quy tắc đó của giới thượng lưu.

Tất nhiên, so với các quốc gia khác thì giới quý tộc ở đây không quá đặt nặng mấy luật lệ này, nhưng... dù gì thì cũng như nhau cả thôi, việc duy trì truyền thống và giữ gìn hình ảnh cũng là một phần trong đó.

À thì, một phần của tôi từng sống dưới thân thể của Công tước Callis coi nó là một phần tất yếu khi trở thành một quý tộc, nhưng mà... quả nhiên, nếu là nửa tôi còn lại - từng là một người đàn ông nhân viên văn phòng bình thường ở thế giới khác, nó vẫn chẳng hợp lý chút nào.

Hiện tại, tôi quyết định sẽ chỉ đi chào hỏi các gia tộc Công tước khác. Mặc dù Laurier có hơi nhát một chút nhưng con bé vẫn chào hỏi mọi người đàng hoàng... đúng vậy, con gái đáng yêu nhất quả đất của tôi đây mà! Nghĩ vậy, tôi cố hết sức giữ nụ cười xã giao trên khuôn mặt. Nhưng trước khi cuộc chào hỏi và trò chuyện xã giao kết thúc thì Đức Vua và Công chúa Serena đã xuất hiện, chiếm lấy sự chú ý của những người được mời đến tham dự.

"Gửi đến những vị khách được mời tối nay, ta rất biết ơn vì các vị đã tới tham dự một ngày long trọng như thế này! Hôm nay là một ngày đặc biệt... chính là sinh nhật thứ năm của con gái ta - Serena. Chúc các vị có một buổi tối vui vẻ!"

Khi Đức Vua nói xong cũng là lúc buổi tiệc chính thức bắt đầu.

Và tất nhiên, tôi sẽ là người đầu tiên chào hỏi Bệ hạ và Serena-sama...

"Công tước Fall. Ta rất mừng vì được gặp ngài ở đây hôm nay."

"Lâu rồi không gặp, thưa Bệ hạ. Serena-sama... thần xin chúc mừng sinh nhật của Công chúa."

Dù sao thì tôi cũng là Công tước Fall. Vì vậy nên việc tôi là một trong những quý tộc thuộc hàng quan trọng cũng là điều đương nhiên. Nhưng... có vẻ Laurier khá căng thẳng, nhận thấy vậy, tôi đặt tay lên đầu con bé và giới thiệu.

"Đây là con gái yêu quý của thần, Laurier."

"T-Thần là L-L-Laurier F-F-Fall... C-Cảm ơn vì đã gửi lơ...lời mời tới nhà chúng thần..."

Thấy Laurier cố gắng chào hỏi lịch sự như vậy, tôi thầm vỗ tay tán thưởng nỗ lực của con bé trong lòng. Khi tôi quay sang nhìn Bệ hạ thì... không hiểu sao ngài ấy có vẻ khá ngạc nhiên.

"Có chuyện gì sao, thưa Bệ hạ?"

"Không... ta chỉ hơi bất ngờ khi thấy cách ngài nhìn con gái âu yếm như vậy. Nói thế này thì hơi thất lễ, nhưng ta thấy ngài chưa bao giờ thực sự quan tâm tới gia đình cả."

Đến cả Đức Vua còn nghĩ như vậy thì thật buồn làm sao... nhưng mặc dù nó sát thương như vậy nhưng tôi không thể phủ nhận được rằng đó là sự thật. Mỉm cười cay đắng, tôi trả lời.

"Nếu như thần còn là mình trước đây thì có lẽ đó là sự thật, phải không nhỉ? Tuy nhiên, hiện tại thần rất yêu quý đứa con gái này."

"Hiện tại sao...? Dù sao thì, ta sẽ rất biết ơn nếu như con gái của hai nhà có thể trở nên thân thiết với nhau. Rất vui được gặp cháu, tiểu thư Laurier."

"V-Vâng ạ..."

Sau khi nói xong, Bệ hạ cùng với Serena-sama di chuyển tiếp để chào hỏi với những quý tộc khác... nhưng trước khi rời đi, Serena-sama đã lại gần Laurier và mỉm cười.

"Bữa nào chúng ta cùng uống trà nhé? Laurier."

"V-Vâng... Serena-sama..."

Mặc dù con bé có hơi bối rối và ngại ngùng vì đột ngột nhận được lời mời thân thiện như vậy, Laurier vẫn trả lời Công chúa đàng hoàng. Sau khi quay sang nhìn tôi một hồi, Serena-sama mỉm cười rồi quay về bên cạnh Bệ hạ.

"Laurier, con làm tốt lắm."

Sau khi hai người họ rời đi, tôi thì thầm khen ngợi Laurier đang đứng đơ người vì hồi hộp.

"Con... con chào hỏi như vậy có được không ạ?"

"Được lắm, tất nhiên rồi. Khi chúng ta vì tới nhà, ta sẽ làm bánh ngọt thưởng cho con."

"...Mm!"

Laurier cười vui vẻ... Phải rồi, con gái tôi xinh nhất là lúc cười tươi đó!

Thấy Laurier xinh xắn như thiên thần như vậy, tôi đột nhiên lại nảy sinh ý muốn được nhéo má và xoa đầu con bé... Nhưng khi nhớ lại mình đang đứng giữa thanh thiên bạch nhật với vô số quý tộc xung quanh, tôi đành nín lại.

Sau đó, không có gì quá đặc biệt xảy ra và bữa tiệc nhanh chóng đi đến hồi kết... Nhưng tôi đang tự hỏi không biết có phải mình đang hoang tưởng hay không, bởi vì không hiểu sao tôi cứ có cảm giác Serena-sama liên tục nhìn về hướng chúng tôi.

Haiz, vấn đề đó tôi sẽ giải quyết sao... Vào thời điểm hiện tại, điều duy nhất trong đầu mà tôi nghĩ đến đó là sẽ làm món gì tiếp theo cho Laurier khi hai cha con tôi về tới nhà sau bữa tiệc. Tất nhiên, nỗi lo lắng vẫn còn ẩn hiện trong tâm trí, nhưng mà lúc này Laurier vẫn được đặt lên hàng đầu đối với tôi.