Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

(Đang ra)

Asahi-san, Mỹ nữ thuộc tính Ánh sáng, bằng cách nào đó bắt đầu đến phòng tôi chơi vào mỗi cuối tuần.

Shinjin

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng mang những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng với muôn

7 15

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

597 3046

Majo to Youhei

(Đang ra)

Majo to Youhei

Chohokiteki Kaeru

Thế nên, gã quyết định dấn thân vào một chuyến hải trình đến một lục địa xa lạ, một vùng đất tuy đã được biết đến từ lâu nhưng chỉ mới có thể đặt chân đến trong những năm gần đây.

17 31

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

399 979

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

366 3837

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

(Đang ra)

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

Hiiro Shimotsuki

Kế hoạch của anh: kiếm lời thật đậm từ hàng hóa mang từ quê nhà để trở nên giàu sụ, và sống một cuộc đời an nhàn đến hết kiếp, không bao giờ phải nhìn mặt sếp nữa!

45 289

Vol 1: Kỹ Năng Cheat Hết Sạch Rồi [ĐANG TIẾN HÀNH] - NGÀY 22 - BUỔI SÁNG: Đây có phải là một loại bệnh nấm hay nhiễm trùng nấm không? Cô ấy đã ăn phải nấm độc à?

NGÀY 22

BUỔI SÁNG

Đây có phải là một loại bệnh nấm hay nhiễm trùng nấm không? Cô ấy đã ăn phải nấm độc à?

CỬA HÀNG TẠP HOÁ

 

ÔI! ĐÚNG LÀ MỘT THẢM KỊCH ĐÁNG BUỒN! Tôi đã đánh giá thấp thế giới này. Tôi cứ nghĩ đây chỉ là một thế giới giả tưởng đơn giản. Tôi tưởng tất cả chỉ là một trò đùa lớn. Tôi không thể tin mọi chuyện lại đi đến nước này. Tên của tôi chắc chắn sẽ đi vào lịch sử như một định nghĩa cho sự ngu ngốc.

Tôi đạp cửa xông vào cửa hàng tạp hóa.

“Tui biết cô đang giấu cái gì!” Tôi gầm lên. “Đưa ra đây! Đưa nó cho tui ngay! Nó ở đâu?! Cô đã lừa dối tui từ đầu đến giờ, nhưng nếu cô nói sự thật ngay bây giờ, tui sẽ tha cho cô!”

“Ồ? Có gì tôi giúp được cậu không?” Cô bán hàng tạp hóa liếc nhìn xung quanh. “Có ai đó giúp đỡ cậu thanh niên tội nghiệp này với! Chắc cậu ta bị điên rồi!” cô hét lên về phía cánh cửa đang nhanh chóng đóng sập lại.

Cô bán hàng tạp hóa không thực sự nắm bắt được sự nghiêm trọng của vấn đề đang xảy ra.

“Nước tương!” Tôi hét vang. “Chứ còn cái gì nữa, đồ ngốc?! Đưa nước tương cho tui! Ngay! Làm ơn! Loại bình thường ấy! Cứ đưa nó cho tui đi!”

“Nước gì…?”

“Cô không thể giấu tui được đâu!” Tôi gào lên. “Cô gái ở Ngón Tay Trinh Nữ đã thú nhận tất cả! Nước mắt lăn dài trên má khi cô ấy kể cho tui nghe mọi chuyện về nguồn gốc của loại nước sốt đó. Quán trọ đã mua loại nước sốt mặn chát đó ở đây!”

“Nước tương á? À, cái loại nước sốt mặn, lên men đó hả?” Mí mắt trái của cô giật giật vì khó chịu. “Cậu đã làm gì cô gái đáng thương đó vậy?!”

Sao cô dám giận tôi chứ! Mọi người đã cố tình giấu giếm sự thật với tôi suốt thời gian qua. Thế giới này có nước tương! Đây chính là bản chất của thế giới này, chân lý vũ trụ, kinh thánh thiêng liêng! Nước tương!

“Khi tui đến đây trước đó, tui đã yêu cầu cô chỉ cho tui các loại gia vị, vậy mà cô lại giấu nước tương! Không phải sao?! Cô có chối là mình có nó không?! Dối trá! Đồ giấu nước tương, cô dám chối ư!”

“Chúng tôi mới nhận hàng hôm qua thôi! Chúng tôi không giấu nước sốt của cậu. Nó hiếm và bán không chạy, nên chúng tôi ít khi đặt hàng. Sao cậu lại phát điên lên vì chuyện này vậy?!”

Nước tương không bán chạy ư? Tai mình có nghe lầm không? Chúng ta ĐANG nói về nước tương mà đúng không? Tôi không hiểu. Có lẽ những cư dân lạc hậu của một thế giới giả tưởng chưa hiểu được nó kỳ diệu đến mức nào. Họ không biết cách trân trọng vẻ đẹp của nước tương. Thế giới này có thể đáng khinh và man rợ đến thế sao? Bất cứ con quái vật nào đã phá hoại danh tiếng tốt đẹp của nước tương đều sẽ phải trả giá đắt…

Hơn nữa, nếu nó không phổ biến đến vậy, làm sao nó lại bán hết ngay từ đầu được? Có điều gì đó đáng ngờ trong tất cả những chuyện này!

“Đưa hết cho tui,” tôi yêu cầu. “Bán hết cho tui. Ngay. Nhanh lên!”

Cô dừng lại và khoanh tay. “Không được cho đến khi cậu bình tĩnh lại,” cô nói. “Tôi lo cho cậu đấy. Hôm nọ cậu còn là một đứa trẻ bình thường, lịch sự. Cậu đã thay đổi hoàn toàn rồi.”

“Nước tương quý giá của tui! Nước tương, nước tương, nước tương! Tui muốn nó, tui cần nó! Phải có nước tương!”

Mình đang nói cái quái gì thế này?

“T-tôi rất vui được bán cho cậu. Chắc chắn rồi. Chúng tôi có hai thùng lớn đầy ắp. Cậu muốn bao nhiêu?”

“Tui lấy hết! Tui trả bằng nấm!” Túi của tôi vẫn đầy ắp nấm.

“Nấm ư?” Cô há hốc mồm. “Ở đâu? Đưa cho tôi! Nhanh lên! Nấm, đồ ngốc, loại nấm cao quý! Nấm, nấm, nấm! Đưa nấm cho tôi đi!”

Cô mất trí rồi à? Đây có phải là một loại bệnh nấm hay nhiễm trùng nấm không? Cô đã ăn phải nấm độc à?

Cô gái—etou, thiếu nữ làm việc ở đây đã đổ hết tiền trong két để mua càng nhiều nấm càng tốt.

Tôi đã đủ tiền mua hết số nước tương. Để thử nghiệm, tôi dùng Nhiệt Thuật làm khô một ít nấm, tẩm nước tương rồi nướng bằng Hoả Thuật.

Tôi không thể nào ngửi đủ mùi thơm đó! Tôi đưa một xiên cho cô bán hàng tạp hóa, và cô ngập tràn niềm vui chỉ sau một miếng. Các món ăn khác của thế giới giả tưởng đều trở nên nhạt nhẽo so với món này.

“Bán lại cho tôi một ít nước tương!” cô yêu cầu.

Mắt cô đã được khai sáng về vẻ đẹp thực sự của nước tương. Tôi đổ một ít nước sốt vào từng chai riêng lẻ và bán lại cho cô với giá cao ngất ngưởng. Cô lau một giọt nước mắt từ khóe mắt.

Cô hình như đã thức trắng đêm để phân loại nấm và chuẩn bị chúng để bán. Cô đã lấy lại tất cả số tiền mình đã chi và còn hơn thế nữa chỉ trong một ngày. Đúng là tham lam. Tôi lo rằng cô có thể bắt đầu đòi thêm nấm mỗi ngày. Không phải một thương nhân địa phương phải sống một cuộc đời giản dị và đi theo con đường đơn giản hướng tới một cuộc sống đàng hoàng, danh dự sao?

Rõ ràng, cô không tuân theo những quy tắc đó.

Dù sao, cô ấy nên thấy khuôn mặt của bản thân khi mình nói rằng mình có nhiều nấm hơn để bán cho cô ấy nếu cô ấy có thể kiếm cho mình ít gạo.