Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

[WN] Arc Nhập học - nửa đầu Học kì 1. Chap 1~50 - Chương 18: Giờ tan học chỉ có hai ta (1)

Nole: .mikayy ;3.

--------------------------------------------------------------------

Một trong những công việc của Hội học sinh là biên tập báo chí cho Hội.

Học viện Shichibou có hai loại báo: báo của Câu lạc bộ Báo chí và Báo của Hội học sinh.

Báo của Câu lạc bộ Báo chí giống như một tạp chí giải trí, tập trung vào các tin sốt dẻo và tin tức giải trí.

Tôi có xem qua một số báo cũ được lưu trữ lại, thấy có cả bài báo phanh phui chuyện thầy hiệu phó đội tóc giả. Báo chí thời này phóng khoáng thật đấy, không hiểu sao lại không bị cấm phát hành nhỉ.

Ngược lại, báo của Hội học sinh có nội dung nghiêm túc hơn, chủ yếu là lịch trình các sự kiện của Học viện, phỏng vấn cựu học sinh,...

Chúng tôi phải xuất bản báo một lần mỗi tháng.

"Ừm, chỗ này chỉnh sửa thế này... được rồi. Trông ổn hơn rồi đấy."

Tôi đang dùng phần mềm DTP để làm báo Hội học sinh tháng. Yuki phụ trách viết bài, còn tôi thì đảm nhận phần trình bày trên máy tính.

Bài viết của Yuki tuy không có gì đặc sắc, nhưng không có lỗi chính tả, câu cú rõ ràng dễ đọc. Chỉ có điều cô ấy thỉnh thoảng lại thích dùng từ ngữ khó hiểu, nên tôi đã sửa lại một chút.

"Xong rồi. Đã hoàn thành."

Sau khi kiểm tra xong bản xem trước, tôi nhấn Enter.

Tuy phần mềm hơi cũ nên phải mất một lúc mới làm xong, nhưng thành quả cuối cùng rất đáng nể, trông không giống với trình độ của học sinh trung học.

"Ừm. Hai em làm tốt lắm. Không ngờ đây là lần đầu tiên hai em làm báo đấy."

Hội trưởng tròn mắt ngạc nhiên khi xem bản in báo Hội học sinh mà chúng tôi đưa.

Tất nhiên rồi, tôi từng đi làm mà, làm báo cáo tài liệu là chuyện nhỏ.

Hội trưởng xếp chồng báo lại rồi nói.

"Vậy chị về trước nhé. Nhờ hai em khóa cửa giúp chị."

"Vâng ạ. Em còn chút việc phải làm."

"Chăm chỉ là tốt, nhưng cũng đừng làm quá sức nhé."

Hội trưởng rời đi, trong phòng chỉ còn lại tôi và Yuki.

Phó Hội trưởng Risa thì nay đến mai nghỉ, tùy hứng lắm.

Công việc của cô nàng là hòa giải các vụ ẩu đả, lắng nghe tâm sự của học sinh, nên những lúc rảnh rỗi, cô nàng thường đi la cà ở các câu lạc bộ.

Sugita-senpai thì ngày nào cũng đến, nhưng luôn luôn về đúng 5 giờ chiều. Đúng chuẩn "Vua tan làm đúng giờ".

Hôm nay anh ta cũng làm xong việc rồi chuồn êm từ lúc nào không hay.

Người thường xuyên ở lại muộn nhất là Hội trưởng. Hôm nay chắc là do công việc ít nên chị ấy đã về trước chúng tôi.

Đây là lần đầu tiên tôi và Yuki ở riêng trong phòng Hội học sinh.

"Cậu không về à? Làm xong việc rồi mà."

"À, về cũng chả có gì làm. Tôi đợi cậu xong việc rồi cùng về."

"Không cần đâu."

Yuki nói vậy nhưng cũng phản bác gì thêm.

Tiếng gõ bàn phím của cô vang lên trong căn phòng yên tĩnh.

Ánh hoàng hôn xuyên qua cửa sổ, chiếu lên mái tóc của Yuki, tạo nên một khung cảnh lung linh huyền ảo.

Tôi cứ thế nhìn cô ấy mãi.

"Này, sao cậu cứ nhìn Tôi mãi thế? Tôi mất tập trung rồi đấy."

Yuki nhận ra ánh mắt của tôi cứ nhìn cô từ nãy tới giờ, bực bội nói.

"Tại vì cậu dễ thương quá."

"H-H-Há..."

Yuki đỏ mặt trước câu trả lời thẳng thắn của tôi, rồi thở dài.

"Thôi thôi, đừng có nói mấy câu đó với tôi nữa. Cậu toàn dùng mấy lời đường mật đó để tán gái phải không?"

Tôi của tương lai có thói quen khen Yuki dễ thương mọi lúc mọi nơi, miễn là có cơ hội.

Vì em dễ thương thật mà.

"Tôi không nói với ai khác ngoài cậu đâu."

"Thật á? Chắc hồi Sơ trung cậu cũng dùng mấy câu đó để tán tỉnh các bạn nữ khác, đúng không?"

"Không, hồi Sơ trung tôi không có bạn gái."

"Vậy à... Vậy là cậu toàn thua à... Chia buồn nhé..."

Ánh mắt Yuki bỗng trở nên dịu dàng.

Ủa? Chẳng lẽ em nghĩ chồng mình là một tên đáng thương, suốt ngày đi tán gái mà toàn thất bại sao?

Phần mềm DTP - thiết kế dàn trang chế bản điện tử. Nay chắc mọi người quen với bộ công cụ của Abode nhiều hơn nhỉ :3