Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

[WN] Arc Nhập học - nửa đầu Học kì 1. Chap 1~50 - 《Tương lai》Lần Nấu ăn đầu tiên (1)

Nole: .mikayy ;3.

Lưu ý: Đây là câu chuyện diễn ra sau sự kiện "《Tương lai》Lần đầu gặp em, Arisugawa Yuki ".

---------------------------------------------------------------------------

Tôi, Arisugawa Yuki... à không, Suzuhara Yuki, đang nằm dài trên sofa, nhìn lên trần nhà phòng khách.

Hôm qua, tôi đã rời khỏi căn nhà đã gắn bó với mình hơn 20 năm và chuyển đến sống tại căn hộ này.

Từ giờ nơi đây sẽ là tổ ấm của tôi.

Cảm giác thật lạ lẫm, bởi vì từ khi sinh ra, tôi chưa từng sống ở đâu khác ngoài nhà cha mẹ đẻ.

"Chán quá..."

Anh Masaomi có một cuộc họp quan trọng không thể vắng mặt, nên đã đi làm từ sáng.

Nên tôi chỉ có một mình cho đến tận chiều tối.

Tôi định làm việc nhà, nhưng quần áo thì đã giặt xong từ sáng, còn sàn nhà và bàn ghế thì sạch bóng đến mức không thấy một hạt bụi.

Chắc là anh Masaomi đã dọn dẹp trước rồi.

Hay là xem tivi cho qua ngày? Nhưng như vậy thì thật có lỗi với anh Masaomi, người đang vất vả làm việc ngoài kia.

"Không biết các bà nội trợ thường làm gì nhỉ..."

Cho tới tháng trước, tôi chưa từng nghĩ mình sẽ trở thành người vợ nội trợ. Nên tôi chẳng biết họ thường làm gì mỗi ngày.

"Hay là mình nhờ anh Masaomi giao cho mình một số công việc?"

Chúng tôi làm cùng ngành, nên có lẽ tôi có thể giúp anh ấy một vài việc.

Nhưng mà, anh ấy là giám đốc còn tôi chỉ là một nhân viên bình thường. Liệu có gây thêm phiền phức cho anh ấy không?

"..."

Ơ, sao mình lại nhát thế này? Trước đây mình tự tin lắm mà.

Tôi thở dài, nhìn chằm chằm lên trần nhà.

Từ bao giờ mà mình đánh mất sự tự tin vậy?

Hồi còn đi học, tôi chưa từng thắng anh trai được bất cứ điều gì.

Khi đi làm, dù có cố gắng đến mấy thì cái mác "con gái giám đốc" vẫn luôn cản trở tôi, khiến tôi chỉ được giao những công việc đơn giản.

Nhưng từ giờ sẽ khác.

Tôi đã thoát khỏi sự kiểm soát của cha, còn anh trai thì đang ở Mỹ.

Đây là cơ hội để tôi rũ bỏ quá khứ, bắt đầu một cuộc sống mới.

"Được rồi!"

Tôi vỗ nhẹ vào má, xua tan sự yếu đuối trong lòng.

Thay đổi, sống với một tâm thế mới.

Một điều tôi muốn làm ngay bây giờ.

Đó là báo đáp anh ấy. Và để làm được điều đó...

"Mình muốn trở thành một người vợ khiến anh Masaomi cảm thấy hạnh phúc vì đã kết hôn với mình..."

Tôi muốn anh ấy cảm thấy rằng việc giúp đỡ tôi ngày đó là đúng đắn, rằng việc kết hôn với tôi là một quyết định sáng suốt.

Em muốn được anh công nhận.

Em muốn được anh khen ngợi.

Đó là mong muốn thực sự của tôi lúc này.

"Mục tiêu mà trước đây mình chưa từng nghĩ đến..."

Nhưng không sao cả. Tôi của ngày hôm nay đã không còn là tôi của ngày hôm qua nữa rồi.

"Mục tiêu đã rõ ràng. Vậy thì mình cần làm gì để đạt được nó?"

"Vâng! Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau làm món cá tráp biển ướp với cà chua và bơ."

Đang lúc tôi suy nghĩ miên man thì chương trình dạy nấu ăn trên tivi bắt đầu.

Nấu ăn... đúng rồi! Chính là nấu ăn!

Tôi bật dậy xem đồng hồ, bây giờ 3 giờ chiều. Nếu đi chợ ngay bây giờ thì chắc sẽ kịp nấu bữa tối.

Tôi sẽ nấu một bữa ăn thật ngon cho anh ấy.

Từ khi mẹ mất, tôi đã tự mình nấu nướng, nên tôi khá tự tin vào tay nghề của mình.

Nhưng mà cũng lâu rồi mình chưa nấu cho ai ăn ngoài bản thân. Cha thì toàn ăn cơm ngoài.

"Không sao đâu! Hãy tự tin lên nào. Cố lên!"

Tôi khoác áo khoác, rời khỏi căn hộ.

Cách căn hộ khoảng ba phút đi bộ có một siêu thị mini.

Hôm nay tôi sẽ mua đồ ở đó. Nhưng khi vừa cầm giỏ hàng lên, tôi chợt khựng lại.

"Không biết anh Masaomi thích ăn món gì nhỉ..."

Tôi không biết anh ấy thích ăn gì.

Gọi điện thoại hỏi? Nhưng giờ này anh ấy đang làm việc, chắc sẽ thấy khó chịu khi tôi gọi điện chỉ để hỏi chuyện đó...

Hơn nữa, tôi muốn tạo bất ngờ cho anh ấy.

Không biết đàn ông thường thích ăn món gì nhỉ… Cà ri chăng? Nhưng cà ri có vẻ hơi trẻ con.

Đây là lần đầu tiên tôi nấu ăn cho anh ấy... Tôi không muốn thất bại. Tôi muốn anh ấy thấy ngon miệng.

"A, đúng rồi!"

Nếu không biết anh ấy thích món gì, vậy thì cứ nấu thật nhiều món.

Nấu nhiều như vậy thì chắc chắn sẽ có món anh ấy thích.

Thức ăn thừa thì cất vào tủ lạnh, mai ăn tiếp.

"Quyết định vậy đi! Làm thôi!"

Tôi siết chặt nắm tay, bắt đầu cho đủ loại thực phẩm vào giỏ hàng.