Chỉ khi mất đi, ta mới nhận ra

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Câu Lạc Bộ Truyện Ma

(Đang ra)

Câu Lạc Bộ Truyện Ma

오직재미

Thế giới nằm trong tay bạn.』

3 11

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

25 587

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

291 7672

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

22 206

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

102 2632

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

16 131

Toàn tập - Chương 07: Ghen tuông

Solo: Loli666

=================================

Từ ngày Hinata từ chối tôi để đi chơi với Kuraki, tôi dần nhận ra hai người họ rất thân thiết.

Trước đây, họ chỉ chào hỏi qua loa. Nhưng giờ thì độ gần gũi đã tăng gấp nhiều lần. Từ khi biết nhau hồi tiểu học, Kuraki đã mang tai tiếng nên cả hai chẳng mấy khi nói chuyện.

Hoặc đáng lý phải như vậy…

Sáng nay, sau khi tạm biệt bạn trai ở lớp bên, tôi trở về lớp rồi được bạn bè vây quanh. Nhưng sao Hinata vẫn ngồi đó? Hướng mắt nhìn tới, tôi nhận ra cậu ấy đang cười nói vui vẻ với Kuraki đang ngồi ngay trước mặt.

Tại sao? Tại sao lại không tới chỗ tôi?

Vào giờ giải lao tiếp theo, tôi đã để ý Hinata thay vì tới lớp của bạn trai. Đây, Hinata. Tớ đây nè! Tớ biết gần đây đã hơi thiếu quan tâm cậu nhưng giờ thì ổn rồi. Nhớ cậu nhiều lắm đó. Hãy cùng nghỉ ngơi thật vui vẻ như trước kia nhé?

Tôi cứ thế đợi nhưng người tiếp cận chỉ có bạn cùng lớp mà thôi, vài người còn hỏi ‘cậu không tới lớp bạn trai à?’ khiến tôi phải đáp lại nhưng mắt vẫn không ngừng dõi theo Hinata.

—Và cậu ấy vẫn nói chuyện với cô ta! Chẳng vui chút nào đâu! Tại sao!? Dù cho tớ đã ở đây!

Cả các người nữa! Bộ lớp không thấy lạ khi Kuraki đang cười nói với Hinata à? Tại sao lại chẳng ai bận tâm?

Chưa dừng lại. Một lúc sau, cô ta còn mở lời và hai người cùng nhau rời đi. Thậm chí, họ còn không quay về suốt tiết tiếp theo khiến tôi càng lo lắng. Tôi không còn tâm trí đâu để học và vì lý do nào đó, trong lòng bắt đầu thấy tức giận.

Giờ ăn trưa, Taniguchi đã tới tìm, hẳn là vì tôi không đến lớp anh ấy như thường lệ. “Hôm nay em bận à? Muốn ăn trưa cùng nhau không?” Nhưng lời mời ấy chỉ khiến tôi khó chịu. Đơn giản là tôi không có tâm trạng.

“Ừm, hôm nay em bận nên không thể ăn trưa cùng được. Vậy nhé.”

“Ah ừm…gặp em sau.”

Giờ không phải lúc cho việc này. Tôi phải kiểm tra Hinata đang thế nào, nhưng trước khi tôi kịp đứng lên, cậu ấy và Kuraki đã rời đi cùng nhau.

Có vẻ họ sẽ tới căn tin. Tôi liền nhập hội với những bạn học cũng ăn ở đó và đi theo quan sát. “Hôm nay, cậu không ăn cùng bạn trai à? Khá hiếm đấy, Suzuka.”

“…Lúc này lúc nọ mà,” Tôi đáp lại cho có.

Nhìn ra xa, tôi thấy hai người họ đang tận hưởng bữa trưa… Rồi, tôi nhận ra—như thể một lời sấm truyền vậy. Hinata hẳn đang bị bắt ép rồi. Chính xác là cô ta đang buộc cậu ấy làm vậy. Đúng vậy, chứ đời nào Hinata lại thân thiết với đứa cá biệt như thế chứ.

“Cậu thích gà chiên à?”

“Mhm!”

Thật nực cười. Cô ta chẳng biết gì về cậu ấy cả. Nghĩ Hinata thích gà chiên quả là ngây thơ. Tôi biết mọi điều về cậu ấy, bao gồm đồ ăn yêu thích lẫn ghét. Hai ta không cùng đẳng cấp đâu.

“Tớ cũng thích hamburger và pasta nữa!”

“Oh~? Này nhé, tớ giỏi nấu ăn lắm đó.”

“Nah, không bất ngờ lắm. Cậu trông có khí chất mà.”

“Oh, dẻo miệng đấy…vậy để tớ làm chút cho cậu vào lần tới nhé?”

“Thật ư?! Tớ muốn được nếm thử đồ cậu nấu, Kuraki-san!”

Haah!?

Con ả đó! Đùa đấy à? Dám tự nấu cho Hinata ăn ấy hả! Chúng sẽ như rác rưởi thôi nên ngừng lại đi! Đồ tôi làm tốt hơn gấp nhiều lần! Hinata chắc chắn sẽ thích của tôi hơn cô!

Ôi trời, Hinata tội nghiệp. Không ngờ cậu lại bị ép phải ăn thứ rác rưởi đó…nhưng đừng lo. Tớ sẽ giúp cậu mà, Hinata.

“Hmm, nhưng cứ để cậu nấu như vậy thì tệ lắm. Cậu có muốn được bù lại gì không?”

“Đừng bận tâm. Hmm, vậy tớ muốn đi chơi vào thứ bảy này nên cậu có thể đi cùng không?”

“Oh, cần tớ xách đồ ấy hả? Không thành vấn đề.”

“Quyết định vậy đi. Dù cho cậu có cầm giúp hay không thì tớ vẫn rất mong chờ ngày hôm đó đấy~!”

Không. Không không không. Không không không không không không không!

Con nhỏ đó đang nghiêm túc. Cô ta thực sự bám đuổi Hinata. Đừng có giỡn mặt! Cô nghĩ cậu ấy đã ở bên tôi bao năm rồi hả? Tôi sẽ không đưa Hinata cho ai cả! Tôi mới là người sẽ luôn bên cậu ấy. Đúng là cái thứ tồi tệ mà…

Thật không ngờ cái lớp này đần độn tới nỗi không biết Hinata cần tôi thế nào. Cậu ấy tốt bụng và nhút nhát mà chẳng thể nói ra suy nghĩ của mình nên tôi luôn là người sẽ nói thay.

Tôi đã định sẽ nói chuyện khi chỉ có mỗi Hinata nhưng con ả đó chẳng giây nào chịu rời đi. Trước đó, cô ta chỉ luôn cô độc mà giờ lại lợi dụng lòng tốt của cậu ấy? Thật đấy à!? Đúng là một con đi*m khốn kiếp!

Tuy nhiên, khi tôi vào phòng vệ sinh thì cô ta cũng bước vào. Thậm chí, ả còn chẳng thèm bận tâm tới sự hiện diện của tôi mà chỉ tập trung chăm chút lại lớp trang điểm của mình. Chính sự hờ hững ấy như giọt nước làm tràn ly trong tâm trí tôi.

“Nè, Kuraki-san? Có vẻ gần đây cô khá thân với Hinata, nhưng hãy dừng lại đi được không? Tôi thấy tội cho cậu ấy lắm.”

“Ha? Sao tự dưng lại thế? Tôi không hiểu ý cậu.”

“Cậu ấy đang phải ép mình thân thiết với cô. Oh, Hinata chỉ là không hiểu mà thôi.”

“Không hề, cậu ấy chẳng ép bản thân hay gì cả. Đúng hơn, đómới là dáng vẻ hạnh phúc của Hinata...

“Huh?!”

“…Cái gì?”

“Không không không! Sao cô lại gọi cậu ấy là ‘Hinata’? Dù cho hai người còn chẳng thân, cô không có lòng tự trọng à?”

“Tôi gọi như thế vì đã được Hinata đồng ý. Thế có vấn đề gì?”

“Nói cách khác, cậu ấy thực sự đang bị ép buộc và tôi không biết lý do! Tóm lại, tôi muốn cô dừng dính tới cậu ấy.”

“Từ trên trời rớt xuống đấy à? Tôi với cậu ấy thân thiết thì liên quan gì? Hinata đâu phải bạn trai của cậu? Đừng có can thiệp vào quan hệ của tôi.”

“Nhưng Hinata là bạn thuở nhỏ của tôi! Cô vốn không được động vào! Dính tới một đứa tai tiếng như cô thật chẳng tốt lành gì cho cậu ấy!”

“Này, cậu không có quyền kiểm soát quan hệ của Hinata chỉ vì hai người đã quen biết từ lâu. Cậu ấy không thuộc về cậu.”

“Cái—?! Cô nói gì cơ!?”

“Mà biết gì không, Ichinose-san? Cậu đã có bạn trai rồi. Hinata đã bị bỏ mặc khi hai người đang vui vẻ đấy? Sao cậu không quay về với người kia đi? —Vậy nhé, chào.”

Tôi không thể làm gì khác ngoài nhìn ả ta nói rồi rời đi.

Đúng thật, Hinata không phải bạn trai tôi.

Tôi cũng biết mình đã có người khác rồi, nhưng…

“Con…đi*m đó…”

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage