CHARGING MAGIC WITH A SMILE

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1285

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

VOL 2 (27-62) - Chương 55: Tàu chiến nhà làm

TN: OP season 3 của Overlord hay quá mọi người à.

===============

Tôi đi xuyên qua hoang mạc một mình.

Tôi phủ lên thân thể trẻ con của mình một cái áo choàng che kín từ đầu đến chân.

Nếu tôi bị phát hiện trên đường tới đó, thì chuyện này sẽ chẳng có ý nghĩa gì nữa cả nên tôi đã dùng thứ thuốc đó trước khi tôi rời đi.

Đó mà một sai lầm nho nhỏ.

[Di chuyển trong thân hình một đứa trẻ làm mình không đi xa được...]

Tôi lẩm bẩm than phiền. Thật kinh dị khi nói về cái khoảng cách nhỏ tí mà tôi đã vượt qua.

Bây giờ thì nó đã quá rõ ràng khi tôi nghĩ về nó rồi... bước chân của tôi chỉ bằng một nửa so với mọi khi.

(Ummm, Chủ nhân)

Tôi nghe tiếng của Risha trong đầu mình.

Cả bốn nô lệ của tôi đều đang ở trong thanh kiếm. Tất cả mọi chuyện sẽ bị hỏng nếu họ bị phát hiện ra... nên họ phải ở trong thanh kiếm kể từ lúc bắt đầu.

Thanh kiếm cũng được bao phủ bên trong cái áo choàng.

Tôi và thanh kiếm của mình bị che phủ bởi cái áo choàng và tôi đang ở trong hình dạng của một đứa trẻ... trong tình trạng như thế này thì sẽ không ai nghĩ tôi là Lãnh chúa Akito được.

Tôi trả lời Risha.

[Chuyện gì thế?]

(Có việc gì em có thể làm để giúp anh được không?)

[Không.]

(Nhưng...)

[Đừng lo lắng về nó, cứ ở trong đó. Thời cơ sẽ đến và khi đó em sẽ có việc để làm, còn giờ thì chỉ cần chờ thôi.]

(Vâng...)

Risha có vẻ như vẫn còn muốn nói gì đó, nhưng em ấy giữ nó lại.

Em ấy đã nhận chỉ thị từ tôi và hiểu được về tình huống hiện tại.

Vì thế em ấy giữ nó lại.

Tôi tiếp tục bước đi.

Tôi đã cho Maya tìm kiếm xung quanh để tìm xem quân đội của Maxim đang ở đâu và đã tìm ra được chỗ của hắn... nhưng vẫn còn cách một khoảng khá xa.

Cảm giác về khoảng cách của tôi trong dạng này có vẻ không ổn nên tôi nghĩ rằng là mình nên hỏi Yuria.

[Yuria, còn bao xa nữa thì tới?]

(.......)

[Yuria?]

(.......)

Tôi hỏi hai lần nhưng lại không nhận được câu trả lời nào lại cả.

Chuyện này là bất thường đối với Yuria. Thông thường nếu tôi hỏi em ấy thì em ấy sẽ trả lời ngay lập tức.

Thường sẽ không có nhiều cảm xúc trong câu trả lời của mình nhưng em ấy chắc chắn luôn luôn trả lời lại.

Nhưng giờ thì em ấy không như vậy.

Tôi dừng chân lại và cảm nhận sự hiện diện xung quanh để tìm Yuria.

(Chị ấy có vẻ đang lơ mơ.) (ENG: Spacing Out: Cách xa, mất tập trung,lơ mơ,...)

Lilia trả lời từ khoảng không của Yuria.

Đúng như Lilia nói, Yuria ngơ người lại.

[Yuria]

(.........hawa?)

hawa?

(Xin lỗi. Em đã bị mất tập trung một chút.)

[Không sao đâu, nhưng có chuyện gì không ổn sao?]

(Em đang ở chung với Chủ nhân.)

Tôi nghiêng đầu mình trong lúc bối rối.

[Ừ....thì chúng ta đang như vậy mà?]

Cơ bản là bạn có thể nói là tất cả nô lệ của tôi đang được gắn chung ngang hông tôi.

(Cảm giác được ở gần Chủ nhân rất thích. Em đang tan chảy....)

[Hể? Chờ,chờ,chờ,chờ,chờ đã nào!]

Tôi hoảng hốt một chút...có vẻ mọi chuyện đang diễn ra theo một hướng xấu rồi.

Tôi vội vàng giải phóng những nô lệ của mình ra khỏi thanh kiếm.

Họ trở về với hình dạng ban đầu của mình, mặc những chiếc váy xanh cùng với những cái vòng cổ.

Yuria đỏ mặt và mắt em ấy ẩm ướt.

Có thể dễ dàng thấy được em ấy đã bị kích thích.

Mira cũng như vậy.

Em ấy cũng mang trên mình vẻ mặt bị kích thích và nhìn vào không khí xung quanh em ấy.

Trước khi tôi nhận thức được mọi chuyện, nó đã trở thành như này.

[Chẳng phải đây là...một tình huống khá là tệ sao?]

Tôi nhìn vào họ và nhìn thấy được chuyện không tốt chút nào cả.

=========

Chúng tôi dừng chân và tìm một cái cây hay chỗ nào đó tương tự để nằm xuống nghỉ.

Tôi cho Mira, Yuria, Lilia nằm dưới nghỉ dưới cái gốc cây đó.

Tôi cho Risha ra khỏi thanh True Eternal Slave một lần nữa.

Em ấy ra ngoài với vẻ mặt bị kích thích như những người còn lại.

Em ấy nhìn tương tự như Mira và Yuria.

[Nó như thế nào?]

[Em đã thấy được chân lý chóa lóa.... chân lý của Chủ nhân...]

1480781167542.jpg

Mắt em ấy đang mất tập trung và em ấy đang nói những điều điều điên rồ.

Mira rồi Yuria... sau đó tôi thử nó với Lilila và giờ đến Risha.

Tất cả họ đều cho ra một kết quả như nhau.

Sau khi nhìn thấy biểu hiện của Mira và Yuria, tôi quyết định thử nghiệm một chút với Lilia và Risha.

Những gì tôi hiểu được sau chuyện này là... sau khi những nô lệ của tôi ở bên trong thanh kiếm một thời gian dài họ sẽ có một cảm giác rằng họ sẽ [Hòa làm một với Chủ nhân].

Chuyện này làm tôi hơi lạnh gáy một tí.

Sự thật là, khi họ được đưa vào trong thanh kiếm, họ đã có thể nói chuyện trực tiếp vào tâm trí của tôi.

Nếu họ đi xa hơn nữa hay còn nói là [Hòa làm một với Chủ nhân], thì đó có thể không phải là thanh kiếm mà là họ bị hút vào bên trong người tôi.

Chuyện đó sẽ.... tôi không nghĩ chuyện đó tốt đâu.

[Chủ nhân]

Khi tôi đang suy nghĩ, Mira gọi tôi.

Có vẻ như em ấy phục hồi lại rồi.

[Chuyện gì thế?]

[Em xin lỗi vì đã gây ra phiền phức cho anh.]

[Chuyện đó không sao cả, đừng để tâm những chuyện nhỏ nhặt. Hãy thử giải thích những chuyện đã xảy ra.]

[Ummm, ở đó có một ánh sáng chân lý.]

Cũng như những gì Risha nói với tôi.

[Đó là ánh sáng của Chủ nhân.]

Hoàn toàn giống với những gì Yuria nói.

[Cảm giác đó rất là thoải mái và đúng đắng khi tan chảy để hòa làm một với Chủ nhân]

[OK ĐƯỢC RỒI CHUYỆN ĐÓ KHÔNG HỀ TỐT CHÚT NÀO CẢ.]

Tôi không chắc chắn về chuyện này, nhưng tôi vẫn sẽ nói là nó không tốt chút nào cả.

Tan chảy ra và hòa làm một với tôi là chuyện KHÔNG-TỐT, chắc chắn là KHÔNG-TỐT-CHÚT-NÀO-CẢ.

Nếu chúng tôi có thể tách ra sau đó thì nó sẽ không sao cả, nhưng tôi có thể đánh hơi thấy chuyện này sẽ kéo dài vĩnh viễn.

Nếu chuyện đó xảy ra, tôi sẽ không bao giờ có thể yêu thương họ như bình thường được nữa cả... chắc chắn là KHÔNG-TỐT-CHÚT-NÀO-CẢ.

Tôi thở dài và hỏi Mira.

[Mira, em hồi phục lại hết chưa?]

[Un, khá là ổn rồi.]

[Thế giúp anh một tay.]

[Chúng ta sẽ làm gì?]

[Vào bên trong thanh kiếm một lần nữa và nói chuyện với anh.]

[Chỉ vậy thôi sao? Ok!]

Mira gật đầu và tôi hút em ấy vào trong thanh kiếm một lần nữa.

Nó trở thành một thanh kiếm băng và tôi bắt đầu nói.

[Nó ra sao? Em có nghe thấy gì không?]

(Em có thể nghe thấy.)

[Một cộng một bằng?]

(Hai?)

[Nguyên liệu để làm ra thuốc chữa bách bệnh là gì?]

(Cỏ Abunoi x5)

Mira trả lời chính xác khi tôi hỏi em ấy về các câu hỏi đó.

Tôi hỏi nhanh em ấy, nói với em ấy về những thứ được làm ra, nhận về các thông tin về những thứ em ấy làm với thẻ nô lệ của mình, những thứ như vậy.

Tôi nói với em ấy về rất nhiều chuyện.

Lúc đầu chúng tôi trò chuyện rất bình thường, nhưng khoảng một giờ sau đó những câu trả lời của em ấy đã biến mất một cách đáng ngờ.

(.........)

[Mira? Em đang ngủ à?]

(...................)

[Mira?]

(Ánh sáng của Chủ nhân....ánh sáng ấm áp.....ánh sáng chân lý tối cao nhất)

[Hả-DỪNG LẠI DỪNG LẠI!]

Em ấy đang nói về những thứ rất nguy hiểm, tôi hoảng hốt và mang Mira ra ngoài thanh kiếm.

Mira xuất hiện ra và nằm xuống trên mặt đất một cách yếu ớt.

Tôi nhìn vào em ấy và tổng hợp lại các suy nghĩ của mình.

Hmmm..... vậy giới hạn là một giờ sao?

Sau đó tôi có Yuria, Lilia và Risha đã được phục hồi là và bắt đầu kiểm trả về giả thuyết này.

Tôi hiểu ra được là tất cả họ đều đánh mất suy nghĩ của mình sau chừng một giờ.

Về những gì có thể diễn ra sau đó quá đáng sợ nên tôi sẽ không thử nó.

Tất cả họ đều nói rằng họ đã [tan chảy và hòa tan làm một] với tôi... Lilia nói ra điều đó với niềm hạnh phúc trên khuôn mặt của em ấy nhưng nó nhanh chóng thay đổi thành một vẻ mặt không thích chút nào.

Vào thời điểm đó tôi quyết định rằng....Tôi sẽ không vượt qua cái ranh giới chết chóc đó.

Tôi quyết định rằng một giờ sẽ là thời gian giới hạn bên trong thanh kiếm.

....vậy nên chắc sẽ không có vấn đề gì về nó cả.

===============

Vào buổi đêm, những nô lệ của tôi đang nghỉ ngơi, nhưng tôi vẫn còn thức.

Tôi đang ngồi cạnh bên một đống lửa được đốt dưới gốc cây. Tôi đang vẽ lên mặt đất với một cái que.

[Chủ nhân]

Risha gọi tôi từ phía sau.

[Risha? Lại đây ngồi.]

[Vâng.]

Risha trả lời và ngồi xuống cách tôi một khoảng ngắn.

Đó là khoảng cách giữa Chủ nhân và nô lệ.

[Em ổn chứ?]

[Vâng, nhờ vào thuốc chữa bách bệnh mà anh đưa cho em.]

[Anh hiểu rồi.]

[Nhưng... như vậy có ổn không? Em đã dùng mất một ít đồ dự phòng của anh....]

[Không vấn đề gì cả.]

Những thứ dự phòng của tôi có giảm đi nhưng đối với tôi thì nô lệ của mình quan trọng hơn.

Tôi để họ dùng nó mà không do dự gì cả.

[Anh đang vẽ gì vậy?]

Risha hỏi khi đang nhìn qua những thứ tôi vẽ trên mặt đất.

[Hm? À nó là một cái tàu chiến/chiến hạm.] (ENG: BATTLESHIP - Có vẻ main muốn làm một cái chạy trên mặt đất?)

maxresdefault.jpg

[Tàu Chiến?]

[Nó là một phương tiện di chuyển có thể đặt Nikota trên đó và nó sử dụng phiên bản được cải tiến của Nikota để làm năng lượng chính... dù anh chưa thể tìm được nguyên liệu cho nó. Bên trong nó sẽ có một không gian để sống... nó có thể lớn tương tự như Dinh thự của Lãnh chúa. Vấn đề là làm sao để di chuyển nó...]

[Thứ này di chuyển? Thứ lớn như này sao?]

Giọng Risha ngạc nhiên. Khi tôi nói rằng bên trong nó sẽ giống như Dinh thự của Lãnh chúa thì em ấy có thể đoán được nó lớn nhường nào và chắc chắn bị ngạc nhiên.

[Một chiến hạm không thế di chuyển hả...]

Thế thì nó chỉ là một pháo đài chống lại những vật thể bay trên không thôi. (Khi khí cầu, máy bay,....)

[Chủ nhân... anh sẽ tạo ra thứ này sao?]

[Đến cuối thì....có lẽ thì anh nên làm.]

Một vũ khí chiến lược.

Risha nhìn vào nó một cách nghiêm túc và nói.

[Ummm, nó sẽ được làm bởi Chủ nhân đúng không?]

[Ừm.]

[Thế thì...chẳng phải chỉ cần em nâng nó lên và di chuyển cùng với nó thôi sao?]

[......*phụt*]

Tôi không nhịn được tiếng cười nho nhỏ đó, chuyện này thật là buồn cười.

Chuyện đó khả thi. Nó sẽ được làm ra bởi DEROCA nên chúng tôi có thể nâng nó lên và di chuyển cùng nó.

Hãy thử tưởng tượng một cái tàu chiến xách tay như thế xem, nó rất là buồn cười.

[Chủ nhân, anh có bút và giấy không?]

[Hm? Anh có thể làm ra...sao thế?]

[Em muốn viết ra cái này ra và vẽ nó...]

[Cái này sao?]

Risha gật đầu và có vẻ hơi ngượng.

Tôi thật sự không hiểu tại sao, nhưng đây là một trong những yêu cầu hiếm có của Risha.

Thêm vào đó nữa đó là một yêu cầu gì đó không phải là về công việc hay mệnh lệnh.

Tôi tạo ra một vòng tròn ma thuật và chỉnh nó thành chỉ dùng ma lực chứ không dùng nguyên liệu, sau đó tôi đưa các vật phẩm cho Risha.

[Cám ơn anh rất nhiều.]

-----Ma lực được nạp vào 10.000-----

Tôi thắc mắc tại sao em ấy lại vui như vậy...nhưng miễn là em ấy cảm thấy vui là được rồi.