CHARGING MAGIC WITH A SMILE

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1283

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

VOL 2 (27-62) - Chương 57: Những thị trấn nảy nầm

Dinh thự của lãnh chúa, Thị trấn Ribek.

Tôi cầm thẻ DEROCA của mình lên và nhìn vào menu của nó. Đồng thời cũng nghe các báo cáo từ Yuria.

[Những người được cứu từ chỗ của Maxim đã nói rằng thị trấn của họ đã bị phá hủy. Sau khi trao đổi xong, họ ngỏ ý muốn rằng muốn sống trong những thị trấn của Chủ nhân.]

[Thị trấn nào? Hay là tốt hơn nếu ta làm một cái mới?]

[Một cái mới là tốt nhất. Thân thể và tinh thần của họ đang bị tổn thương. Một thị trấn mới sẽ giúp họ phục hồi dần lại.]

[Anh hiểu rồi.]

Tôi gật đầu.

Tôi nhớ lại các thông tin mà Yuria mang đến cho tôi, sắp xếp chúng lại, và bắt đầu đưa ra các chỉ thị.

[Vào lúc này hãy để họ sống ở nơi gần thị trấn đó như thường lệ. Một khi chọn được vị trí mới cho thị trấn, anh sẽ bắt đầu tạo nên nền móng ở đó.]

[Đã hiểu. Em sẽ chuyển họ đến thị trấn dành cho người tị nạn.]

Yuria gật đầu và viết gì đấy lên tờ giấy em ấy mang theo.

Dạo gần đây tôi càng lúc càng nhận được thêm nhiều người, tôi đã đưa họ đến cùng một nơi. Và nơi đó được biết đến như là thị trấn của người tị nạn.

Thực sự thì có một chuyện khác đang làm phiền tồi.

Đó là vấn đề thời gian đối với người dân Pelmi và những người đó.

Có lẽ những người dân tị nạn sẽ trở nên thân thiết đối với dân của Ribek.

Thông thường thì một thị trấn sẽ bị phá sản bởi chuyện này.

Tôi kiểm tra DEROCA của mình và ma lực trong đó, bây giờ tôi có thể kiểm soát được để cho chuyện đó không thành sự thực.

[Tiếp theo là người dân Pelmi. Kể cả nếu họ trở về thị trấn của họ thì, họ muốn theo chân của Chủ nhân, người đại diện của họ đã nói vậy.]

[Theo chân anh? Ý em là ở dưới trướng anh như thị trấn Bisk và các thị trấn khác?]

[Hẳn là vậy.]

[Anh hiểu rồi. Thế thì dạy cho họ về những luật lệ. Nói cho họ biết về cách mà anh xử lý mọi việc, và kiểm tra lại rằng họ có còn muốn vào không. Nếu muốn thì hãy chấp nhận đề nghị của họ.]

[Đã hiểu.]

Yuria viết thêm gì đó nữa.

Yuria sắp xếp lại thông tin, báo cáo cho tôi, và sau đó nhận các chỉ thị từ tôi.

Đó là mô hình kiểu mẫu của chúng tôi.

Với chuyện về Maxim đã được giải quyết ổn thoải và việc dọn dẹp tàn tích chiến tranh cũng diễn ra tốt đẹp theo đó luôn.

Với việc này dân số của chúng tôi đã tăng thêm ít nhất là 1000 người, thế nên chúng tôi phải tạo ra thêm một thị trấn khác.

Quy mô dần dần trở nên lớn hơn và lớn hơn nữa.

[Chủ nhân, đây.]

Yuria nói và đưa cho tôi một tờ giấy.

[Cái gì đây?]

[Một cái bản đồ.]

[Huh]

Đây là cái bản đồ đầu tiên mà tôi thấy kể từ khi tôi đến thế giới này.

Tôi nhìn vào nó.

[Tấm bản đồ này rất đẹp, nhưng khu vực này là gì?]

[Đó là khu vực mà Chủ nhân đang cai trị.]

[Oh…]

Em ấy nói và tôi nhìn vào nó một lần nữa.

Có những ngọn núi và nhiều đặc điểm địa lý khác nhau trên bản đồ. Và hầu hết trong đó có cùng một màu sắc để đánh dấu lãnh thổ của tôi.

Nếu đây là nơi mà tôi đang cai trị thì nó hơi bị lớn đó…nhưng có gì trong đây? Tỉ lệ như thế nào?

Tôi suy nghĩ một chút rồi hỏi.

[Ribek nằm ở đâu?]

[Ở đây.]

Em ấy lại gần và chỉ vào bản đồ.

[Kích thước là?]

[….Tầm chừng này.]

Em ấy cầm cây bút lên và vẽ ra ranh giới của Ribek.

Em ấy vẽ ra hình dáng của Ribek ở bên góc phía nam bản đồ.

Tôi đã có thể ước tính được kích cỡ của khu vực mình đang cai trị nhờ vào ranh giới của Ribek.

Quy mô của nó vào tầm bằng ¼ so với thủ đô Tokyo. (TN: Tokyo=2,188km2; Ribek=547km2)

Số lượng người dân vào tầm 6000 nên chủ yếu mọi nơi đều đang hoang vu trống vắng…nhưng quy mô của nó thì hơi bị lớn.

Nó lớn hơn những gì mà tôi đã tưởng tượng.

=======================

Mặt trời đã lên cao trên bầu trời và đang chuẩn bị qua chiều.

Nô lệ thứ tư của tôi, Lilia và những người tị nạn đang di chuyển.

Chúng tôi đã chọn một khu vực rộng mở bằng cách dùng bản đồ và di chuyển đến đó, vị trí mới cho thị trấn của họ.

Ở chỗ đó, chúng tôi sẽ bắt đầu xây dựng.

[MENU OPEN]

Tôi đặt ra một vòng tròn.

[Lilia phiền em mang những nguyên liệu đến đây.]

[Ok desuno!]

Nô lệ dễ thương của tôi đặt những nguyên liệu đã được chuẩn bị trước vào trong vòng tròn.

Ngay lập tức sau đó Đài phun nước Llia xuất hiện.

Việc quan trọng nhất cần làm khi tạo nên một thị trấn, một vật phẩm có thể ngăn chặn quái vật xâm nhập.

Sau khi cảm nhận được [Cảm giác an toàn] từ nó, người dân reo hò.

[Đó là Đài phun nước Llia!]

[Cái cảm giác này….nó là hàng thật!]

[Làm ra nó dễ dàng như vậy………..…]

Hàng trăm người tôi mang đến đây tạo ra nhiều tiếng ồn ào.

Đây là thứ tôi làm để Demo cho họ xem. (Eng:Demostration = Kiểu như hàng thử nghiệm, hàng ra mắt,….)

Những người đang ở cùng tôi là những người không biết gì về tôi và tôi cũng không biết gì về họ. Họ là những người không biết về khả năng của tôi.

Để làm dịu trái tim của họ và để cho mọi thứ mượt mà hơn tôi đã quyết định làm một quả Demo hoành tráng, và nó đã tạo ra một tác động đúng đắn vào lòng họ.

Có vẻ như nó đã hiệu quả, nên tôi bắt đầu bước tiếp theo trong kế hoạch của mình.

[Lilia, đặt một vòng tròn ma thuật vào chỗ đó.]

[Ok desuno!]

Lilia làm theo chỉ thị của tôi và di chuyển cách xa ra mười mét để đặt xuống chân một vòng tròn ma thuật.

Mũi tên của vòng tròn đó đều hướng vào cùng một hướng.

Chúng chỉ vào một xe hàng được chất đầy vật liệu.

Đó là những nguyên liệu mà chúng tôi mang theo mình.

[Mọi người, lấy vật liệu mà nhũng mũi tên đang chỉ vào và đặt chúng vào trong vòng tròn.]

Họ trở nên ồn ào thêm một lần nữa.

Họ đang bối rối và không di chuyển, họ không biết chuyện gì sẽ xảy ra với họ nên họ dường như không dám thử.

[H-hãy thử xem nó ra sao]

Một người thanh niên nói ra từ trong nhóm đó.

Anh ta có một mái tóc cắt ngắn, mang trên mình quần áo sạch sẽ, và có vẻ ngoài như một người đàn ông khỏe mạnh và dễ gần.

[Hãy thử nó một lần xem. Anh phải đặt những vật đang sáng lên đó vào bên trong vòng tròn.]

[Tôi hiểu rồi.]

Người thanh niên gật đầu và bước thẳng tới chỗ vật liệu.

Anh ta làm theo chỉ dẫn của tôi và đặt những vật liệu vào bên trong vòng tròn.

Anh ta tự làm nó và bước qua bước lại vài lần.

Ban đầu thì người dân của thị trấn Akito cũng chẳng biết mô tê gì cả. Nhưng giờ thì họ đã có kinh nghiệm và tạo ra mọi thứ rất nhanh gọn và hiệu quả.

Giờ nghĩ lại thì, tất cả mọi thứ diễn ra như có cảm giác là game vậy. Tôi phải nên giải quyết mọi chuyện cẩn thận hơn để nhắc bản thân là đây không phải là một trò chơi.

-----------Oooooooohhhhhhhhhh!

Tiếng reo hoàn kéo tôi trở về thực tại.

Tôi nhìn qua và thấy một người thanh niên đã hoàn thành được ngôi nhà gỗ.

Những người xung quanh đang rất ngạc nhiên, nhưng người thanh niên còn ngạc nhiên nhiều hơn cả họ.

Đó là một Demo và một cảnh hướng dẫn. (TN: Tutorial)

Đó đã là một thành công. Tôi quay sang người thanh niên và nói,

[Ok, đây là nhà của anh.]

[N-nhà của tôi?]

[Anh vừa làm ra nói phải không nào? Nên nó là của anh.]

[Nhà của tôi……..]

Anh thanh niên dường nhưng đang rất xúc dộng về ngôi nhà mới của mình.

[Đây là ngôi nhà đầu tiên mà tôi sỡ hữu….]

[Về vị trí của nó thì sao? Nếu anh muốn nó ở chỗ khác, thì nói cho tôi biết. Chưa có ngôi nhà nào khác nên anh có thể chọn bất cứ nơi nào mà anh muốn.]

[Thậm chí ở bên cạnh Đài phun nước Llia sao!?]

[Ừm. Lilia.]

[Ok desuno!]

Lilia nhất ngôi nhà lên và di chuyển nó sang gần bên cạnh đài phun nước.

Nó được sắp đặt để bất cứ khi nào mở cửa trước ra là có thể thấy ngay đài phun nước đó.

[Thế này được chưa desu no?]

[R-rồi.]

Em ấy đặt ngôi nhà ở nơi mà anh ta muốn.

Mọi người còn lại thở dài ra và tạo ra một cuộc hỗn loạn.

Vị trí đón dường như có ý nghĩa đặt biệt gì đó.

Chuyện này thật tiện… một Demo đầy ý nghĩa.

Anh thanh niên bước vào trong căn nhà của mình và hét lên [Uhhhhyaaa!] trong vui sướng.

Cái phản ứng đó cũng tiện luôn.

Người dân có vẻ đang cảm thấy ghen tị trong lúc tôi nói to.

[Đây là sức mạnh của tôi. Tôi có thể tạo nên thị trấn của các bạn bằng cách này!]

*thì thầm* *xì xào* *thì thầm* *xì xào*

[Tôi sẽ giúp các bạn với sức mạnh này. Vì vậy nên, tất cả các bạn hãy bắt đầu tạo nên thị trấn cho mình đi nào!]

Tôi hét lên và tất cả họ đều bắt đầu reo hò.

===============================

Lilia và tôi chia đôi công việc làm nhà, áo quần, giường và đồ đạc.

Chúng tôi tạo ra nhưng vòng tròn ma thuật cơ bản, hết cái này đến cái khác và để cho những người dân hoàn thành chúng.

Nhìn ra xa xung quanh vùng đất này từ cạnh Đài phun nước Llia, chúng tôi nhìn họ.

Sau khi nhìn thấy cảnh Demo, tất cả người dân đều tỏ ra háo hức.

Chúng tôi đặt thêm nhiều vòng tròn ma thuật ở đó và ở đây, và không lâu sau đó những ngôi nhà bắt đầu xuất hiện ra hết cái này đến cái khác.

[Việc này thật là đáng để xem desu no.]

[Đây là lần đầu tiên em thấy một thị trấn được tạo ra như thế này phải không Lilia?]

[Vâng desu no. Những người chị của em đã thấy việc này từ trước rồi phải không?]

[Risha và Mira thì có rồi…nhưng Yuria thì chưa.]

[Em hiểu rồi desuno.]

Một người phụ nữ chạy đến chỗ tôi.

[Akito-sama nhà hàng xóm của tôi ở quá sát nhà tôi.]

[Lilia.]

[Ok desuno!]

Lilia đi cùng với người phụ nữ đó.

Tôi thấy một ngôi nhà được nhấc lên và di chuyển từ phía xa.

Một lúc sau Lilia quay trở lại và đứng kế bên cạnh tôi.

Sau đó, với kỹ năng canh giờ hoàn hảo, một người đàn ông xuất hiện.

[Thưa lãnh chúa, chúng ta giải quyết vấn đề lương thực như thế nào?]

[Nó rất tốn thời gian, nên tôi đã chuẩn bị nó trước. Lilia.]

[Ok desuno!]

Lilia mang theo người đàn ông và chạy đi.

Em ấy mang Pushinee từ trong kho ra và đưa nó cho người đàn ông.

Sau đó em ấy quay lại.

Sau đó một đứa trẻ xuất hiện và mặc trên mình một bộ quần áo rộng thùng thình.

[Oji-chan bộ quần áo này rộng quá đi.]

[Lilia.]

[Ok desuno! Chị sẽ làm một bộ quần áo nhỏ hơn desuno.]

Em ấy đã phải chạy ngang chạy dọc nhiều nơi, nhưng em ấy trông có vẻ rất vui.

Đó là niềm vui của việc lao động.

Nó khá là bận rồi, nhưng tôi để phần lớn việc cho Lilia trong khi tôi nhìn thành phố dần phát triển.

Thị trấn dần phát triển lớn hơn với một tốc độ thật đáng kinh ngạc.