Câu chuyện của một lính đánh thuê thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Đã Giết Người Chơi Học Viện

(Đang ra)

Tôi Đã Giết Người Chơi Học Viện

사람살려

Bây giờ là cơ hội của tôi. Tôi phải giết người chơi đó.

1 2

Nhật ký của phù thủy đã chết

(Đang ra)

Nhật ký của phù thủy đã chết

Jin Nai Konana 今奈

Nhật ký: (╯#-皿-)╯~~╧═╧ Tôi không phải là cái loại nhật ký dùng kiểu này đâu!

3 2

Tự do rồi còn theo ta làm gì?

(Đang ra)

Tự do rồi còn theo ta làm gì?

물길따라

Tôi thả tự do cho lũ nô lệ rồi, chẳng hiểu sao chúng cứ đuổi theo tôi.

16 11

Tiểu thư quý tộc chỉ thân thiết với tôi

(Đang ra)

Tiểu thư quý tộc chỉ thân thiết với tôi

夏乃実

Chuyện tình học viện đầy hài hước và ngọt ngào, chính thức bắt đầu.

3 24

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

196 7940

Mong sao mùa hè năm ấy, tình yêu đôi ta sẽ chẳng nhạt phai

(Đang ra)

Mong sao mùa hè năm ấy, tình yêu đôi ta sẽ chẳng nhạt phai

Sachi Nagara

Một câu chuyện tình thuần khiết mà quặn lòng, một mối tình nồng nhiệt tựa sóng dữ. Hai con tim bất chấp tất cả mà yêu nhau, dẫu có bị bào mòn sinh mệnh.

1 3

Lính đánh thuê Rush Nói về quá khứ - Chương 07: Đại rìu

"Nơi ta đến... là cửa hàng vũ khí."

"Nghĩ lại, ta chưa bao giờ sở hữu vũ khí của riêng mình." Chính vì vậy ta chợt nghĩ, tại sao không chế tạo ra vũ khí ngầu nhất, mạnh nhất và dễ sử dụng nhất cho riêng mình bằng viên ngọc này?

Lần đầu ta bước vào một cửa hàng vũ khí... và đúng như tôi dự đoán, người đàn ông với bộ râu trắng nhìn ta với ánh mắt phán xét, như mọi con người nhìn Thú nhân.

Tuy nhiên, khi ta ném viên ngọc lên bàn, ông ta lập tức thay đổi thái độ. Như mọi con người.

"Ta cho ông viên ngọc đó, vì vậy hãy bán cho ta một vũ khí đáng giá."

Nhưng ông già nói rằng khi nói đến vũ khí có thể được sử dụng bởi những thú nhân, tốt hơn là nên đặt làm riêng.

Ngay bây giờ, không có kim loại nào ở đây đủ mạnh để chịu được sức mạnh thể chất của một thú nhân mạnh mẽ như ta. Vì vậy, ta nhờ một người quen cho ta một ít sắt tốt nhất trước, đợi nửa năm, và ta sẽ có một vũ khí tuyệt vời.

Tin vào lời nói của ông già, ta chộp lấy nhiều loại vũ khí dựa vào tường của cửa hàng và thử cái phù hợp nhất với tay mình.

Kiếm hai tay, giáo, cung tên, búa...

Trong số đó, chiếc rìu là phù hợp nhất. Đúng rồi, một chiếc rìu hai lưỡi dài, to, nặng và sắc, cao ngang tôi!

Ông già ghi lại tỉ mỉ hàng núi yêu cầu vào một cuốn sổ dày cộp. Thật không may, lúc đó ta không biết chữ, vì vậy ta không biết những gì được viết lại.

...và nửa năm trôi qua mà không có nhiều việc phải làm. 

Khi ta trở lại cửa hàng vũ khí đó, ông già cười rất ghê rợn và nói rằng ông ta đã có thứ ta muốn.

Ở phía sau cửa hàng, nó được đặt trong một chiếc hộp gỗ lớn trông giống như một chiếc quan tài.

Khi ta mở nó ra, một chiếc rìu hai lưỡi khổng lồ được bọc trong vải trắng.

Hai lưỡi có màu trắng sáng tương tự nhau ở đầu cán dày tỏa sáng màu trắng bạc. Và nó rất nặng.

Theo ông già, nó quá nặng để vận chuyển nếu không có xe ngựa. 

Ông ta cũng đặt giùm ta một bao bằng da để có đeo vững chiếc rìu lớn trên lưng. Tuy nhiên, họ vẫn còn dư tiền, vì vậy ta lấy thêm một con dao lớn treo trên tường, nói rằng thế là đủ rồi và rời khỏi cửa hàng.

Ta không thể thử một cái rìu lớn như vậy ở cửa hàng.

Tim ta đập thình thịch trên đường về nhà. Lần đầu tiên trong đời, ta có vũ khí của riêng mình trong tay!

Ta lập tức chạy đến nhà sư phụ ta để cho ông ấy xem chiếc rìu vĩ đại này.

…Nhưng có rất nhiều người mà ta chưa từng gặp trước đây, tụ tập ở lối vào nhà của sư phụ ta.

Chuyện gì vậy? Trong khi tự hỏi liệu có phải lễ hội gì không, ta hỏi người đàn ông mặc đồ đen đang đứng trước mặt ta. Tại sao họ lại tụ tập ở nhà sư phụ vậy...

Sau đó, người đàn ông lẩm bẩm với một cái giọng nhỏ đến mức không phù hợp với vóc dáng.

……Sư phụ ta đã chết.