Câu chuyện của một lính đánh thuê thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

(Đang ra)

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Kouta Kaedehara

Ix giờ đây đã vượt qua cả đám nhân vật chính về sức mạnh. Và rồi, khi bắt đầu thể hiện thực lực trước các nhân vật chính, công chúa, tiểu thư quý tộc và thánh nữ… vì một lý do nào đó, cậu lại bắt đầu

31 106

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

(Đang ra)

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

Mongmae-a

Sau khi khép lại cuộc đời ở thế giới khác, tôi liền chuyển sinh về thế giới ban đầu, trải qua 18 năm dài.Thế rồi, người vợ của tôi – vốn là một Chân Tổ – đã tìm đến tận đây.

20 74

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

722 41013

Lính đánh thuê Rush Nói về quá khứ - Chương 06: Đá quý và tự do

"Chà, tự do có lẽ chưa bao giờ là một thứ của ngươi. Hà, vậy đây là một cơ hội tốt. Vậy thì, hãy tự mình tìm ra câu trả lời đi. Đây là bài tập về nhà của ta. Nhưng cái đầu ngu ngốc của ngươi, có lẽ nó sẽ không dễ dàng tìm ra đâu."

Nói rồi, sư phụ há to miệng cười ha hả. Nghe rất yếu, nhưng ta rất vui khi thấy nụ cười tươi của sư phụ lần đầu tiên sau một thời gian dài. À phải, Ta không còn quan tâm đến ý nghĩa của tự do khi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của người.

……Nhưng thành thật mà nói, ta không biết nên dùng chỗ đá quý này để làm gì. Đó là lý do tại sao ta giữ lại một viên ngọc và cho Togari, người mà ta luôn nợ từ những bữa ăn, phần lại cho anh ta. Coi như xin lỗi vì ta đã luôn đánh hắn đến giờ.

Tên khốn Togari ngạc nhiên và nói, "Nhi..nhi…nhiều như vậy tô…tô…tôi khô…khô…không biết phải làm gì với chúng !” Làm ầm ĩ lên, vì vậy ta lại đánh hắn ta một cái như thường lệ để hắn im lặng lại.

“Giờ thì… chỉ còn một viên ngọc.” Ta nên làm gì, có nên mua sắm ở chợ không? Trong lúc suy nghĩ về điều này, ta hỏi với người phụ nữ bán trái cây luôn cho ta táo rằng nên dùng để làm gì.

Chẳng được gì, nhận được một quả táo như thường lệ.

Ta đang rối thật sự. Ta không biết mình cần gì.

Mặc dù nhỏ, nhưng ta hài lòng với nơi ở hiện tại, còn quần áo... Ta quên mất mình đã mặc chúng bao nhiêu năm rồi nên không thành vấn đề."

Cách đây không lâu, trên chiến trường ta nghe thoáng qua: "Ngươi không cảm thấy Rush rất hôi sao ?" Ta không thể ngửi ra mùi gì, cuối cùng thì ta nhận ra rằng có lẽ mũi ta có vấn đề. Chỉ là nếu ta không nghĩ nó là kỳ lạ là được. Lúc đó có thật sự là lạ không?

…… Vậy thì, chỉ có một nơi thôi sao?