Câu chuyện của một lính đánh thuê thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bầu trời nơi vầng trăng khuyết vươn lên-Hanbun no Tsuki ga Noboru Sora-

(Đang ra)

Bầu trời nơi vầng trăng khuyết vươn lên-Hanbun no Tsuki ga Noboru Sora-

Tsumugu Hashimoto

Giải thưởng Năm 2006: Kono Light Novel ga Sugoi! - 2006: Xếp thứ 10. Top 10 female characters rankings 2006: Rika Akiba: Xếp thứ 6.

41 768

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

(Đang ra)

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

Akinori Endoh, Sotsu and Sunrise

Tuy nhiên, trong một bước ngoặt đầy bi kịch, Tiến sĩ Murasame không bao giờ đạt được mục tiêu của mình — bởi cả ba người, Jill, Amari và Four, đã cùng nhau trốn thoát khỏi viện nghiên cứu.

1 6

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

7 17

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

(Đang ra)

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

Miu Miura

“Chỉ một lần thôi cũng được… xin hãy làm chuyện ấy với tôi!”

5 59

Rồng bán thân

(Đang ra)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

9 11

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

235 4308

Lính đánh thuê Rush Nói về quá khứ - Chương 06: Đá quý và tự do

"Chà, tự do có lẽ chưa bao giờ là một thứ của ngươi. Hà, vậy đây là một cơ hội tốt. Vậy thì, hãy tự mình tìm ra câu trả lời đi. Đây là bài tập về nhà của ta. Nhưng cái đầu ngu ngốc của ngươi, có lẽ nó sẽ không dễ dàng tìm ra đâu."

Nói rồi, sư phụ há to miệng cười ha hả. Nghe rất yếu, nhưng ta rất vui khi thấy nụ cười tươi của sư phụ lần đầu tiên sau một thời gian dài. À phải, Ta không còn quan tâm đến ý nghĩa của tự do khi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của người.

……Nhưng thành thật mà nói, ta không biết nên dùng chỗ đá quý này để làm gì. Đó là lý do tại sao ta giữ lại một viên ngọc và cho Togari, người mà ta luôn nợ từ những bữa ăn, phần lại cho anh ta. Coi như xin lỗi vì ta đã luôn đánh hắn đến giờ.

Tên khốn Togari ngạc nhiên và nói, "Nhi..nhi…nhiều như vậy tô…tô…tôi khô…khô…không biết phải làm gì với chúng !” Làm ầm ĩ lên, vì vậy ta lại đánh hắn ta một cái như thường lệ để hắn im lặng lại.

“Giờ thì… chỉ còn một viên ngọc.” Ta nên làm gì, có nên mua sắm ở chợ không? Trong lúc suy nghĩ về điều này, ta hỏi với người phụ nữ bán trái cây luôn cho ta táo rằng nên dùng để làm gì.

Chẳng được gì, nhận được một quả táo như thường lệ.

Ta đang rối thật sự. Ta không biết mình cần gì.

Mặc dù nhỏ, nhưng ta hài lòng với nơi ở hiện tại, còn quần áo... Ta quên mất mình đã mặc chúng bao nhiêu năm rồi nên không thành vấn đề."

Cách đây không lâu, trên chiến trường ta nghe thoáng qua: "Ngươi không cảm thấy Rush rất hôi sao ?" Ta không thể ngửi ra mùi gì, cuối cùng thì ta nhận ra rằng có lẽ mũi ta có vấn đề. Chỉ là nếu ta không nghĩ nó là kỳ lạ là được. Lúc đó có thật sự là lạ không?

…… Vậy thì, chỉ có một nơi thôi sao?