Câu chuyện của một lính đánh thuê thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bầu trời nơi vầng trăng khuyết vươn lên-Hanbun no Tsuki ga Noboru Sora-

(Đang ra)

Bầu trời nơi vầng trăng khuyết vươn lên-Hanbun no Tsuki ga Noboru Sora-

Tsumugu Hashimoto

Giải thưởng Năm 2006: Kono Light Novel ga Sugoi! - 2006: Xếp thứ 10. Top 10 female characters rankings 2006: Rika Akiba: Xếp thứ 6.

41 768

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

(Đang ra)

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

Akinori Endoh, Sotsu and Sunrise

Tuy nhiên, trong một bước ngoặt đầy bi kịch, Tiến sĩ Murasame không bao giờ đạt được mục tiêu của mình — bởi cả ba người, Jill, Amari và Four, đã cùng nhau trốn thoát khỏi viện nghiên cứu.

1 6

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

7 17

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

(Đang ra)

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

Miu Miura

“Chỉ một lần thôi cũng được… xin hãy làm chuyện ấy với tôi!”

5 59

Rồng bán thân

(Đang ra)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

9 11

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

235 4308

Lính đánh thuê Rush Nói về quá khứ - Chương 08: Cái chết khởi đầu

Ta đã nghe điều tương tự từ những người khác. Rõ ràng, nguyên nhân cái chết của ông là tuổi già.

Lão hóa là gì? À đúng rồi, nó giống như một căn bệnh khiến ta chết ngay cả khi ta không bị giết. Trong khi nghĩ vậy, ta đẩy họ ra và chạy đến căn phòng nơi sư phụ đang ở.

…lặng thinh. Như màn đêm.

Sư phụ đang ngủ trên chiếc giường ở căn phòng nơi âm thanh đã biến mất như màn đêm.

Với một cơ thể rất nhỏ, không thịt, không xương.

Ta yêu cầu những người xung quanh để ta yên. Vì ta có nhiều điều muốn nói với sư phụ.

Mọi người rời đi, và ta ở lại một mình với sư phụ.

Ta cầm chiếc rìu lớn mới làm và vung nó trước mặt sư phụ.

"Sư phụ, cái đại rìu này tuyệt không? Con đã nhờ ông già ở cửa hàng vũ khí chế tạo nó bằng những viên đá quý mà con nhận được vào ngày hôm đó. Đó là vũ khí đầu tiên trong đời của con. Con sẽ không để ai sử dụng nó đâu. Từ giờ trở đi con đem theo nó khi ra trận. Với chiếc rìu này, con sẽ có thể hạ gục nhiều đối thủ hơn. Ngài sẽ thu được nhiều lợi hơn bao giờ hết.”

……Nhưng đôi mắt của sư phụ vẫn nhắm sâu bên trong cái lỗ rỗng.

Ta thử nắm lấy tay người. Lạnh hơn cả nước sông mùa đông.

"Tay của người sao lại lạnh như vậy? Chẳng lẽ người vừa làm việc với nước lạnh sao? Nếu không thì sao lại lạnh như vậy. Lòng bàn tay của sư phụ, người sao lại như thế này… nó to lớn, cứng rắn, lại còn gồ ghề. Nó luôn nóng như nước sôi, phải không ? Nói gì đi, sư phụ. Người không thể chết mà không bị chảy máu hay bị chém mà. Người biết mà? Như mọi khi, hãy nói, ‘Đồ ngốc, ta sẽ không chết dễ dàng như vậy !’ Nếu có thể, người hãy đánh con bằng nắm đấm như người đã từng đi. Càng đau càng tốt. Để cạnh tranh ở sân sau cũng được mà. Người ném con xuống sông cũng được. Đó là lý do tại sao, từ giờ trở đi, hãy dành thêm thời gian bên nhau nhé. Này người , nói gì đi. Con không muốn người im lặng, vì vậy hãy nhanh chóng đứng dậy, phải không? Hét lên với con lần nữa đi, này sư phụ, khi người không còn thì con phải biết làm sao, con phải làm gì bây giờ? Sư phụ !? Này, nhanh lên đi !”

Rất nhiều thứ chảy ra khỏi mắt.

Lau bằng tay... nó là nước. Nó rất mặn khi liếm thử nó...

Nó có vị như một món súp đã bị đun sôi cạn. Cái này là cái gì...

Nước cứ tuôn ra từ mắt ta và không thể dừng lại ...

Và ta tru lên. Đủ lớn để xé toạc cơ thể người ra.

Ngày hôm sau, xác thầy được chôn trong mộ.

Có một tượng đài bằng đá khổng lồ trên đỉnh của nó.

Ta không biết nó có được viết gì, nhưng khi ta quay lại nhìn nó, ta hiểu rằng sư phụ sẽ không trở lại.

Từ sau ngày sư phụ được chôn cất, ta chuyên tâm vung chiếc rìu lớn mỗi ngày, cố gắng quên nó đi. Nhưng dù vậy, công việc vẫn không đến, và ta chẳng còn gì để làm với những thành tích không tỳ vết của mình.

Đúng rồi. Một thú nhân mới đến đây tuần trước xông vào phòng ta với vẻ mặt hớn hở.

"Này Rush, hãy vui lên đi ! Có là một công việc rồi! Chúng tôi có một công việc rồi !"

"... Ồ? Đó là loại công việc gì, nội dung ra sao và ở đâu?"

Tim ta đập rộn ràng trước yêu cầu công việc sau một thời gian dài, nhưng ta vẫn bình tĩnh hỏi.

Trong khi nhìn vào mẫu yêu cầu trong tay, hắn ta nói.

"Chà, là dọn dẹp..." Trả lời ta với khuôn mặt chết lặng.

 dọn dẹp……

"Thành thật mà nói, đó là một trong những công việc bọn ta không muốn làm nhất."

Tuy nhiên, bây giờ không có công việc nào cả, công việc kinh doanh lính đánh thuê của bọn ta đã đi vào ngõ cụt đến mức không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận loại công việc này.

Và điều này sẽ thay đổi tương lai ta...

Lúc đó, ta vẫn chưa biết rằng mình sẽ dần dần giải được sự nhầm lẫn trong đầu và những câu trả lời mà sư phụ ta đã nói.