Câu chuyện của một lính đánh thuê thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

(Đang ra)

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

Akinori Endoh, Sotsu and Sunrise

Tuy nhiên, trong một bước ngoặt đầy bi kịch, Tiến sĩ Murasame không bao giờ đạt được mục tiêu của mình — bởi cả ba người, Jill, Amari và Four, đã cùng nhau trốn thoát khỏi viện nghiên cứu.

1 4

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

7 14

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

(Đang ra)

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

Miu Miura

“Chỉ một lần thôi cũng được… xin hãy làm chuyện ấy với tôi!”

5 59

Rồng bán thân

(Đang ra)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

9 8

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

235 4308

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

90 11343

Lính đánh thuê Rush đón một đứa trẻ - Chương 13: Đứa trẻ phần 5

Một đứa trẻ loài người…một đứa trẻ cao cỡ Ruth hay Togari đang khóc trước mặt ta.

Một đứa trẻ nhỏ xíu đang ngồi trước mặt ta, nó đã quen với bóng tối. Nó khóc to nó đến mức đầu óc ta ong ong.

Ta nhìn quanh, đây không phải nhà. Một nhà kho, chuồng ngựa hay gì đó. Nhưng bên trong chẳng có gì.

Và bên cạnh đứa trẻ, có một người đang nằm úp mặt.

Nhiều mũi tên xuyên qua lưng hắn, và một vũng máu lớn đã hình thành xung quanh này.

...Đúng như dự đoán, không có mạch đập.

Nói cách khác, là điều mà Ruth nói trước đó, là con người cuối cùng còn sót lại trong ngôi làng bỏ hoang này ?

"Này" Ta cố nói chuyện với đứa trẻ này... không, ta cố nói chuyện với đứa nhóc này.

Nhưng nó không ngừng khóc. Hay đúng hơn là tiếng khóc ngày càng to hơn trước!

"Ta bảo ngươi đừng khóc nữa!!!"

Ta quen ra lệnh một lần thôi. Thực lòng ta không biết phải nói gì trong tình huống này.

Như thường lệ, ta có thể dễ dàng kết thúc phiền phức với một cú đánh, nhưng đối phương không phải là Togari cứng đầu. Hơn nữa, nếu đánh vào đầu một đứa trẻ nhỏ như vậy, nó sẽ chết ngay lập tức. Ta chỉ là rất bối rối và cuối cùng ta đã lên giọng.

Sau đó tiếng khóc của đứa bé chợt ngừng lại.

Ngươi hiểu những gì ta nói ? Hoặc có lẽ giọng ta quá to... Không, bây giờ không đáng quan tâm đến điều đó. Trước hết, phải đưa đứa nhỏ này ra ngoài. Đã gần đến lúc cơn bão tới rồi.

Ta tự hỏi phải làm gì với cái xác bên cạnh... Ta ra hiệu cho đứa bé đã ngừng khóc. Hãy cùng nhau ra khỏi đây.

Nhưng đứa bé chỉ nhìn ta và thậm chí không cố gắng đến gần.

... Ah phải rồi. Ở đây tối đen như mực. Ta đoán và nhẹ nhàng ôm lấy đứa nhóc bằng cả hai tay. Ta không còn lựa chọn nào khác.

Nó nhỏ và nhẹ. Nhưng rất ấm áp.

Đột nhiên, tim tôi bắt đầu đập mạnh. Thình thịnh, thình thịch, như nhiều nhịp một lần.

Cái tiếng ầm ầm này là sao vậy !? A đúng rồi, nó giống hệt cảm giác lần đầu uống rượu với Zeal.

Nhưng ta không nhớ đã uống thứ gì như thế. Trái tim đập nhiều hơn.

Cái quái gì vậy ! Togari có bỏ thứ gì vào bữa sáng không? Hay Ruth đã bí mật dàn dựng chuyện gì đó?

Không, là vì nó sao ? Từ lúc ta cầm đứa nhỏ này?

Nhịp tim của ta không hề dịu đi chút nào, và chẳng bao lâu sau tiếng đập thình thịch này bắt đầu xâm chiếm đầu ta. Trời ơi, đầu ta quay cuồng.

Cơ thể của đứa nhỏ ấm áp khẽ run lên. Ngươi có sợ không?

Ta hạ quyết tâm và ôm cơ thể đó vào ngực. Sau đó, lần này, năm ngón tay nhỏ bé đó nắm chặt lấy ngực tôi.

Ta phát đau vì nó nắm lấy lông ta quá chặt."

Nhưng… trái tim đập thình thịch sắp nổ tung vừa rồi bắt đầu chuyển thành cảm giác ngứa ngáy khó tả thành lời. Từ vành tai đến đầu ngón chân, đuôi mắt, trong mũi... khó có thể nói là ngứa hay nhột.

Đôi mắt nhắm chặt, và cơ thể nhỏ bé đó khẽ run lên.

Vào lúc đó, những lời đột nhiên thoát ra khỏi miệng ta, "...không sao đâu."

Ta không hiểu, ta đang nói chuyện với ai ? Với đứa nhỏ này? Hay với ta?

Lúc đó, ta đang định hướng về cánh cửa mà ta đi vào, nghĩ rằng dù sao mình cũng nên rời khỏi đây.

Sấm sét, đùng ! và đánh xuống gần đó. Không, lần này gần hơn thế ! Ta có thể ngửi thấy mùi lửa, lửa và khói bắt đầu lan ra từ mái nhà...!

Ta không đùa đâu, sét đánh rất gần. Lần này, chổ này sẽ bị thiêu rụi đó !

Đá cửa, bầu trời chớp chớp liên tục, những giọt mưa lớn ướt đẫm người ta.

Làm ơn đó, ta ghét bị ướt.

Ta lấy tay che đứa nhỏ để nó không bị ướt rồi chạy đi. Ruth cũng cảm nhận được sự bất thường của thời tiết nên chúng ta gặp nhau ngay tại điểm hẹn.

Cơn bão ở đây thật rắc rối. Sấm sét lớn, mưa như thác, gió thổi bay nếu không trụ vững.

May mắn thay, nó nhanh chóng qua đi, nhưng hiện tại, ưu tiên hàng đầu là rời khỏi đây và đến nơi Zeal đang đợi. Đó là nơi trú ẩn tốt nhất trong khu rừng rậm, được bảo vệ bởi những tán cây rậm rạp.