Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Mobile Suit Gundam Seed Freedom

(Đang ra)

Mobile Suit Gundam Seed Freedom

Mitsuo Fukuda, Liu Goto, Chiaki Morosawa

Vào năm C.E 75 , trận chiến vẫn tiếp diễn.

3 38

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

79 779

Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

(Đang ra)

Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

Antai (安泰)

Tác phẩm đạt giải thưởng trong giải "MANGA BANG X Avex Pictures - Giải thưởng Web Novel lần thứ nhất" và đang trong quá trình chuyển thể thành Manga.

4 36

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

33 374

Từ ghi chép của sư phụ - Chương 287: 0-6 Bóng tối bám víu

“Anh chắc chứ ?” Jessa tiếp tục hỏi, giống như một người vợ hay cằn nhằn. Cô sao vậy, cô là loại người nói những điều như thế này với ta à ? Chết tiệt, những lời cằn nhằn đó nên bay đi theo cơn gió này và biến mất.

Dù sao thì chắc chắn phải có lối vào ở đâu đó. Nếu không sẽ không có bất kỳ âm thanh nào phát ra từ bên trong. Ta căng mắt tìm kiếm… nhưng như thường lệ, ta không thể tìm thấy bất kỳ đường nối nào hay thậm chí bất kỳ bộ phận nào bị gió mưa làm hỏng.

Và… ta không nhớ mình đã tìm kiếm bao lâu, và đó là lúc khuôn mặt của Jessa bắt đầu trông mệt mỏi. Vì lý do nào đó, ta không có cảm giác như mình đã dẫm phải một phần nào đó của mái nhà.

Ở đó giống như cát cứng. Ngoài ra, nếu nhìn kỹ, màu sắc có vẻ nhạt hơn.

“Ồ, chắc là.” Jessa bấm móng tay vào sàn mềm và nó cạo đi một cách thú vị.

Nó xảy ra nhanh chóng. Ta dùng dao rựa làm xẻng và bắt đầu đào toàn bộ.

Đúng như dự đoán, phán đoán của ta đã chính xác.

Với một tiếng nổ lớn, một cái lỗ đủ lớn để ta có thể lọt qua xuất hiện.

Khi ta nhìn vào thì thấy lạnh lẽo và mùi máu bay theo gió.

"Anh định đi...?"

"Ừm, cô không cần theo, cô có thể về nhà."

"Huh... anh có thể tự mình được không ? Còn sợi dây thì sao ? Còn đèn thì sao ? Ngoài ra, anh sẽ làm gì nếu cư dân Orzan tấn công ?"

Cô có định đến đây giảng bài nữa à ?

"Vậy cô sẽ giúp ta ? Nếu cô làm loạn, rất có thể cô sẽ bị trục xuất khỏi quê nhà. Dù sao ta cũng là người ngoài..."

“Đừng cố gắng tự mình giải quyết mọi việc.”

Cô ấy nói một cách bình tĩnh với giọng trầm, nghèn nghẹn rồi bắt đầu thả sợi dây xuống đáy hố.

"Ta sẽ kiểm tra cho, ta đi trước. Nếu có bất kỳ nguy hiểm nào, hãy gọi cho ta ngay lập tức."

"Ồ, không phải anh rất tốt bụng sao… anh ?"

"N-không phải là ta muốn xem kho báu của Orzan hay bất cứ thứ gì tương tự. Chỉ là..."

Cô lẩm bẩm điều đó và đột nhiên quay đi. Thật là một người kỳ lạ.

……………

…………

…………

Chỉ được hỗ trợ bởi sức mạnh của Jessa, ta từ từ đi vào bóng tối của ngôi đền.

Nhưng thật kỳ lạ... mặc dù tay kia ta đang cầm một ngọn đuốc đang cháy rực nhưng ánh sáng lại không chiếu sáng khu vực đó.

Tuy nhiên, thực sự rất khó để giải thích hiện tượng này. Dần dần, bóng tối này bắt đầu giống như khói. Nó cứ như quấn quanh ta như một tấm chăn vậy.

Có lẽ nào không khí giống như máu này đang từ chối cả ánh sáng…?

Chẳng bao lâu sau ta đã có thể đặt chân mình xuống đáy hố, tức là sàn nhà. Ngay cả khi ta nhìn lên, không có ánh sáng nào chiếu qua. Ta tự hỏi liệu bầu không khí này có ảnh hưởng gì không.

Không, quan trọng hơn là làm sao ta có thể đỡ được Jessa !?

Trên mái nhà không có chỗ để buộc dây, và bóng tối dày đặc át đi cả tiếng hét lớn nhất của ta. ta nên làm gì……

Khoảnh khắc sợi dây đột nhiên nhẹ đi, một cái bóng lớn lặng lẽ rơi xuống trước mặt ta.

Ta vội cố vẫy ngọn đuốc đang cầm, nhưng…hả ? Cô……

"Gande, anh không nghe thấy tôi gọi lên à ?"

Không, đó cũng là điều ta muốn nói. Nhưng tại sao Jessa cũng đi xuống ?

"Những đám mây giông đang đến gần. Tôi nghĩ ở lại đó rất nguy hiểm."

Khi lắng nghe kỹ, ta có thể nghe thấy tiếng mưa đập vào đền. Và tiếng sấm. Đúng vậy… ở trên mái nhà liên tục có thể nguy hiểm hơn nhiều so với ở đây.

Thôi không sao đâu, dù sao ta cũng vào được, chắc chắn có lối ra ở đâu đó. Chuyển sang tư duy lạc quan, ta và Jessa đi về phía có tiếng khóc.

"...Đó là một con đường thẳng. Nó không rộng lắm. Đi bộ cẩn thận." Ánh sáng không hữu ích lắm, nhưng giác quan của Jessa một Thú nhân thì khác.

“Điều gì xảy ra nếu đi chệch khỏi con đường đó ?”

“Có lẽ là một cái ao. Nó có mùi như hỗn hợp nước và máu… Wow!”

Có lẽ chân cô ấy đã vướng phải sàn trơn trượt, khiến Jessa mất thăng bằng và ngã uỵch xuống vũng máu. Cô ấy quả là một người vụng về. Nhân tiện, cô ấy có biết bơi không ?

Khi ta đưa tay ra cho cô ấy, người đang vùng vẫy tuyệt vọng trong vũng sâu chỉ sâu đến thắt lưng, ta cảm thấy một cảm giác nhớp nháp, giống như máu, quay trở lại nắm tay ta.

"Tôi xin lỗi… lâu rồi tôi không biết."

“Không sao đâu. Lúc về đi đâu đó có nước và tắm rửa sạch sẽ ngay, mùi máu tanh chắc sẽ bám vào người.”

Ta nghe thấy một giọng nói yếu ớt phía sau, cô ấy chắc chắn đã bị sốc nặng.