Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

Aya Hazuki

Dù vậy, đây vốn chỉ là một công việc bán thời gian. Và đã là công việc, thì sớm muộn gì nó cũng sẽ có lúc phải kết thúc…

3 2

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

(Đang ra)

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

Kikuchi Kousei

Tôi nhất định phải tránh điều đó bằng mọi giá! Sau đó, cách duy nhất để thoát ra là đạt được sức mạnh áp đảo thậm chí vượt qua cả nhân vật chính của trò chơi và trở thành người mạnh nhất!

7 121

See You When the Snow Falls

(Đang ra)

See You When the Snow Falls

Onii sanbomber

Một chàng trai , một cô gái, người sống và người chết - họ sẽ được cảm nhận điều gì trên hành trình ngọt ngào và đắng cay của bản thân?

3 2

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

(Đang ra)

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

Niteron

"Konoe-sama... Em sẽ vì người mà làm mọi chuyện!" Đây là câu chuyện về thiếu niên tóc trắng cô độc chẳng có chút khát vọng nào tìm gặp được tình yêu vàng của đời mình.

5 4

Koyanagi-san to

(Đang ra)

Koyanagi-san to

Cùng chung cảnh bị đá, hai người nhanh chóng tìm thấy sự đồng cảm, và rồi…họ đã có một đêm bên nhau.

9 139

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

(Đang ra)

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

Sakuragi Sakura

Những con người không thể thành thật với cảm xúc của chính mình mặc dù tình cảm của họ chắc chắn đã dành cho nhau.

31 4313

Từ ghi chép của sư phụ - Chương 290: 0-9 Đi qua Orzan

Vào thời điểm đó. Don! Có một cơn chấn động lớn và ánh nắng đỏ rực chiếu vào nơi ta vừa đi qua.

Không lẽ nào ngôi đền này đang sụp đổ...?

Khi rụt rè rời khỏi phòng, ta nhận thấy không chỉ mái nhà mà cả những bức tường cũng đang sụp đổ, giống như mái cát mà bọn ta vừa bước vào ngay trước đó.

Nhưng bây giờ nó sáng hơn, nhìn thế này thì nó cũng không lớn đến thế. Không, đây chỉ là một căn phòng thôi. Nhiều trong số chúng đang sụp đổ...

"Chúng ta ra ngoài đi, đừng bị choáng !"

Jessa nắm lấy tay ta và bắt đầu chạy. Đối với ta...Ừ. Cuối cùng, chú Chó Chibi này là thu hoạch duy nhất. Khi tên teo tóp đó nói với ta rằng nó là báu vật, ta chẳng hiểu gì cả. Ta nghĩ sẽ ổn thôi nếu thả nó ở trại trẻ mồ côi khi ta trở lại thị trấn.

Tuy nhiên, mặc dù trời không mưa chút nào nhưng sấm sét lại mạnh bất thường. Đặc biệt là số lượng sụp đổ.

Cái ao nơi Jessa suýt chết đuối đã sụp đổ cùng với con đường bọn ta đã đi qua, dòng nước đỏ tràn tràn tạo thành một vũng nước khổng lồ trên đường đi.

"Tôi không đi. Tôi không muốn lại chết đuối trong ao như thế này nữa."

"Đừng ngu ngốc ! Cô sẽ chết !"

“Ngay khi tôi chết đuối, anh cũng sẽ chết cùng.”

Trong tình huống như thế này, người gặp rắc rối đầu tiên chắc chắn sẽ là Jessa. Điều tương tự cũng xảy ra với những con tàu sắp chìm.

Không, không đúng, ta phải đi đâu nữa đây...!

Sau đó, cậu bé dưới chân ta kéo gấu quần của ta sang một hướng khác.

Tuy nhiên, đó chẳng qua là một bức tường làm bằng đá mà ta đã chán ngấy khi nhìn thấy.

"Là ý gì ? Có lối ra ở đó ?"

"Có vẻ là vậy. Gande, dùng cơ thể của anh mà phá vỡ nó đi."

Jessa, với thân hình mảnh khảnh, ra lệnh cho ta.

Chết tiệt, vào lúc thế này cô lại hách dịch quá... Ta không khỏi bực mình. Đúng như tên gọi của ta, cơ thể ta không thể bị tổn thương dù chỉ một chút.

Ta lao tới và lấy hết sức có thể từ vai...

Chẳng có gì cả, bức tường này sụp đổ giống như một khối cát. Đây là dấu vai.

Bên ngoài, cây cối rậm rạp vẫn mọc dày đặc. Jessa dẫn đầu, ta theo sau với Chibi trong tay. Ta tìm đường quay trở lại thế giới bên ngoài, ớn lạnh vì sấm sét liên miên.

“Có lẽ đó là cơn thịnh nộ của thần Orzan.”

“Đây có phải là sấm sét không ?”

Dù không nói nên lời nhưng cô vẫn gật đầu.

"Là vì nhặt được đứa bé này ? Hay là vì rơi xuống ao ? Hay là vì đã chặt cây ?"

"Mọi thứ."

Trong khi nguyền rủa những lời nói của cô ấy, cuối cùng bọn ta cũng có thể quay trở lại con đường đã đi vào lúc bình minh.

Trên đường đi ta tựa như giẫm phải một cái rễ cây gãy, nhưng... ừm, loại chuyện này không thể coi là bị thương được. Bởi vì ai đó đã dạy ta rằng ta có thể ngay lập tức loại bỏ nỗi đau khỏi ý thức ngay khi nó không có vẻ gì là vấn đề lớn.

Điều thú vị là sấm sét đã dừng lại ngay khi rời khỏi Orzan.

Điều đó không đúng, thành thật mà nói, chính đám mây giông đã ngừng tấn công ta, như thể ta đã giật dây vậy.

Có lẽ là để đánh dấu lãnh thổ. Thật tuyệt vời khi nhìn thấy những sinh vật sống.

Hiện nay...... Câu hỏi là phải làm gì tiếp theo.

Ta muốn quay lại làng của Jessa để tắm, nhưng ta đã vi phạm điều cấm mà trưởng lão dặn nên ta chưa thể về được.

Hơn nữa, ta không muốn cưới người phụ nữ không thân thiện này. Cứ kiếm cớ rằng ta là người duy nhất chết và để Jessa một mình trong làng...

"Không, điều đó là không thể," cô lạnh lùng nói với ta dưới bầu trời đầy sao sáng như bình minh.

Tại sao ? Có lẽ cô cũng không muốn cưới ta.

“Không…vì tôi cũng đã hứng chịu cơn thịnh nộ của Orzan.”

Nói xong cô ấy cho ta xem cánh tay của mình.

Cái quái gì thế, đột nhiên cho ta xem cánh tay ?

Nhưng đó không phải là chuyện bình thường. Cánh tay cô ấy đã cho ta xem.

Đó không phải là cánh tay của Thú nhân.

Đúng, nó có làn da mịn màng của Loài người.