Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

Aya Hazuki

Dù vậy, đây vốn chỉ là một công việc bán thời gian. Và đã là công việc, thì sớm muộn gì nó cũng sẽ có lúc phải kết thúc…

3 2

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

(Đang ra)

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

Kikuchi Kousei

Tôi nhất định phải tránh điều đó bằng mọi giá! Sau đó, cách duy nhất để thoát ra là đạt được sức mạnh áp đảo thậm chí vượt qua cả nhân vật chính của trò chơi và trở thành người mạnh nhất!

7 121

See You When the Snow Falls

(Đang ra)

See You When the Snow Falls

Onii sanbomber

Một chàng trai , một cô gái, người sống và người chết - họ sẽ được cảm nhận điều gì trên hành trình ngọt ngào và đắng cay của bản thân?

3 2

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

(Đang ra)

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

Niteron

"Konoe-sama... Em sẽ vì người mà làm mọi chuyện!" Đây là câu chuyện về thiếu niên tóc trắng cô độc chẳng có chút khát vọng nào tìm gặp được tình yêu vàng của đời mình.

5 4

Koyanagi-san to

(Đang ra)

Koyanagi-san to

Cùng chung cảnh bị đá, hai người nhanh chóng tìm thấy sự đồng cảm, và rồi…họ đã có một đêm bên nhau.

9 139

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

(Đang ra)

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

Sakuragi Sakura

Những con người không thể thành thật với cảm xúc của chính mình mặc dù tình cảm của họ chắc chắn đã dành cho nhau.

31 4313

Từ ghi chép của sư phụ - Chương 283: 0-3 Đến Orzan

Lúc này, ta nhắc nhở Jessa, “Ta không có ý định cưới cô.”

"Tôi cũng vậy," cô ấy trả lời ngắn gọn, nhưng kể cả vậy, càng nhìn cô ấy, ta càng thấy tò mò về Jessa. Ta đã ý thức được điều đó, nhưng ta đoán đây là lần cuối cùng.

Nhưng… ta muốn bí mật đến đó. Tại sao cô lại trở nên mềm mại như vậy ?

“Kể từ đó, thủ lĩnh nói, có rất nhiều thành viên trong nhóm du hành đã đặt chân tới đó.”

Nghĩ lại thì, ta nghe nói ngày càng có nhiều kẻ ngốc rời khỏi đất nước và lập bản đồ nhiều nơi và khám phá những khu vực chưa được khám phá. Ta đã không biết rằng bây giờ họ được đặt cái tên lạ tai là "Du hành giả".

"Một khi tin đồn đã lan rộng thì không gì có thể ngăn cản được. Có lẽ đây chỉ là quy luật của thế giới."

Jessa vừa nói vừa nhét đồ ăn đủ dùng cho vài ngày vào ba lô. Vẻ nghiêm nghị trong mắt cô vẫn như cũ.

“Vậy chuyện gì đã xảy ra với những thành viên trong nhóm du hành ?”

Sau đó, ngay cả thủ lĩnh cũng không lên tiếng. Jessa lắc đầu.

À, ta chỉ muốn biết kết quả thôi.

"Tôi muốn anh nhớ một điều. Đừng mang bất cứ thứ gì từ Orzan về. Đây là yêu cầu của làng, không phải của trưởng làng."

Đột nhiên, ta bị đánh vào lõi. Nói cách khác, cho dù có vàng bạc châu báu, thì chỉ nhìn chúng thôi sao ?

"Gande, anh kiếm được rất nhiều tiền khi chiến đấu với Oconido. Tôi biết điều đó. Nhưng tại sao anh lại muốn nhiều tiền hơn khả năng của mình ? Con người..."

Bài giảng của Jessa bắt đầu. Kể từ khi ta bắt đầu làm việc với cô ta, cô ấy luôn cằn nhằn ta mỗi khi có chuyện gì xảy ra.

Cách chi tiêu tiền bạc, cách cô ấy ăn, cách cô ấy bảo quản thanh kiếm của mình... giống như cách bảo hộ của một người vợ vậy.

A, không, vợ... có lẽ vậy ?

Khi thu dọn đồ đạc xong và rời khỏi nhà Jessa, ta cảm nhận được bầu không khí trong lành nhất mà ta từng được hít thở.

Kể từ khi sinh ra, ta chưa bao giờ hít phải thứ gì khác ngoài máu và khói hôi thối của những xác chết đang cháy.

Sau khi rời làng và đi bộ một lúc, Jessa, người đang đi trước ta, lặng lẽ chỉ về phía trước.

Mặt trời buổi sáng vừa mới mọc, cô ấy muốn cho ta xem thứ gì đó như thế à...

Không, không phải vậy.

Một cái lỗ dường như lấp đầy mọi thứ trước mặt ta… chà, có lẽ gọi nó là một vùng trũng thì chính xác hơn.

Trước mặt là một con dốc thoai thoải, cây cối trải dài khắp nơi.

Tất cả chúng đều giống máu…không, màu của máu chuyển đen.

Đây có phải là màu máu mà nhà thám hiểm đến Orzan đã nói đến không ?

''Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi dưới ánh nắng ban mai, Orzan cho chúng ta thấy màu sắc thực sự của nó.''

Giữ trái tim đập thình thịch, Jessa và ta đi xuống đồi. Mặc dù gọi là vùng trũng nhưng thật đáng sợ khi không thể nhìn thấy đáy. Nó giống như đi xuống một ngọn núi.

Và mỗi lần ta đến gần Orzan từng bước một, không khí trong lành một thời bắt đầu trở nên dày đặc hơn.

Nó có cảm giác ẩm ướt, nhưng một cảm giác kỳ lạ vẫn đọng lại sâu trong lồng ngực.

“Không sao đâu, anh sẽ quen dần thôi,” Jessa nói, như thể cô ấy hiểu được sự lo âu của ta.

Phải, đây là nơi nó bắt đầu.

Cuộc gặp gỡ với nó đã khiến cuộc sống của ta bị đảo lộn.