Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

(Đang ra)

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

Nhất Phiến Tuyết Bính

Ngay khi cậu tưởng rằng mình cuối cùng cũng sẽ trở lại với cuộc sống bình yên, thì một thiếu nữ mặc đồ đỏ đứng dưới gốc cây ngân hạnh, nghiêng đầu về phía cậu: "Cậu, nhìn thấy tôi sao?"

23 248

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

(Đang ra)

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

Aisaka Touma

Cô được tham gia vào hàng ngũ của Hồng quân Xô Viết, được Irina trực tiếp huấn luyện trong đơn vị của các nữ xạ thủ bắn tỉa. Với mục tiêu sống còn: Quét sạch bóng dáng bè lũ xâm lăng ra khỏi đất nước

1 0

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

(Đang ra)

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

Hibariyu(雲雀湯)

Ngày xưa, tôi từng cùng cô bạn thân chơi đùa dưới bùn ở vùng quê. Nhưng khi gặp lại, không còn chút dấu vết nào của cậu nhóc lém lỉnh mà tôi từng biết.

4 126

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

(Đang ra)

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

Mikawa Ghost

Thế thì, tại sao mọi người cứ quấy rầy tôi thế này?

41 3162

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

(Đang ra)

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

小宮地千々

Một bộ romcom hơi hướng trưởng thành về hôn ước vỡ tan nơi đặt ra câu hỏi: “tình yêu là gì?”

2 1

Từ ghi chép của sư phụ - Chương 282: 0-2 Jessa là loại người như vậy

Đã khoảng một năm kể từ khi ta và Jessa hợp tác, và có vẻ như tính cách bướng bỉnh của anh ấy đã nới lỏng hơn một chút.

"Anh có muốn đến làng của tôi không ?"

Thú nhân thường không nói nhiều về bản thân họ. Đúng rồi. Chưa kể đến lịch sử bị Loài người đàn áp, thậm chí gần đây ta còn nghe nói có một ngôi làng bị quân lính đốt cháy chỉ để mua vui.

Tại sao Loài người lại không thích khi có người giỏi hơn ?

Tương tự, Jessa không nói gì cả. Đúng, bọn ta chỉ nói về những nơi gần Orzan.

Tất nhiên, ta đã trả lời rằng sẽ đi nhanh.

Kể từ đó, mong muốn được nhìn thấy Orzan tận mắt ngày càng lớn dần trong lòng ta.

Ta tự hỏi liệu có kho báu nào trong cõi ma quỷ đó không, và nếu đúng như vậy, ta muốn hết lấy từng cái một, hoặc có lẽ ta có thể chinh phục được chúng.

"Tôi không thể đảm bảo điều đó chứ đừng nói đến cấm địa. Anh biết đó."

Anh ấy nói điều đó bằng vài lời, anh ấy thực sự lo lắng.

"Tôi không biết. Anh cũng biết nhiều lắm phải không ?"

Nhưng Jessa chỉ nhìn về phía xa và không nói gì. Ta tự hỏi liệu quê hương của anh ấy có ở đó không.

……………

…………

…………

Bỏ đi các chi tiết. Đó là một cuộc hành trình hơi dài nhưng bằng cách nào đó Jessa và ta đã đến được quê hương của anh ấy, làng Lucabad.

Lúc đầu, họ nhìn ta như thể là kẻ thù truyền kiếp, nhưng không lâu sau họ cũng mở lòng. Trước hết, trong trường hợp này, điều cơ bản nhất là bắt đầu từ những đứa trẻ. Nếu bí mật cho chúng một số đồ ngọt thì mọi chuyện sẽ nhanh chóng kết thúc.

Cười gượng với Jessa nói: "Ta quen rồi."

Nhưng nếu nói rõ rằng ta là đồng đội với Jessa, ngay cả người lớn tuổi đang mang vẻ mặt nghiêm khắc trước mặt ta cũng sẽ sớm có thể mở lòng. Bọn ta học được điều này trên chiến trường. Không có gì to tát.

Ta quên mất, ta cũng cần một chút rượu, thứ mà những người này không thực sự biết uống.

"Bạn Gande của tôi. Không, cánh tay của anh giống như những tảng đá. Gọi chúng là máy nghiền đá sẽ thích hợp hơn."

Một trưởng lão đội chiếc mũ lông vũ màu xanh đỏ đến gần tôi, hơi thở có mùi rượu.

Đúng rồi, tên thứ hai của ta là máy nghiền đá. Nó có hợp vào lúc này không?

"Cậu muốn biết về Orzan phải không ?"

"À. Ta muốn biết nó là nơi như thế nào."

Cái mõm đen tuyền của trưởng lão thăm dò và đánh hơi cơ thể ta như thể đang liếm nó.

Thôi nào, ta chỉ có mùi thuốc lá và máu thôi.

“Cậu nghe từ Jessa phải không ?”

Ồ, điều đó không có nghĩa là nơi đó nguy hiểm.

“Nếu cậu có ý định đó thì hãy mang cô ấy đi cùng.”

Lúc đầu có vẻ mặt cay đắng, nhưng được sự cố gắng thuyết phục của trưởng lão, cái đầu đá cuối cùng dường như cũng dịu đi thái độ của ông ấy.

“Tôi được lệnh chào đón anh đến ngôi làng này khi anh trở về đây an toàn.”

Ơ, chào đón… ý là cái quái gì vậy !?

Người duy nhất ngạc nhiên trước những lời đó là Jessa.

"Gande, anh… chúng ta đã ở bên nhau lâu như vậy mà anh không để ý !?"

Nghiêm túc mà nói, Jessa, cô là phụ nữ !?