Câu chuyện của một lính đánh thuê thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã bị bạn thuở nhỏ của mình từ chối 10,000 lần nhưng sau khi bỏ cuộc tôi đột nhiên trở nên nổi tiếng?

(Đang ra)

Tôi đã bị bạn thuở nhỏ của mình từ chối 10,000 lần nhưng sau khi bỏ cuộc tôi đột nhiên trở nên nổi tiếng?

kamamura

Chuyện tình thanh xuân đã được sinh ra. Hầu hết các nhân vật đều ngu ngốc và tận hưởng thanh xuân của họ một cách vụng về.

2 10

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

(Đang ra)

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

Takumi Miyaji

Tại “Thế giới” nơi đủ chủng loài hỗn hợp như long tộc, yamabiko, người thằn lằn cùng tồn tại,Torakichi mang theo một ước nguyện không thể từ bỏ và bắt đầu cuộc hành trình hẹn hò xuyên chủng tộc cùng K

8 20

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

50 385

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

4 27

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

38 739

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

(Đang ra)

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

Rakuda (駱駝)

Ở trường tôi có một tên y như nhân vật chính trong truyện rom-com. Hoàn toàn chẳng có gì nổi bật, vậy mà vì lý do nào đó, lúc nào xung quanh cậu ta cũng toàn là những cô gái xinh đẹp, quả là không bìn

11 114

Lính đánh thuê Rush Nói về quá khứ - Chương 02: Thú nhân

"Đây là ngôi nhà ta sống."

"Đây là nơi mà ta luyện tập hàng ngày, ăn và ngủ." Mọi người gọi nó là doanh trại lính đánh thuê. Một số người gọi nó là một bang hội hoặc giống như nhà. Và từ đây họ được gửi đến nhiều chiến trường khác nhau, và liệu họ có thể sống sót trở về không... Có, nếu họ sống sót, họ sẽ nhận được tiền và trở về nhà... Họ không phải là quân nhân chính quy, họ được gọi là lính đánh thuê.

"Và ta là thành viên số một của bang hội." Có vẻ như ta đang được coi là người có thu nhập cao nhất. Đó dường như là lý do tại sao ta luôn nhận được rất nhiều tiền.

Nhưng nó không quan trọng với ta. Ngay cả khi nhận được tiền, điều đó không có nghĩa là ta có thể sử dụng nó, ta chỉ cần nhận lấy vũ khí và áo giáp từ sư phụ, hoặc sử dụng những thứ ta nhặt được hoặc đánh cắp trong khi chiến đấu. Ngủ ở đâu không quan trọng. Từ quan điểm của sư phụ, nó rẻ và mang lại lợi nhuận cao. Thậm chí không ít hơn. Ta vui vẻ khi sống như vậy.

Phải, về bản thân ta ...

"Nói ngắn gọn, ta đã hiểu ra rằng thú nhân là một chủng tộc vượt trội về thể chất."

"Không, ta chẳng hề nghĩ về nó cho đến bây giờ." Hơn nữa, ta chưa bao giờ thực sự nhìn mình trong gương.

Sư phụ ta từng nói rằng Thú nhân là do một vị thần tạo cho ra thế giới này từ rất lâu rồi, nó dường như là một chủng tộc được tạo ra để đi bằng hai chân.

Loài người.

Đó là sinh vật đầu tiên được tạo ra trên thế giới này.

Nghĩ về nó. Trên các chiến trường ta đã chiến đấu cho đến nay, không có ai giống ta. Tất cả chúng đều là con người.

Nó có thân hình cao lêu nghêu chỉ có lông trên đầu. Như một phần thưởng bổ sung, chúng là những người luôn chửi rủa ta.

Luôn luôn như vậy.

Con người nhìn ta như thể chúng hận ta, nhìn ta như thể chúng đang nhìn vào một cái thùng rác, luôn tránh mặt ta khi đang ăn và cố gắng khạc nhổ vào ta.

Ta chắc chắn rằng chúng sợ ta, nhưng chúng ghét ta.

Nhưng điều đó không quan trọng, chúng yếu hơn ta và không thể làm gì nếu không có thêm một đám đông.

Có con người nào từng đột nhiên đá vào thức ăn ta đang ăn trên chiến trường và lật đổ nó ? "Thú nhân không ăn giống chúng ta!" Có lẽ là sau đó bị ăn đòn nặng, gã phun máu mũi không bao giờ cử động được nữa. Đó là hình phạt cho việc làm phiền bữa ăn. Trong khi nhổ nó ra, ta nhét tất cả thức ăn của hắn.

"Dần ta cũng hiểu về những thứ khác với con người."

Con người có ngón tay và ngón chân mỏng hơn, và họ có thêm một ngón nữa. Và không có mũi hay miệng nhô ra, và nó không có màu đen. Tôi có cảm giác như tai mình bị mắc kẹt ở hai bên trái và phải của đầu.

Vì cơ thể không được phủ bởi lông nên da rất mềm. Đó là lý do tại sao áo giáp của họ có vẻ dày hơn của ta, và tất cả chúng đều mặc những thứ xa hoa. Một gã trông nặng nề và cứng rắn mặc giáp khắp cơ thể.

"Mày không thể di chuyển theo kiểu đó … như một con người."

"Hừm, thú nhân chúng ta không cần mũ giáp hay giày, chúng đều là vật gây vướng trong chiến đấu."

Ta không biết chuyện này đã xảy ra cách đây bao lâu rồi... Khi đó ta đang hành quân trong rừng thì ai đó đã giẫm lên chân ta bằng một đôi giày sắt cứng.

Những người xung quanh ta cười nhạo và nói: “Chà, thú nhân thậm chí còn không đi giày,” vì vậy ta đã đánh tất cả bọn chúng cho đến khi chúng không thể di chuyển. Lúc đó không còn ai để chiến đấu luôn.

Chắc chắn rồi, chỉ huy quân đoàn sau đó đã trách mắng ta nặng nề, nhưng ta đã trả lời tất cả các câu trả lời trên chiến trường. Ngay cả khi ta chỉ có một mình, cuộc chiến sẽ ổn thôi. Đó là lý do tại sao ta để những người xung quanh ta biết về nó.

Và sau vài năm, ta được đặt tên là "Rush".

"Không, không phải tên, mà là biệt danh."

Nhìn lại, ta không có tên. Ta luôn bị gọi là chó hoang, đồ béo và đồ lông lá, còn sư phụ thì không nói gì ngoài "này."

Từ Rush dường như có nghĩa là liều lĩnh hoặc vội vàng. Có vẻ như nó được gắn vào phong cách chiến đấu của ta. Điều đó không tệ, nhưng không có nghĩa là cách sống của ta đã thay đổi chỉ vì được đặt một cái tên.

Tuy nhiên, sau đó, nhiều cái tên khác nhau như "Rush máu tươi", "Rush mũi trắng" và "Ác quỷ chiến tranh Rush" lại mọc lên.