= Góc nhìn của Ma Vương =
Đã mười năm trôi qua kể từ khi quá trình đào tạo của cậu nhóc bắt đầu.
Ban đầu nhóc ấy thậm chí còn không có kiến thức cơ bản về ma pháp, nhưng nhờ sự huấn luyện chuyên sâu của ta, nhóc ấy đã có khả năng của một ma pháp sư mới vào nghề.
Nhìn vào việc nhóc ấy ban đầu chẳng có tí kĩ năng ma thuật nào , ta không hề kì vọng cậu ta có thể tiến bộ nhanh như vậy.
Cam đoan luôn là nhóc ấy chẳng có tí tài năng thiên bẩm nào đâu.
Đúng như ta đã đánh giá ngay từ đầu, lúc trước cậu ta là một thằng yếu nhớt,ma lực thì chút xíu, kĩ năng thì dốt đặc.
Nhưng có vẻ khát khao sức mạnh đầy mãnh liệt của cậu ta đã giúp nhóc ấy không gục ngã trước sự huấn luyện địa ngục của ta.
Ban đầu, ta nhận cậu ta làm đệ tử chỉ với suy nghĩ muốn giết thời gian mà không mong đợi gì nhiều, nhưng có vẻ đứa trẻ này sẽ khiến ta ngạc nhiên đấy nhỉ…
Fufufufu… Mọi chuyện đang dần trở nên thú vị rồi đây.
◇
――――Một trăm năm kể từ lúc cuộc huấn luyện bắt đầu
“「Siêu Vị Hỏa Viêm」!!!” (Ruisha)
Hỏa ma pháp siêu cấp được Ruisha phóng ra và đập xuống mặt đất, tạo ra một cột lửa khổng lồ.
Đúng như mong đợi, đây là một ma pháp đòi hỏi kĩ năng được mài dũa đến mức thượng thừa.
“Testarossa-san! Chị thấy em thế nào!?” (Ruisha)
Ruisha thở hổn hển chạy về phía tôi. Như mọi khi, nhìn nhóc ấy như một con vật nhỏ dễ thương vậy.
“Làm tốt lắm, Ruisha-kun! Nhưng chị đã bảo không được gọi là Testarossa mà? Nhóc phải gọi chị là gì nhỉ?” (Tes)
“Eto…Onee-chan!” (Ruisha)
“...!!!” (Tes)
Là Onee-chan kìaaaaa!!!
Khoảnh khắc ta nghe lời ngọt ngào đó, một luồng điện như xẹt qua bụng dưới của ta…
Khoảng vào năm thứ 13 của cuộc huấn luyện, Ruisha đã gọi ta như vậy.
Đó là vào lúc ta đang chăm lo cho nhóc ấy sau một buổi tập cật lực. Có lẽ chính sự kiệt sức ấy đã khiến cậu ta gọi nhầm ta là “Onee-chan”.
Vào lúc đó, tình mẫu tử, hay đúng hơn là tình chị em đã bị phong ấn sâu thẳm trong ta đã bùng nổ.
Từ đó, ta đã coi Ruisha-kun như đứa em trai dễ thương của mình.
Long vương đã nhìn ta đầy hoài nghi khi ta cứ bám lấy Ruisha-kun, nhưng mà kệ cô ta ghen tị ở đó đi. Ta thích sống thế nào kệ ta chứ!
Ta quyết định sẽ trao cuộc sống này cho Ruisha-kun, người đầu tiên cho ta biết “Tình yêu” là gì.
Mọi chuyện cứ để Onee-chan lo! Chị hứa sẽ giải thoát cho em bằng bất cứ giá nào!
Cho dù việc thoát ra có thể có nghĩa là sự vĩnh biệt đi nữa…
◇
“「Hắc Ám Hỏa Viêm」!!” (Ruisha)
Ruisha phóng ngọn lửa đen xuống đất, ngọn lửa của Địa ngục ngay lập tức thiêu rụi mọi thứ xung quanh.
Ta chỉ có thể nhận xét rằng ma pháp này thật tuyệt vời.
Không thể tin cậu nhóc ngày nào đã trưởng thành đến thế chỉ sau 300 năm khổ luyện.
Chắc chắn đây là sức mạnh của Tình yêu!
“Chị có thấy chiêu đó không, Tes-nee?” (Ruisha)
“Rồi rồi, chị thấy rồi mà. Đó đúng là một ma pháp hắc ám tuyệt vời!” (Tes)
Ta vừa nói vừa xoa đầu Ruisha-kun khi em ấy chạy lại phía ta.
Thật xúc động khi rõi theo quá trình khổ luyện của em ấy chỉ với thân hình nhỏ bé đó.
Ma thuật em ấy vừa thực hiện là 「Hắc Ám Ma Pháp」, thứ siêu việt hơn 「Ngũ Sắc Ma Pháp」cơ bản mà con người thường sử dụng.
Ruisha-kun đã thành thạo một hệ Ma pháp đặc biệt mà chỉ một số ít Ma tộc ưu tú mới có thể sử dụng.
“Thực sự… Em đã làm rất tốt…” (Tes)
Những tháng ngày ở bên Ruisha lướt qua tâm trí ta…
Mọi thứ chẳng dễ dàng chút nào. Đó là nhũng tháng ngày khổ luyện vất vả và đau đớn.
Nhưng nó thực sự đã rất vui.
Trước khi em ấy đến, ta chẳng bao giờ tưởng tượng sẽ có ngày mình vui đến như vậy.
Nhưng những ngày vui vẻ đó sẽ sớm kết thúc...
“Tes-nee…?” (Ruisha)
Ruisha-kun nhìn về ta với vẻ mặt khó hiểu.
Có vấn đề gì ư?
“...Sao chị lại khóc?” (Ruisha)
“Hả…?” (Tes)
Chẳng biết từ khi nào, hàng lệ đã ứa khỏi khóe mắt ta.
Nước mắt ư? Ta đã chẳng rơi lấy một giọt nào kể từ khi được sinh ra.
“Fufu, ai nghĩ rằng một tồn tại đáng sợ như Ma vương ta đây lại bị một cậu nhóc như em làm rơi nước mắt.” (Tes)
“Ể? Là lỗi của em ư?” (Ruisha)
“Đúng rồi, em nhất định phải chịu trách nhiệm đó!” (Tes)
“Ơ ít nhất hãy nói cho em biết tại sao đi chứ!?” (Ruisha)
“Không! Tự mình suy ngẫm đi!” (Tes)
Chúng tôi lại bắt đầu cuộc trò chuyện nhàm chán của mình.
Để ta có thể tạm quên sự biệt ly sắp đến…
◇
〈Hồ sơ nhân vật〉
Tên: Testarossa Satanica Harlequin Nodens
Chủng tộc: Ma Tộc Hỗn Độn Huyết Chủng
Danh hiệu: Ma Vương
Tuổi: 17 (Ma vương trẻ nhất trong lịch sử)
Kĩ năng: 「Cực Vị Ma Pháp」, 「Hắc Ám Ma Pháp」, 〈Bí mật〉,「Khí Công Thuật (Sơ cấp) 」
Năng lực: Ma lực – SSS, Khí công – A, Thể lực – S, Trí lực – SS, Yếu tố Onee-chan – SSS
Tham gia trận chiến tuyển chọn Ma vương vào năm 14 tuổi, dù không ai kì vọng vào một thiếu nữ ma tộc trông có vẻ yếu đuối nhưng cô đã đánh bại tất cả những kẻ được xem là mạnh nhất với khả năng ma thuật áp đảo của mình, rồi đạt được danh hiệu 「Ma Vương」.
Thực tế là cô không hề muốn trở thành Ma vương, cuộc tuyển chọn cũng là nhưng người bạn của cô bí mật đăng kí. Tuy nhiên, không thể từ chối danh hiệu nên cô đã chấp nhận vai trò của người lãnh đạo. Với sức hút tự nhiên và trí thông minh bẩm sinh kết hợp cùng vẻ đẹp tuyệt trần của mình, cô đã đạt được tỉ lệ người dân ủng hộ cao nhát trong lịch sử Ma tộc, thúc đẩy Ma tộc phát triển nhanh chóng.
Khi hay tin cô bị đánh bại bởi Dũng giả, thủ đô của Ma tộc đã để tang suốt 7 ngày, một minh chứng rõ nét cho những thành công vang dội mà cô đã gây dựng nên.
nwsng =)) Đm thg main này ngu quá :v Độ simp main SSS