Cả Phòng Hóa Gái Cười Hì Hì, Lúc Tán Huynh Đệ Khóc Hu Hu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

(Đang ra)

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

Hitoma Iruma

Đây là spin-off light novel của bộ Manga "Bloom into you", kể về câu chuyện về nhân vật phụ trong câu chuyện chính là Saeki Sayaka, một cô bé nghiêm túc và từ nhỏ chỉ tập chung và

28 2488

Người bạn cùng lớp mà tôi thầm thích đã trở thành hầu nữ và đang làm điều gì đó mờ ám trong phòng của tôi ?

(Đang ra)

Người bạn cùng lớp mà tôi thầm thích đã trở thành hầu nữ và đang làm điều gì đó mờ ám trong phòng của tôi ?

Kagami Yuu 鏡遊

Keiji đứa con ngoài giá thú của một gia đình giàu có, hiện đang sống trong một căn biệt thự biệt lập. Những tưởng cuộc sống bình yên ấy sẽ tiếp tục mãi cho đến một ngày nọ, Sayaka, cô bạn cùng lớp xin

2 7

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

(Đang ra)

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

Mizuharu

- Từ ngày đó, Haruto nhận ra sai lầm của mình và bắt đầu dạy cho những cô gái mà đã làm cậu tổn thương cho đến tận bây giờ một bài học! ... Nhưng không hiểu sao, những cô gái mà cậu đã làm cho hiểu ch

29 445

Unbreakable Machine-Doll

(Đang ra)

Unbreakable Machine-Doll

Reiji Kaitou

Vào đầu thế kỉ 20, cùng với sự tiến bộ về công nghệ, các nhà khoa học bắt đầu quan tâm tới ma thuật cấp cao. Sự kết hợp giữa khoa học và ma thuật đã tao ra Makinot – những vòng phép có thể mang lại sự

38 1401

Web Novel - Chương 98 - Lần Sau Hãy Cố Gắng Không Đeo

"Chu Niểu, nhẹ tay thôi, thả lỏng chút đi, tớ không đút vào được."

Trước bồn rửa tay trong nhà vệ sinh, vang lên đoạn đối thoại này.

"Tớ luôn cảm thấy nó trơn quá, còn hơi dính dính, thật sự được sao?" – Đây là giọng nói trong trẻo của một thiếu nữ.

"Chắc là được." Giọng thiếu niên sảng khoái vang lên: "Chu Niểu, chuẩn bị xong chưa? Tớ cho vào đây?"

"Chuẩn bị xong rồi."

Sau đó, lại là giọng nói hoảng hốt của thiếu nữ.

"Đầy rồi, đầy rồi, bị lấp đầy rồi, sắp tràn ra ngoài rồi, mau rút ra đi!" – Lời nàng mang theo sự thúc giục và lo lắng.

"Tớ đã nói rồi, cậu kẹp chặt quá, không rút ra được." – Cẩu Du có chút bất lực.

Cả hai dường như hoàn toàn không hay biết, đoạn đối thoại vừa rồi nếu không đi kèm hình ảnh, chắc chắn đủ khiến người ta sôi máu.

Chu Niểu dậm chân một cái, lườm Cẩu Du một cái.

"Chẳng phải cậu nói để tớ dùng dây buộc tóc buộc miệng cái vật này lại, rồi cậu sẽ phụ trách đổ nước vào sao? Giờ bị kẹt rồi, còn mặt mũi đổ lỗi cho tớ?"

Cẩu Du nâng cái túi nước nặng trĩu, nhíu mày, không biết đang suy nghĩ gì.

Thực ra lúc này, hắn và Chu Niểu lần đầu làm cái vật này, đã phát hiện: không dễ như tưởng tượng.

Đầu tiên là cái bao cao su trong suốt siêu mỏng 0.01mm, Cẩu Du giờ vẫn đang nâng phần dưới của nó, sợ cái miệng đã bị kéo dãn sẽ bị rách toạc.

Thứ này quá mỏng, Cẩu Du hơi không chắc chắn liệu cái thứ này có thể làm vật chứa cho túi nước không.

Giờ hắn lại sợ buông tay ra, nó thật sự không chịu nổi áp lực mà rách ra, khiến niềm vui của cả hai từ trước đến nay đều đổ sông đổ biển.

"Sợ cái gì chứ, cứ buông tay ra đi." – Chu Niểu quan sát một lúc, đã hoàn toàn hiểu nỗi lo của Cẩu Du "Vật chứa yếu ớt thì không xứng làm bóng nước của bổn tôn."

Hơn nữa. Chu Niểu cầm cái hộp đã mở bên cạnh, chỉ con số lớn trên đó cho Cẩu Du xem.

"Thấy chưa, tỷ lệ tránh thai 99,99%. Tớ nghĩ thứ này hẳn còn bền hơn chúng ta tưởng."

Cẩu Du nhìn vẻ mặt kiên định của Chu Niểu, cùng với cái giơ ngón cái lên.

Hắn tin tưởng huynh đệ của mình.

Vì vậy hắn buông tay ra, cái túi nước chứa đầy nước máy lập tức chìm xuống, nhưng lại bị độ đàn hồi của cao su kéo trở lại.

Nó không bị rách.

Đối với Cẩu Du và Chu Niểu, chuyện này tương đương với việc Edison phát minh ra bóng đèn.

"Ô ô ô ô ô ô ô!"

Hai con người vượn đang reo hò trong nhà vệ sinh, đến cao trào còn ôm nhau xúc động.

Cẩu Du tháo sợi dây buộc tóc trên vòi nước, nhanh chóng túm lấy miệng bao cao su mà buộc hai nút, quả bóng nước đầu tiên cứ thế hoàn thành.

Cẩu Du và Chu Niểu nâng quả bóng nước này đi ra khỏi nhà vệ sinh, vào căn phòng tương đối rộng rãi, cả hai nâng cao quả bóng nước này.

Như thể đang dâng báu vật vô giá cho vị thần vô hình.

"Tuyệt quá, Cẩu Du, chúng ta đã làm được!" Giọng Chu Niểu thậm chí còn nghẹn ngào.

"Tuyệt quá, tuyệt quá." – Cẩu Du cũng chăm chú nhìn quả bóng đang được nâng lên.

Mặc dù hắn không duỗi thẳng tay, nếu không thì sau khi nâng lên, dù Chu Niểu có nhón chân cũng không với tới, nhưng cái túi nước mà cả hai coi như báu vật chấn phái này… vẫn là bao cao su siêu mỏng 0.01mm.

"Cốc cốc."

Là hai tiếng gõ cửa.

Cả hai liếc nhìn nhau, cuối cùng là Chu Niểu đi mở cửa, Cẩu Du phụ trách ở nguyên chỗ canh giữ pháp khí chấn phái của tông môn.

Vừa mở cửa, Chu Niểu dậm chân một cái: không thấy ai.

Đang định đóng cửa quay vào với vẻ nghi hoặc, cuối cùng nàng cũng cúi đầu nhìn thấy người trưởng phòng nhỏ bé.

Chu Niểu sững sờ, rồi chắp tay lại: 

"Tội lỗi, tội lỗi."

"Trưởng phòng, tìm tớ có việc gì à?"

Dương Thư Lễ nhỏ bé bĩu môi: "Tớ ở phòng bên nghe các cậu la hét ầm ĩ rồi. Nếu không biết là Chu Niểu ở bên, tớ còn tưởng khỉ trong sở thú chạy ra ngoài."

Chu Niểu nghe vậy chỉ vẫy vẫy tay, lắc đầu: “Tớ làm gì kêu lớn đến vậy.”

Dương Thư Lễ rõ ràng không quan tâm đến điều đó, nàng khoanh tay trước ngực, ưỡn ngực lên, trông rất chính khí lẫm liệt: 

"Cậu không biết đang là đêm hôm khuya khoắt, đóng vai King Kong náo loạn Bắc Kinh gây ồn ào đến mức nào à?"

Chu Niểu sững sờ.

Trong lòng nàng, Dương Thư Lễ vốn không giống người đi quản chuyện như vậy.

Hơn nữa, nàng cũng không nghĩ căn phòng khách sạn cách âm như vậy lại làm phiền được bất kỳ ai — ngoài Dương Thư Lễ ở phòng bên.

"Vậy các cậu mau cho tớ xem, lén ăn vụng thứ gì ngon vậy?" – Người trưởng phòng nhỏ bé nghiêng đầu nhìn qua khe cửa, cố gắng tìm kiếm bất kỳ món ngon nào giấu trong phòng.

"Ừm, cậu vào xem thì sẽ biết."

Chu Niểu nhường đường, ánh mắt ra hiệu cho Cẩu Du lấy bảo vật tông môn ra.

Thế là Dương Thư Lễ kinh ngạc chiêm ngưỡng một lúc lâu quả bóng nước trên tay Cẩu Du.

Sau đó, nàng mở lời.

"Cậu lấy ở đâu vậy, tớ cũng muốn một cái." – Trưởng phòng nhỏ bé lại bắt đầu nhảy nhót.

"Dễ thôi, dễ thôi, trong tủ đầu giường có hết, để tớ làm cho cậu một cái trước."

Chu Niểu ngay trước mặt Dương Thư Lễ lấy ra một cái mới từ cái hộp nhỏ trông không được tử tế lắm, mở ra trước mặt nàng loli, rồi buộc vào vòi nước.

Không biết có phải ở chung phòng với Chu Niểu lâu ngày hay không, mà Dương Thư Lễ sau khi nhìn thấy hình dạng ban đầu của bóng nước cũng không hề có chút bất ngờ hay kháng cự nào — hoàn toàn là ánh mắt khao khát bóng nước.

Rồi dưới sự chỉ dẫn của Chu Niểu, Dương Thư Lễ bắt đầu vặn vòi ngước.

Dưới ánh mắt của cả hai, phía trên vừa đổ nước vào, phía dưới lại bắt đầu rò rỉ.

"Chu Niểu, tình huống này… bình thường không?" – Dương Thư Lễ chỉ vào chiếc bao cao su đang rò rỉ.

Chu Niểu im lặng, lại cầm lấy cái hộp nhỏ kia, cẩn thận nhìn kỹ con số gần như tuyệt đối kia, cuối cùng, nàng cũng thông suốt.

"Trưởng phòng, cậu hẳn là cái 0.01% đó."

"Nói cái gì lảm nhảm vậy!" – Dương Thư Lễ ném quả bóng nước: "Tớ về phòng đây."

Trưởng phòng nhảy chân sáo đi ra khỏi cửa phòng Chu Niểu, vừa mới ra hành lang đã không nhịn được mà hét lớn với Từ Niên đang đứng đợi:

"Lão Từ! Chúng ta hai người dùng bao cao su đi!"

Chu Niểu sững sờ, vội vàng đóng cửa lại, sợ Từ Niên cho rằng nàng đã dạy hư Dương Thư Lễ.

Tiếp đó, nàng và Cẩu Du liếc nhìn nhau, định tiếp tục tự mình chế tạo bảo vật chấn phái.

"Này, để tớ nghe điện thoại đã." Cẩu Du cầm điện thoại đi sang một bên. Là người nhà gọi đến, tám phần là mượn cớ quan tâm con trai để thăm dò tình hình con dâu.

"Alo? Con á? Ừ, con đang ở khách sạn."

"Đương nhiên là ở cùng Chu Niểu rồi, đúng vậy, là chung một phòng."

"Đang làm gì? Ừm… đang chơi bao cao su, thật mà, thật sự đang chơi, cái thứ này thì con sao phải lừa mọi người chứ?"

"...Cái gì mà lần sau cố gắng không đeo?"