Cả Phòng Hóa Gái Cười Hì Hì, Lúc Tán Huynh Đệ Khóc Hu Hu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Có Kỳ Lạ Không Khi Một Thằng Con Trai Ứng Tuyển Vào Học Viện Phù Thủy?

(Đang ra)

Có Kỳ Lạ Không Khi Một Thằng Con Trai Ứng Tuyển Vào Học Viện Phù Thủy?

杨月涵

Suy cho cùng, cơ hội này… chỉ có một lần trong năm mà thôi.

2 8

Love Ranking

(Đang ra)

Love Ranking

Keino Yuji

Và thế là bắt đầu một câu chuyện tình cảm hài hước, trong sáng với những diễn biến dồn dập, kể về hành trình của một anh chàng từ 'gà mờ' thành 'cao thủ' trong tình trường.

3 14

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

28 65

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

60 660

Web Novel - Chương 121 - Uống nhiều nước ấm

Lòng của Cẩu Du quả thật rất ấm áp, nhưng cũng có lẽ là vì Chu Niểu lạnh thật.

Cái ôm rộng và đầy hơi ấm đó, từ phía sau bao lấy một thiếu nữ đang yếu ớt như nàng, cứ như đang dùng băng dính để dán lại một món đồ sứ đã nứt, cố níu giữ nó khỏi tan vỡ.

“Cậu đừng có giả bộ nữa. Rõ ràng là thấy tớ phiền, chỉ đang cố kiềm chế để không làm tớ khó chịu thôi. Mấy chuyện đó tớ hiểu hết rồi.” Chu Niểu vẫn rúc trong vòng tay của Cẩu Du lẩm bẩm, như thể đang tìm một cái cớ để trút bỏ chút bất an đang cào cấu trong lòng.

Cẩu Du lúc này mới nhận ra — hóa ra từ đầu đến giờ, có một việc mà hắn vẫn luôn quên làm: Trao cho Chu Niểu cảm giác an toàn.

Chu Niểu là kiểu người luôn khó chịu, trong lòng lúc nào cũng mang theo những nỗi lo vu vơ.

Sự chuyển đổi giới tính và cơ thể vẫn mang lại cho Chu Niểu sự thay đổi đáng kể, nếu là Chu Niểu trước đây, khi gặp tình huống như bây giờ tuyệt đối sẽ không để Cẩu Du biết.

Mặc dù Chu Niểu trước đây cũng không thể xuất hiện tình huống này.

Nhưng Chu Niểu trước đây khi gặp tình trạng thiếu cảm giác an toàn, nàng chọn cách tự mình giấu đi, tự mình chịu đựng mà tiêu hóa, cho đến khi cảm xúc đó mục nát đi trong lòng.

Có lẽ Chu Niểu bây giờ còn tốt hơn trước một chút, nếu không sẽ không đến mức lúc này đối với Cẩu Du làm nũng.

Nếu là trước đây, dù Cẩu Du có quan tâm đến mấy, Chu Niểu vẫn sẽ giấu kín hết, cho đến khi Chu Niểu tự mình tiêu hóa hết những cảm xúc tiêu cực, đồng thời còn mang lại những vết thương không thể lành hẳn.

“Ừ, tớ quả thật thấy cậu phiền thật đấy.” Cẩu Du đáp.

Chu Niểu sững sờ, khẽ cắn môi dưới, không nói nên lời.

Nàng biết đó là câu trả lời này, nàng cũng nghĩ đến chắc chắn là câu trả lời này, nhưng nàng muốn nghe không phải câu trả lời này.

“Vậy thì cậu đừng quản tớ nữa là được rồi, còn quay lại làm gì, để tớ tự lề mề một mình ở nhà là được rồi, ngươi còn quản ta làm gì?” Chu Niểu đột nhiên tuôn ra một tràng, không rõ là đang chất vấn Cẩu Du, hay đang trách chính mình.

“Ừ thì đúng là tớ thấy cậu phiền... nhưng là kiểu phiền mà tớ muốn chịu đựng.” Cẩu Du nói, đồng thời siết nhẹ vòng tay như để giữ Chu Niểu không vùng ra.

“Chẳng phải tớ đã nói điều này nhiều lần rồi sao, lúc này đừng nghĩ đến những thứ lung tung đó, cậu bây giờ chỉ cần làm một chuyện.” Cẩu Du giơ một ngón tay cái lên: “Muốn gì thì cứ nói. Đừng bận tâm chuyện cậu làm thế có khiến tớ chán ghét hay không.”

Nói xong, Cẩu Du dường như muốn thở dài một hơi: “Một điều cậu cần nhận thức trước tiên là dù thế nào đi nữa thì tớ cũng sẽ không vứt bỏ cậu, dù thế nào chăng nữa tớ cũng sẽ luôn ở bên cạnh cậu.”

“Chúng ta chẳng phải là người quan trọng nhất của nhau à? Việc hôm nay cậu làm chính là điều nên làm. Cậu cần tớ, nên gọi tớ, còn tớ quan tâm cậu, nên tớ quay lại. Làm vậy là đúng rồi.”

“Đây vốn là chuyện hai bên tình nguyện, tự nhiên sẽ không xuất hiện bất kỳ sự chán ghét nào.”

Tay của Chu Niểu đặt lên bàn tay to lớn đang ôm lấy eo nàng.

Lòng bàn tay Cẩu Du có vết chai sần, chỉ có mu bàn tay sờ vào mới trơn tru hơn một chút.

“Nhưng… tớ tự mình cũng có thể làm mấy chuyện này, cho dù cậu không về, tớ vẫn xử lý được. Không phải chuyện gì khẩn cấp lắm mà lại gọi cậu quay về thì…”

“Cậu quản nghĩ nhiều như vậy làm gì?” Tay Cẩu Du động đậy, nắm lấy bàn tay nhỏ của Chu Niểu cùng ấn lên cái bụng nhỏ mềm mại, “Cậu chỉ cần biết lúc đó, cậu nghĩ đến tớ đầu tiên, và tớ quay về thì cũng rất vui, cậu được tớ giúp, cậu cũng vui, thế là đủ rồi.”

Ban đầu Cẩu Du còn tưởng chuyện “kỳ kinh nguyệt của con gái khiến tâm trạng không ổn định” chỉ là lời đồn, nhưng giờ nhìn Chu Niểu, hắn đã tin thật.

Cẩu Du bỗng nhiên cảm thấy kỳ kinh nguyệt này dường như còn khá tốt, vừa hay có thể khiến Chu Niểu bình thường thích kìm nén cảm xúc có thể thẳng thắn bộc lộ cảm xúc trong lòng, khiến hai người ở bên nhau cũng sẽ thẳng thắn hơn.

Có lẽ sẽ xuất hiện những chuyện như hôm nay, ngay cả Chu Niểu tự mình cũng sẽ bắt đầu tự kiểm điểm là mình có phải đã làm phiền công việc của Cẩu Du hay không.

Nhưng Cẩu Du chưa bao giờ cảm thấy hai đơn hàng chưa giao của hắn có thể quan trọng bằng Chu Niểu.

“Cậu quần áo còn chưa thay, tắm cũng chưa tắm……” Chu Niểu lẩm bẩm, nhưng rõ ràng đã đổi chủ đề, ít nhất không còn tự mình vướng mắc nữa, “Người thì đầy mồ hôi mà cũng dám trèo lên giường tớ...”

Thiếu nữ nói, trong giọng điệu đầy vẻ ghét bỏ, nhưng Cẩu Du rõ ràng có thể nhìn thấy vành tai Chu Niểu ửng đỏ, còn có thể nghe thấy giọng điệu hơi lắp bắp.

Chu Niểu nói quả thật cũng không sai, Cẩu Du giao hàng cả buổi sáng làm sao có thể không ra mồ hôi.

Chỉ là tình hình quá khẩn cấp, hắn cũng không dám chắc cứ để chim nhỏ một mình trên giường suy nghĩ lung tung.

Thế là hắn bò lên giường Tiểu Niểu.

Nhưng cũng may, hắn biết chiếc áo khoác đồng phục giao hàng góc cạnh và cứng ngắc sẽ khiến Chu Niểu chỉ mặc váy ngủ khi bị ôm cảm thấy khó chịu, nên trước khi lên giường đã cởi áo khoác ra, chỉ còn lại một chiếc áo phông mỏng.

Lưng Chu Niểu thậm chí có thể cảm nhận được cơ bắp rắn chắc, căng cứng của Cẩu Du.

Cẩu Du rất ngoan ngoãn cúi đầu ngửi mùi của mình.

Đáng tiếc, chiếc giường này là giường Chu Niểu đang ngủ, còn là trong chăn của Chu Niểu, thậm chí trong lòng Cẩu Du, thứ gần hắn nhất chính là Chu Niểu.

Mùi Cẩu Du ngửi thấy đầy ắp hương thơm thanh khiết của hoa oải hương trên người Chu Niểu, đều mang theo chút say lòng người.

Hắn không ngửi ra mình có mùi gì.

“Tớ có mùi lắm à?” Câu nói này thật sự là đang hỏi Chu Niểu.

“Thật ra…… cậu…… thôi, bỏ đi.” Chu Niểu lẩm bẩm trong miệng, nhưng vẫn không nói thêm một câu thừa nào, chỉ hơi dịch người, dựa vào Cẩu Du gần hơn một chút, “Cũng không hôi lắm, ở lại cũng được...”

Có lẽ nàng chỉ không muốn Cẩu Du rời đi.

“À, tiện nói luôn. Giờ cậu có thể đến kỳ kinh nguyệt rồi, tớ thật ra có một chuyện vẫn muốn nhờ cậu giúp.”

Câu nói này của Cẩu Du khiến cơ thể mềm mại của Chu Niểu khẽ run lên.

Thật ra Chu Niểu tự mình cũng nhận ra, nếu nàng có kinh nguyệt, vậy thì... có thể……

Thật lòng mà nói, nàng làm ba của Cẩu Du chưa đủ đã, sao có thể nhảy sang làm mẹ?

“Chuyện gì vậy?” Nàng hỏi, dù trong lòng biết rõ có lẽ không nên hỏi.

“Một chuyện cần xác nhận. Cần cậu phối hợp chút.” Cẩu Du đáp.

Chu Niểu chắc chắn rồi.

Đầu nàng lắc như trống bỏi, vội vàng mở miệng nói: “Không được! Không được! Chuyện này không được! Tớ còn chưa chuẩn bị xong! Không đúng! Có chuẩn bị xong cũng không được! Ít nhất... ít nhất không thể là ngay bây giờ... ở đây…”

Cẩu Du vẻ mặt nghi ngờ: “Cậu đang nói gì thế? Tớ chỉ muốn thử xem uống nhiều nước ấm có giúp được gì trong kỳ kinh nguyệt hay không thôi. Cậu nghĩ đi đâu vậy?”

“…À. Ờ. Thật ra tớ cũng nghĩ… cái đó…Ha ha ha.”