Trans: Zard
Chúc các bạn buổi tối tốt lành.
-----------------
“Một cậu nhóc đang nói về chuyện làm bạn với Ogre sao… dù là vì cậu quá ngây thơ hay là vì đã bị tẩy não, ta cũng không quan tâm.”
“Nhưng cậu ta đã thắng Ojou cờ vây… thế nên chắc chắn cậu ta không phải là một đứa nhóc bình thường đâu.”
“Đánh tay không sao… ta chưa từng nhìn thấy phong cách chiến đấu này bao giờ, nhưng….”
Họ trông có vẻ cảnh giác khi thấy tôi đứng dậy và thủ thế.
Nhưng họ lại không muốn tin tôi.
“Nhưng dựa trên tình hình bây giờ thì ta nên tránh việc phải đánh nhau hết sức có thể. Ta sẽ hạ gục nó ngay tại đây.”
Trước tư thế liên hoàn của tôi, người đàn ông đội mũ kín đầu tên Iga bước lên.
Thật là một sát khí khủng khiếp, cả cái kĩ thuật mà ông ta dùng để tránh đòn của tôi, nhưng lần này nó sẽ không có tác dụng đâu.
『Nhóc, bọn chúng tuy chỉ là thợ săn tự do, nhưng thực lực của hắn thì lại không như vậy đâu… đừng lơ là phòng thủ.』
「Tre’ainar?」
『Hắn đến từ Japone… hơn nữa, kĩ thuật biến thân mà hắn vừa sử dụng…… chúng là—』
Tre’ainar đã cảm thấy gì đó từ cuộc nói chuyện của đám người này ban nãy.
Tôi biết họ không phải là chiến binh bình thường.
Dù trở nên khinh suất như vậy, tôi vẫn cảm thấy rất tự tin vào bản thân mình.
“Ta không có thù gì cậu cả, nhưng cậu bé… nếu cậu vẫn không chịu rút lui thì chính ta sẽ hạ gục cậu.”
“Vậy à. Ông bảo ông là thợ săn, nhưng thật ra ông là ai? Ông là một cựu binh chiến tranh đúng chứ?”
“Ta không thể nói dễ dàng như vậy được.”
Rồi, Iga hơi hạ thấp trọng tâm xuống.
Linh tính của tôi bảo rằng ông ta đã dồn đủ lực để lập tức phóng đến chỗ tôi.
Tôi chưa từng có một trận giả chiến nào trông như vậy, vậy nên đây là lần đầu tiên tôi được chứng kiến tư thế này.
Và dù cho bề ngoài ông ta trông rất bình tĩnh, nhưng ông ta đang tỏa ra một lượng sát khí khủng khiếp.
“Ta chỉ nói một lần nữa thôi… cậu có chịu đi không…”
“Ông cũng không chịu nghe tôi nói gì hết nhỉ, ông chỉ toàn thích nói những thứ có lợi cho ông thôi đúng không?”
“Sao cũng được. Nếu đã vậy thì… thứ lỗi cho ta!”
Khoảnh khắc tôi từ chối lời khuyên của ông ta, Iga lập tức lao về phía tôi.
“Thuật tốc chạy Japone – “
Lao thẳng luôn sao…… nhanh quá……hm?
Không, không hề. Tốc độ của ông ta không hề nhanh đến vậy.
Nó chỉ ‘trông như rất nhanh’ nhờ vào độ linh hoạt của bước chạy, tốc độ của bước chân và cách chạy.
Vừa chạy, ông ta vừa lao về phía trước bằng mũi bàn chân mà không hề khụy gối, và lập tức tăng tốc ngay khi bạn vừa nghĩ ông ta đang chậm lại.
Một trong những bước chạy mà tôi đã học trong bài luyện tập bằng thang ‘Quỷ Vương Ngỗng Bộ’.
Đó chỉ là đòn nhử.
Chỉ cần tôi biết được nguyên lí, không được hoảng loạn và phải bình tĩnh……
“So với Rebal thì vẫn còn chậm lắm…”
”Trò đùa của ngỗn — Ah …”
“Tôi thấy ông rồi.”
Nhìn thấu hướng đi của đối phương và lập tức phản công bằng một cú đấm thẳng trái vào cằm ngay lúc ông ta lao đến.
“…… eh?”
“Iga!?”
Lần này không phải là thuật biến thân nữa. Iga đã ăn trọn cú đấm vào cằm và ngã xuống như một con rối đứt dây.
“Ah, hey, hey, làm sao!?”
“Eh …? Eh? Iga …?”
Hạ gục tắp lự
Và cú đấm đó cũng là một cơn sốc với Kouga và Shinobu.
Chính là lúc này!
“【Quỷ Vương Ngỗng Bộ】”
“Cái gì?!”
“Tôi cũng biết chiêu này đấy nhé….”
Chạy thẳng về phía Kouga rồi dừng lại như trước.
Kouga, người vẫn còn đang sốc, đã bị dính bẫy của tôi.
Ngay lúc đó, tôi chạy thẳng vào ngực Kouga và nắm đấm tay trái lại
“Di chuyển thật nhanh, rồi, từ bên dưới, hoặc, phòng thủ!”
“Lùi lại ngay Kouga!”
Dù cho vẫn còn đang hoang mang, Kouga đã xoay sở để di chuyển cơ thể và giơ nắm đấm lên.
Nhưng đã quá muộn rồi.
Vừa bước chân lao đến, rồi tung một cú đấm thẳng vào vị trí giữa phần cong và thân trên của cơ thể.
Tôi đã không sử dụng nó trong trận chiến với Rebal, đây là một cú đấm khác hẳn với cú đấm thẳng, đấm móc, đấm cao hay đấm vào thân.
Tên nó là ‘Quỷ Vương Đấm Mạnh’. Và nếu bị nó đánh trúng…
“Biến đi! 【Sao Chổi Thiên Đường • Nắm Đấm Siêu Cấp Hủy Diệt 】”
“Eh!!??”
『…… Sao ngươi lại đặt tên một cú đấm từ bên dưới là sao chổi? 』
Những lời của Tre’ainar, cái người mà không hề có khiếu đặt tên đó chẳng khiến tôi quan tâm, và cú đấm đã đánh thẳng vào hai tay của ông ta khi cố bảo vệ phần mặt.
Được rồi!
“Gah, tch, goho…”
“Kouga”
“T-thần không sao, O-Ojou, xin hãy lùi lại! Tên nhóc này…… không hề bình thường.”
Thế nhưng nó vẫn chưa đủ để hạ gục ông ta vì khả năng phòng thủ của ông ta.
“Hết giờ chơi rồi! Cậu cũng mạnh đấy, nhưng nhẫn thuật của tôi sẽ không thua đâu!”
Dù cho mũi của ông ta đã bị gãy và máu đang trào ra, nhưng Kouga vẫn nhìn tôi bằng ánh mắt sắc bén như thể nói rằng ông ta sẽ không chịu thua, và bắt đầu làm những động tác kì lạ bằng bàn tay với tốc độ cực nhanh.
『Nó, giống như câu niệm của pháp sư… Đó chính là ‘Chú thuật’.』
“Chú Thuậtl?”
『Phải, đó chính là những chiến binh của Japone, những người đã từng thầm lặng hỗ trợ con người trong chiến tranh…. Nhẫn thuật của những chiến binh nhẫn giả!』
“Eh…. “
À, đó… có trong cuộc nói chuyện ngày hôm qua…… đó là…
“Phong thuật, 【Lốc Xoáy Xoắn Ốc!! 】” 1[S1]
Không thể nào, mấy người này là những nhẫn giả mà tôi đã thần tượng hồi còn bé sao?
Nhưng nói thật, tôi trông vẫn rất bình tĩnh mà không tỏ ra chút hào hứng gì.
Nó trông có vẻ khác với ma thuật của tôi, nhưng cuối cùng thì nó vẫn chỉ là một đòn tấn công thuộc hệ nguyên tố thôi sao?
Cơn lốc tạo thành vô số những lưỡi kiếm thổi quanh và lao đến tấn công tôi …
“Thổ ma pháp, 【Kilo Mud Wall!! 】”
“Cậu, là ma thuật sao!?”
“Thìììì…”
Bức tường đất trồi lên từ mặt đất và chặn đứng cơn lốc.
Đồng thời, tôi đấm vào bức tường đất và bắn những mảnh vụn về phía Kouga.
“Bụi sao băng chư … ehhhhh!”
“Ts, ou, ooooooh!!??”
『Đần đến nỗi quên cả tên kĩ năng của mình. Đó là lí do vì sao ta bảo ngươi nên sử dụng cái tên mà ta đã đặt đi….』
Tôi có hơi xấu hổ trước những lời châm biếm của Tre’ainar, nhưng sức mạnh của nó vẫn không thay đổi.
Kouga trực tiếp trúng tất cả những mảnh vụn của bức tường bùn và bị thương khá nặng.
“Gah, chết tiệt…. Đồ khốn…… nhóc…… nhóc, nhóc là ai hả?”
Kouga đang run rẩy trên đôi chân đang bị thương của ông.
Chiến binh nhẫn giả sao…… đúng là chán ngắt!
『Ta có lời khen cho ngươi vì đã không mất tập trung, nhưng… mà, vẫn còn sớm lắm. Ban đầu ta đã tự hỏi ngươi sẽ xử lí thế nào, nhưng những tên lại chỉ ở mức tầm trung mà thôi. Ngay từ đầu thì đây chính là sự ngu xuẩn của những chiến binh chỉ thiên về ẩn thân và ám sát khi cả gan đối đầu trực tiếp. Trừ khi ngươi đang có con bài ẩn nào đó, còn không thì ngươi sẽ chẳng là gì với một đứa nhóc với sức mạnh vốn đã hơn một chiến binh cao cấp đâu….』
Rồi, khi Tre’ainar nói vậy, tôi đã tin chắc vào sức mạnh của mình.
Sẽ ổn cả thôi. Nếu cứ thế này thì tôi sẽ sớm đến chỗ của ông Aka thôi….
“Thật tuyệt vời… một quả đào bất ngờ trên một bụi cây Sichuan…… cậu đúng là tuyệt vời mà.”
“……Ah?”
“Có thể đánh bại Iga chỉ bằng một cú đánh và hạ gục cả Kouga. Không chỉ riêng cờ vây mà cậu lại mạnh đến không tưởng … Cậu chính là mẫu người của tôi đấy.”
Ngay lúc đó, Shinobu người mà tôi nghĩ đã hơi chùn bước trước cuộc tấn công và phòng thủ của chúng tôi bước ra với một nụ cười mà tôi không nghĩ sẽ được thấy từ khuôn mặt vô cảm của cô vào lần đầu gặp mặt.
“Ồ phải rồi. Giờ không phải lúc nhỉ…. Nếu mà ngực tôi to hơn thì chắc tôi đã phấn khích đến nỗi vì cuối cùng cũng được nổi tiếng rồi đó.”
“Huh? …… u-umm, thật sự, đúng là xấu hổ mà. Nhưng nếu cô vẫn còn tin vào tương lai thì biết đâu một ngày nào đó nó sẽ lớn hơn thì sao?”
“Không sao đâu. Dù tôi có tuyệt vọng đến cỡ nào thì ngực tôi cũng chẳng thể lớn đến mức tôi muốn đâu.”
Hai đồng đội của cô ta đã bị hạ gục, vậy nên tôi đã nghĩ cô ta phải sợ hãi hơn, nhưng Shinobu, lại bất ngờ đi thẳng đến chỗ tôi với vẻ vui sướng.
Tôi xin lỗi nhưng, bây giờ tôi là một người đàn ông coi trọng tình bạn hơn bạn gái… vậy nên đừng có cản đường!”
Dù vậy, cô gái này, có thể kể chuyện cười trong hoàn cảnh như vậy, chẳng phải nó rất khác với bộ dạng búp bê vô hồn lúc còn ở thị trấn sao…… uh huh? Mà cô này, cô đang đùa thôi đúng không? Eh? Cô bảo ai là mẫu người của cô? Tôi á? À à, chắc là vậy rồi đúng không? Đó chỉ là một lời khen trống rỗng thôi đúng không?
Hồi trước, Sadiz và công chúa thường bảo tôi rằng, ‘Hãy cẩn thận với những cô gái tiếp cận cậu như là con trai anh hùng vì tiền bạc và danh vọng’, ‘Bẫy Mật Ngọt’ rồi gì gì đó. Tôi đã nhiều lần được bảo đừng nên bị gạt bởi những lời từ những con đào mỏ đó, và tôi là một mục tiêu lí tưởng cho những đứa con gái với ý đồ xấu xa.
Nhưng, ể? Cổ không hề biết tôi là con trai anh hùng.
Tôi sao? Cô gái này, dù phẳng lì như tấm bảng ra, nhưng khuôn mặt cô ấy cũng khá xinh, và cô ấy lại thực sự thích tôi… eh? Mình nên làm gì đây….
『Oi, sao tự nhiên lại bị lay động thế kia? Hãy quên chuyện đó đi…… ngươi tốt nhất là nên nghĩ về vấn đề cấp bách sau vụ này .』
“Oh?”
Khi mà tôi còn đang mải nghĩ rằng có lẽ nào thời khắc của tôi cũng đã đến, thì lập tức tôi đã bình tĩnh lại trước lời khuyên của Tre’ainar với giọng nghiêm túc đó.
Vấn đề cấp bách sao?
“Ach, O-Ojou…”
“Cứ nằm đó đi Iga, Kouga. Hãy để ta lo chuyện này.”
Cái gì? Cô ta định đấu một chọi một với tôi dù cho tôi đã hạ gục hai người đàn ông sao? Cô gái này thực sự bằng tuổi tôi đấy à?
Không, dù cho cô ta có là con gái đi chăng nữa thì nếu sức mạnh của cô ta thuộc cùng đẳng cấp với nhỏ công chúa thì sự tự tin này cũng chỉ là bình-...
“Cậu có vẻ tự hào vì đã đánh bại được hai Chunin nhỉ…. Vậy thì… Sao cậu không nếm thử sức mạnh của một Jounin đi?”
“Joe nin?”
“Tôi có thể thua trên bàn cờ, nhưng trong chiến đấu thì sẽ không dễ vậy đâu?”
Nói rồi, Shinobu rút ra hai đoản kiếm và thủ thế.
Tôi một lần nữa cũng sẵn sàng tư thế Quỷ Vương Liên Hoàn.
“Giờ thì, hãy cùng trò chuyện qua chiến đấu thay vì bàn cờ nhé. Nhưng chuyện này ít nhiều gì cũng sẽ khá đau đấy?”
“Ui sợ quá đi mất. Không biết lần đầu có đau hơn không nhỉ. Cậu có muốn cùng học với tôi luôn không~?”
“Hả? Ai-ai biết chứ…. T-tôi không quan tâm chuyện đó…… m-mà hơn nữa…… ta phải…... làm bạn….. nắm tay…… trao đổi nhật kí và….”
“……… Cậu…… vẫn còn ngây ngô lắm.”
Đối thủ lần trước của cô ta là Tre’ainar.
Vậy nên đây là trận đấu đầu tiên giữa tôi và Shinobu.
Nhưng trước tiên, tôi cần phải chặn đứng bước đi của cô ta…. Rồi hạ gục cô ta thật nhanh và kết thúc trận đấu này để đến chỗ ông Aka!