Ấn kí trên trán Nayatra và Carack, thứ được tạo nên từ ánh sáng, thật lộng lẫy và đẹp đẽ.
“King’s Knight”—biểu tượng cho thấy họ là những tông đồ của Conquest. Ấn kí của Conquest có nghĩa là Nayatra và Carack, cũng như Karma bên ngoài căn phòng, đều nằm dưới sự kiểm soát của In-gong.
‘Có một hiệu ứng.’
Ấn kí này không chỉ đơn thuần là tuyên bố về sự liên kết giữa bọn họ. Bản thân thứ ấn kí này cũng mang trong nó sức mạnh riêng.
Đầu tiên, nó tăng cường khả năng của họ.
Khi anh sử dụng “Ấn kí chinh phạt”, tất cả các chỉ số của các “King’s Knight” tăng 20%. Ngoài ra, hiệu ứng của kĩ năng “Below the King’s Flat” cũng được tăng cường đáng kể. Cả hai hiệu ứng này sẽ đồng thời có hiệu lực chừng nào “
Tiếp theo là tăng cường sự đoàn kết. In-gong có thể nhìn thấy sự trong mắt Nayatra một chút thiện chí. In-gong sau đó chuyển ánh mắt về phía Carack, người đang nhìn vào ánh sáng trắng bao quanh cơ thể mình và mỉm cười.
"Tôi có thể cảm thấy lòng trung thành của mình với Hoàng tử đang dâng trào."
Đó không chỉ đơn giản là một cảm giác, mà thực sự là như vậy.
In-gong chậm rãi gật đầu và nhìn Nayatra một lần nữa. Không giống như Carack, người đã quen với sức mạnh của Conquest đến từ “Below the King’s Flag”, đây là lần đầu tiên cô được trải nghiệm sức mạnh của Conquest.
‘Mình đoán là mình sẽ không phải lo lắng về việc cô ấy bỏ trốn nhỉ?'
Anh đã lo lắng vì đây là một hợp đồng được chấp nhận một phần là thông qua phương pháp đe dọa. Lý do anh phong cô làm một “King’s Knight” là để anh có thể sử dụng Call bất cứ khi nào cô cố gắng chạy trốn. Tuy nhiên, nhìn vào đôi mắt của Nayatra lúc này, có vẻ như điều mà anh lo lắng chỉ là thừa thãi.
Hiệu ứng thứ ba của “Ấn kí chinh phạt” là tăng cường cho sự “cai trị” của anh lên các thuộc hạ dưới trướng. Trước đây, In-gong chỉ biết cấp độ của Carack chứ không biết chỉ số chi tiết của anh ta, nhưng giờ thì khác. In-gong có thể thấy chỉ số của Carack cũng như của chính mình.
‘Chỉ số sức bền của ông ta không phải chuyện đùa.’
Chỉ số bền bỉ của ông ta cao hơn hẳn so với các chỉ số khác. Sau khi được “Ấn kí chinh phạt” tăng cường, chúng chỉ thấp hơn một chút so với chỉ số của In-gong.
‘Carack cũng đã tăng cấp khá nhiều.’
In-gong nhớ rằng ông ta đã ở khoảng cấp 23 hoặc 24 trong cuộc chinh phục bộ tộc Xích Lôi, nhưng giờ ổng đang cấp 28.
‘Trí thông minh của ông ta cao hơn hẳn so với bình thường.’
Trí thông minh của Carack cao hơn những tên Orc mà anh từng gặp trong Knight Saga. Tuy nhiên, trí thông minh không phải là thước đo các lĩnh vực cơ học như tốc độ suy nghĩ hay trí nhớ của não. Nó khác với trí tuệ hay sự thông minh.
'Có lẽ chúng cũng cao.'
Tuy nhiên, những chỉ số đó đều không thể xem được.
In-gong tiếp tục xem chỉ số của Nayatra. Cấp độ, nghề nghiệp và địa vị của cô được liệt kê trên huy hiệu. Trong Knight Saga, đạo tặc và sát thủ là nghề phụ của cô, nhưng giờ chúng là nghề chính của cô. Thay vào đó, nghề phụ của cô là hộ vệ.
'Cô ấy cũng có những chỉ số cao và thấp.'
Có vẻ như việc cô ấy đã từng trải qua chế độ nô lệ đã tạo ra một chút khác biệt trong chỉ số của cô ấy. Tuy nhiên, cấp độ của Nayatra thấp hơn so với trong Knight Saga. Điều đó là không thể tránh khỏi vì đây là thời điểm trước một năm so với các sự kiện trong game.
"Cảm giác thế nào?"
Ngay khi In-gong hỏi, Nayatra nói với đôi mắt sáng ngời.
"Rất tốt. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều."
Không chỉ có đôi mắt, mà giọng nói của cô cũng mang theo chút sung sướng. Cô đang trong trạng thái phấn khích, nhưng những lời cô nói đều là thật lòng.
In-gong cười và thả tay Nayatra ra. Nayatra thở dài như thể cô đang tận hưởng điều đó. Huy hiệu của Conquest và ánh sáng trắng đã biến mất, nhưng má cô vẫn còn đỏ.
"Chủ nhân."
In-gong đột nhiên nghe thấy giọng nói của Green Wind trong tai. Cô lấy lại hình dạng vật lí và bám chặt vào cánh tay In-gong trong khi nhìn qua nhìn lại giữa Carack và Nayatra.
"Chủ nhân, tôi cũng muốn trở thành hiệp sĩ của Chủ nhân."
"Hả?"
"Tôi đã thuộc sở hữu của chủ nhân rồi, nhưng Carack và cô Nightmare đột nhiên xuất hiện kia thì lại được phong tước hiệu. Tôi muốn được giống như họ vậy."
In-gong chớp mắt trước yêu cầu bất ngờ này. Có một cảm giác ghen tị kỳ lạ trên khuôn mặt của Green Wind.
‘Mình có cần phải làm vậy không nhỉ ?’
In-gong luôn mang theo Green Wind bên mình, không giống như Carack, Karma và Nayatra. Không cần phải sử dụng Call để triệu tập khẩn cấp cô như bọn họ, và như Green Wind đã nói, cô ấy đã bị ảnh hưởng bởi “Chinh phục”. Vì vậy, anh không thể coi cô ấy là một hiệp sĩ.
Số lượng người mà anh có thể chấp nhận vào King’s Knights bị hạn chế. Lần này, cấp độ của King’s Knights tăng lên, vì vậy giới hạn đã tăng lên một chút, nhưng cũng chỉ còn lại hai vị trí là còn trống.
‘Mình sẽ để dành một trong số chúng cho Vandal, và vẫn còn lại một chỗ trống.’
Anh nghĩ rằng thật lãng phí khi đưa một trong những chỗ đó cho Green Wind. Tình hình có phần khác so với khi anh chấp nhận Karma; vào thời điểm đó, ngoài Carack, anh không có cấp dưới nào khác.
Như thể nhận ra suy nghĩ của In-gong, Green Wind kéo cánh tay anh chặt hơn và nhìn anh một cách nghiêm túc. Cô ấy trông gần giống như một đứa trẻ. In-gong không thể lờ đi ánh mắt đó, vì vậy anh nghĩ về những lợi ích khi có Green Wind làm hiệp sĩ.
‘Hiệu ứng Call có áp dụng cho White Eagle không?’
White Eagle bay đến khi được gọi, nhưng có sự khác biệt giữa việc bay và xuất hiện ngay lập tức. Tuy chỉ giới hạn một lần một ngày, nhưng nó không hề vô dụng.
‘Và hiệu ứng tăng cường được áp dụng với tất cả “King’s Knight nữa… chẳng phải nó sẽ hiệu quả hơn mình nghĩ sao?’
Sức mạnh của Green Wind đã giảm đáng kể sau khi rời khỏi Enger Plain. Do đó, cô không thể sử dụng các phép tăng cường khác nhau như đã sử dụng tại Enger Plains.
Có lẽ “Ấn kí chinh phạt” không những ảnh hưởng đến chỉ số mà còn ảnh hưởng đến cả khả năng của mục tiêu. Nếu điều đó là sự thật, anh hoàn toàn có thể khôi phục phần nào sức mạnh của Green Wind.
"Chủ nhân?"
Green Wind hỏi lại, và In-gong cười.
"Được thôi, Green Wind sẽ luôn ở bên ta."
Giới hạn của King's Knights sẽ tăng lên một lần nữa khi cấp độ tăng lên. Rất nhiều lợi ích sẽ được mang lại và trên hết, anh không muốn làm Green Wind thất vọng, người mà luôn hài lòng với cả những lời khen ngợi nhỏ nhất.
Green Wind cười tươi khi cô nhận được sự cho phép của In-gong và quỳ xuống. In-gong nhớ lại lần đầu tiên gặp Green Wind ở Enger Plains.
Anh chấp nhận Green Wind làm hiệp sĩ của mình theo cùng cách mà anh đã làm với Nayatra.
"Ahh."
Green Wind từ từ mở mắt ra và thở ra. “Ấn kí chinh phạt” cũng hình thành trên trán cô.
'Sức mạnh của cô ấy đã hồi phục.'
Ngay từ đầu, cô đã là một thủ hộ giả mạnh mẽ. Carack ngạc nhiên khi nhìn thấy Green Wind, trong khi In-gong cảm thấy sự thiêng liêng và bí ẩn mà anh đã cảm thấy khi lần đầu tiên nhìn thấy cô.
“Cảm ơn, thưa chủ nhân. Người quả là một con người vĩ đại.
Green Wind ôm chặt In-gong trước khi quay lại và dang rộng vòng tay.
“Được rồi, bây giờ thì tôi cũng là một phần của cả nhóm rồi.”
Mắt Nayatra nheo lại trước lời tuyên bố đột ngột, và cô hỏi In-gong,
“Hrmm, Điện hạ, cô ấy là ai?”
Rõ rang giọng cô ấy thật nhẹ nhàng và êm ái, nhưng lạ thay, nó khiến cho In-gong có cảm giác không giống vậy. Anh vội vàng trả lời,
“Cô ấy là Green Wind, thủ hộ giả của Enger Plains. Còn bây giờ, cô ấy là hộ vệ của tôi.”
Mắt Green Wind sáng lên khi nghe thấy đoạn ‘Hộ vệ của tôi’.
“Vâng, tôi thuộc về chủ nhân. Mối quan hệ và tình cảm của tôi với chủ nhân chắc chắn sẽ khác biệt so với ai đó vừa đột nhiên đến đây.”
“Chẳng phải cô mới gia nhập được vài tháng sao. Vậy, mối quan hệ nào?”
Green Wind gầm gừ trước câu hỏi đầy mỉa mai của Carack, và Carack nhanh chóng nhìn đi nơi khác.
Nayatra gật đầu im lặng.
“Vậy thì chúng ta giờ đây là người một nhà rồi. Hãy chăm sóc tôi trong tương lai nhé.”
Khuôn mặt tươi cười của cô ấy rất đẹp, nhưng không hiểu sao In-gong lại cảm thấy sợ hãi. Green Wind nhìn Nayatra với đôi mắt mở to và nắm lấy tay cô. Một bên thì cười còn bên kia thì cảnh giác, nhưng bầu không khí có vẻ như vẫn vậy. Cả hai đều cảnh giác với nhau.
In-gong cảm thấy có gì đó ấm áp trong lồng ngực khi chứng kiến cuộc đối đầu giữa hai người.
‘C-cái gì cơ? Cảm giác mãn nguyện kỳ lạ này…’
Đó là một loại hạnh phúc mà anh chưa từng trải qua trước đây. Anh không biết tại sao Green Wind và Nayatra lại muốn đối đầu với nhau, nhưng chắc là mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát.
Tuy nhiên, In-gong nhanh chóng lấy lại tinh thần. Sau khi dừng cuộc đối đầu bằng cách giải phóng trạng thái vật lí của Green Wind, anh ra lệnh cho Carack và Nayatra nghỉ ngơi. Đây không phải là lúc mà họ nên tiếp tục nói chuyện và cười đùa. Bắt đầu từ ngày mai, anh sẽ phải tiếp tục làm việc nghiêm túc.
Nayatra rời đi một cách cung kính, trong khi Carack rời đi sau khi bày tỏ mối quan tâm của mình.
Mặc dù vẫn còn Green Wind, nhưng giờ đây có thể coi như In-gong đang một mình trong phòng, vậy nên anh ngồi xuống.
‘Nayatra đã gia nhập với mình.’
Một trong ba thuộc hạ được anh ta yêu quý nhất trong Knight Saga…
Cô chính là người cung cấp thông tin dẫn đến việc khuất phục các Lycanthrope.
Anh cảm thấy như mình đã tiến thêm một bước nữa đến mục tiêu của mình; có một cảm giác thành tựu mạnh mẽ.
‘Vandal.’
Cái bắt tay giữa anh và ông ta hiện lên trong tâm trí, và một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt anh.
‘Vua Barbarian rất mạnh. Mình cần phải cảnh giác. Mình cũng cần phải chiến thắng cùng với Vandal.’
In-gong hít một hơi thật sâu, hạ quyết tâm và lấy lại bình tĩnh. Anh sẽ luyện tập Aura của mình một lúc trước khi đi ngủ như thường lệ.
Tuy nhiên, anh nghe thấy tiếng gõ cửa ngay lúc đó.
“Shutra, chị có thể vào không?”
Đó là giọng của Felicia. In-gong mở cửa và thấy cô đang mặc một chiếc váy ngủ màu kem. Có vẻ như cô đã chuẩn bị đi ngủ.
“Cuộc nói chuyện đã kết thúc chưa?”
Felicia hỏi khi cô đóng cửa lại. In-gong trả lời với vẻ mặt thoải mái,
“Vâng, Nayatra sẽ gia nhập nhóm chúng ta trong tương lai. Cô ấy sẽ phụ trách thu thập thông tin.”
Việc có một người phụ trách thu thập thông tin là điều cần thiết. Carack là một trợ lý có năng lực, nhưng anh ta không có khả năng thu thập thông tin như Seira hay Delia. Trong khi đó, Nayatra lại là chuyên gia trong việc thu thập thông tin, vì vậy cô ấy sẽ có thể lấp đầy những gì Carack còn thiếu.
Khi In-gong kết thúc, Felicia ngồi xuống giường đối diện với In-gong.
“Ừm, chị tò mò vì có phải em đưa cô ấy vào chỉ vì cô ấy là một Nightmare không, nhưng…haiz, chị sẽ đặt niềm tin vào Shutra.”
Điều đó có nghĩa là chị ấy sẽ không hỏi thêm bất cứ điều gì. In-gong cũng không có cách nào giải thích được, vì vậy anh chấp nhận sự lịch sự của Felicia.
“Cảm ơn.”
“Được rồi, không cần phải cảm ơn đâu.”
Felicia cười và bắt chéo chân.
“Shutra, em có biết tại sao chị lại đến không?”
Anh có thể đoán được. Do đó, In-gong hỏi thêm một câu nữa trước khi bắt đầu.
“Caitlin noona đâu rồi?”
“Caitlin đã ngủ rồi. Có vẻ như ngày hôm nay khá là mệt mỏi với em ấy.”
Cô ấy đã đi mua sắm quanh Takar vào ban ngày và chiến đấu tại nhà đấu giá vào ban đêm.
“Bây giờ, hãy kể cho chị nghe về đầu đuôi của mọi chuyện nào”
Felicia thúc giục khi cô ấy bắt chéo chân theo hướng khác. In-gong mất một phút để suy nghĩ về việc nên bắt đầu câu chuyện từ đâu, sau đó anh ấy đưa ra quyết định. Anh ấy lấy ‘Mũ vàng của Vua rồng’ từ kho đồ của mình.
“Vật này được gọi là ‘Mũ vàng của Vua rồng’. Paratus, em trai của vua Barbarian, đã tấn công nhà đấu giá để cướp lấy vật này.”
In-gong đưa ra chiếc mũ vàng. Felicia quay chiếc mũ để ngắm nghía phần mặt rồng và hỏi,
“ Đây là ‘Mũ vàng của Vua rồng’à?”
“Vị vua Barbarian huyền thoại đã từng đội nó. Ông ấy được các Barbarian tôn thờ như một vị thần.”
“Ồ.”
Là một chuyên gia khám phá di tích, Felicia rất quan tâm đến các di vật. Đôi mắt cô tràn ngập niềm vui khi nhìn vào chiếc mũ trên tay mình.
In-gong tiếp tục nói,
“Chiếc mũ này mang một ý nghĩa vô cùng đặc biệt đối với những Barbarian. Nó giống như một chiếc vương miện hoặc một dấu chứng nhận. Đây giống như một thứ đại diện quyền lực của nhà vua.”
“Đây có phải là một phần của những món đồ tại nhà đấu giá của Takar không?”
“Em cũng không biết rõ lý do, nhưng những kẻ tấn công cuộc đấu giá đã cố gắng truy tìm nó.
Có thể nó đã bị đánh cắp hoặc bị thất lạc và được tìm thấy trong chiến tranh, nhưng chi tiết về lí do nó xuất hiện ở đây vẫn còn là một ẩn số.
Felicia chạm vào bề mặt của chiếc mũ sắt vàng một cách chậm rãi. Có một ánh sang lóe lên trong mắt cô. Đó không phải là ánh mắt của một học giả phấn khích khi khám phá tàn tích mà là ánh mắt của một công chúa trong Cung điện Quỷ Vương.
“Thật vậy, nó có thể hữu ích theo một cách nào đó.”
Mặc dù nó là biểu tượng của vương quyền, nhưng họ không thể cai trị những Barbarian chỉ bằng cách sử dụng ‘Mũ vàng của vua rồng’. Cũng giống như việc một Dark Elf cố gắng trở thành người cai trị của các Lycanthrope, chắc chắn sẽ chẳng có Lycanthrope nào chịu quy phục cả. Các Barbarian cũng vậy. Chắc chắn sẽ không thể cai trị bọn chúng chỉ bằng cách sử dụng ‘Mũ vàng của Vua rồng’.
Tuy nhiên, chiếc mũ này vẫn có thể hữu dụng đối với bọn họ theo một cách nào đó. Ít nhất thì, nó sẽ có thể phần nào làm suy giảm chiến ý của các Barbarian hoặc gây ra xung đột nội bộ.
Felicia không cần phải liệt kê những ví dụ như vậy với In-gong. Vì vậy, cô nhún vai và hỏi một câu hỏi khác,
“Em đã chạm mặt tên Paratus đúng không? Vậy thì có lẽ bây giờ hắn ta đã biết về việc em sở hữu thứ mà tất cả bọn chúng đang tìm kiếm rồi.
“Đúng vậy, nhưng có lẽ hắn ta vẫn chưa biết em là ai.”
Hơn nữa, ngay lúc này, Paratus đang bận chạy trốn. In-gong không biết về cuộc chiến với các Barbarian vào lúc này, nhưng có thể anh sẽ tránh việc phải đối mặt với Paratus trong một thời gian.
Dù sao đi nữa, rõ ràng là hắn đã bị ám ảnh bởi chiếc mũ sắt vàng khi đối mặt với In-gong.
“Như thường lệ, em luôn là người mang tới những ‘cơn bão’ lớn nhỏ. Em không thể nghĩ đến những người sẽ bị cuốn vào những cơn bão đó hay sao?”
Felicia cau mày hỏi trong khi khoanh hai tay của cô lại. In-gong chỉ có thể cười ngượng ngùng,
“Em xin lỗi.”
Anh thực sự cảm thấy có lỗi với Felicia vì cô luôn là người phải đối mặt với những thứ phiền phức mà anh mang tới.
Khi vẻ buồn bã hiện lên trên khuôn mặt In-gong, Felicia đứng dậy với vẻ mặt ngượng ngùng.
“Chị chỉ đùa thôi mà! Và thật tốt khi chúng ta bị cuốn vào chuyện này. Em không cần phải lo lắng về nó đâu.”
Felicia nháy mắt và nhanh chóng đổi chủ đề.
“Dù sao thì, Paratus chỉ nhắm vào chiếc mũ này thôi sao?”
“Hiện tại thì là như vậy.”
“Hmm, vậy còn những món đồ còn lại thì sao?”
Felicia chống tay vào eo và nghiêng đầu. In-gong cười ngượng ngùng và nói,
“Cái đó, ừm… chẳng phải thật lãng phí khi để chúng bị phá hủy bởi vụ va chạm nếu em không lấy chúng sao?”
Đó là một lý do chính đáng, nhưng Felicia lè lưỡi khi nhìn In-gong.
“Đó thực sự là một lí do thú vị đó em trai à.”
Rõ ràng là anh sẽ lấy chúng dù chúng có không bị phá hủy đi chăng nữa.
Tuy nhiên, Felicia chỉ nhún vai và nói với In-gong,
“Ờ, đó là tình huống không thể tránh khỏi. Vulcanus cũng là người xấu, nhưng chúng ta là hoàng tộc. Chẳng phải chúng ta không nên đi trộm đồ hay sao ?”
“He he, em sẽ ghi nhớ điều đó.”
“Đúng thế, làm ơn khắc ghi điều đó vào đầu em, Shutra à.”
Felicia nhẹ nhàng xoa đầu In-gong. In-gong luôn là người xoa đầu ai đó, nên anh cảm thấy khá lạ.
“Chắc chắn nhé.”
“Chắc chắn ạ”
“Vậy, em đã lấy được gì? Có gì tốt không? Trong đó có món trang sức hay bức tranh yêu thích của chị không?”
Felicia hỏi với một nụ cười, và In-gong không thể không mỉm cười đáp lại. Thay vì giải thích, anh lần lượt lấy ra từng món đồ đấu giá từ kho đồ của mình.
********
“Eeeeeh! Đầu tiên là Cung điện của Quỷ vương, và bây giờ anh muốn kéo tôi ra chiến trường!”
“Đúng vậy.”