Bệ Hạ, Tiếng Nói Con Tim của Ngài Lộ Hết Rồi Kìa!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Web Novel - Chương 5: Bữa tiệc Công bố chính là Chiến trường.

Đã sáu tháng trôi qua từ khi Tistye tới Verscia.

“Thưa Nữ hoàng Bệ hạ, trông người thật là xinh đẹp.”

“Cám ơn ngươi, Lizzy, nhưng... bộ váy lộng lẫy này... ta không biết có thật sự hợp với ta không nữa...”

“Xin người đừng nói thế! Khoác lên mình bộ váy này là chuyện đương nhiên, hôm nay người là vai chính mà!”

Trước gương, Tistye có thể thấy Lizzy đang siết tay thật chặt. Cô nhíu mày băn khoăn.

Sau khi khỏi bệnh, Lizzy bắt đầu quan tâm đến những điều xung quanh Tistye.

Khi Tistye cho hỏi người quản gia, thì có vẻ Lizzy đã sinh lòng ngưỡng mộ đối với vị phu nhân đã ghé thăm mình vào tối hôm đó. Lizzy vô cùng tha thiết muốn hỗ trợ cho Tistye.

Mặc dù mình biết đến việc cô ấy bị ốm là nhờ ngài Gaizel... có chút tội lỗi đây.

Đồng thời, tại một Vương quốc Verscia xa lạ, Tistye thật sự biết ơn khi có sự đồng hành của Lizzy.

Tiếng gõ cửa vang lên và người quản gia lộ mặt.

“Thưa Nữ hoàng Bệ hạ, thần tới đây để hộ tống người.”

“Cám ơn, ta sẽ tới ngay.”

Tistye thận trọng từng bước chân - cô chẳng muốn làm hỏng đôi giày cao gót đâu.

Ngày hôm nay là lần đầu tiên Tistye Lacie, tân hoàng hậu, xuất hiện trước công chúng.

Khán phòng hoàng gia chật ních những người.

Dàn giao hưởng tấu lên những thanh âm tinh tế vang khắp căn phòng. Số lượng lớn khách mời có mặt tại đây - các thân vương quý tộc, những nhà ngoại giao, các sứ giả đến từ nhiều vương quốc - mỗi người lại nắm trong mình những tin đồn cùng bí mật riêng.

Ở trung tâm của hội trưởng, sau ngai vàng, có một tầng cầu thang thấp. Một tấm rèm che làm từ lụa mỏng phủ xuống từ trần nhà. “Hoàng đế Băng giá” của Verscia đang tại vị đầy ngạo nghễ trên ngai vàng được đặt bên trên nền gạch lát trải thảm nhung đỏ.

“...”

Một trong những người tùy tùng đến gần và ghé tai Gaizel thì thầm gì đó. Gaizel hạ chân và chậm rãi đứng dậy.

Cánh cửa đại sảnh mở ra, như thể chung một nhịp với động tác của anh. Những giọng nói xì xầm chợt im bặt và ánh mắt của tất cả mọi người ngay lập tức đã bị nàng đánh cắp.

Vừa xuất hiện là một người thiếu nữ xinh đẹp và tôn quý.

Mái tóc màu bạch kim bắt mắt. Lông mi dài cùng màu tựa hình cánh cung. Màu mắt to tròn hút hồn của nàng là bản sao chính xác nhất mô tả về bầu trời hè trong xanh. Đôi môi nàng thoáng bóng hình những nụ hồng e ấp.

Làn da trắng sáng càng làm tôn lên nét quyến rũ của nàng - vẻ ngoài trang nghiêm đó như thuộc về nữ thần tuyết vậy.

Bộ váy nàng mặc có màu xanh sẫm, thoạt nhìn có vẻ giản dị. Tuy nhiên khi chiếc đèn chùm rọi sáng lên bộ phục trang ấy, thực chất là nó được dệt nên bởi những thớ sợi đắt tiền và đặc biệt vô cùng rõ ràng.

Các phụ kiện cùng trang sức, dù trông có vẻ được chuẩn bị một cách ngẫu nhiên, nhưng đều là hàng thượng hạng. Chiếc nhẫn đính một viên ngọc lớn, quý giá nằm trên ngón tay nàng. Từng món nữ trang đều xứng tầm với vị Nữ hoàng của Vương quốc Verscia tối cao.

Bất chấp những ánh nhìn xung quanh, Tistye tiến lên đầy từ tốn và thanh lịch, nhưng, đằng sau cái vẻ ngoài đó là-

-aaahh! Ở đây có nhiều người quá...!

Cô biết là sẽ có nhiều người tham dự - nhưng không tới mức này.

Cô giấu đi sự kinh ngạc của mình đằng sau thái độ không nao núng, mặc dù vậy, cô không rõ mình có thể duy trì nó bao lâu đây.

Giày cao gót thì cao, áo cọc-xê (nịt ngực) thì khó chịu, làm sao bây giờ...

Ngay khi đó, sự trợ giúp đỡ đã tới.

Gaizel, người đang ở phía trên, tiến lên trước Tistye.

Vẻ ngoài của Gaizel cũng mang nhiều tính lễ hội. Trang phục màu đen được thêu bằng chỉ bạc, trước ngực anh lấp lánh những huy chương. Chế tác từ nhung, chiếc áo choàng đỏ thẫm của anh được điểm thêm bộ lông của một con báo đen, tung bay theo từng bước chân anh đi.

“Tistye.”

Tên của cô được gọi lên. Tistye vốn nhìn xuống suốt khoảng thời gian đó cuối cùng đã ngẩng đầu.

Cuối cùng cô đã tìm thấy một gương mặt thân quen rồi - cô không khỏi mỉm cười.

Hơi thở của những quý ông xung quanh như đông cứng lại tại giây phút họ trông thấy biểu cảm của Nữ hoàng. Nàng đã chuyển từ vẻ cao quý sang nét đáng yêu.

Có lẽ chú ý thấy bầu không khí, Gaizel cầm lấy tay Tistye và nhìn với ánh mắt sắc lẻm thường thấy.

“Quá chậm.”

“Em xin lỗi, em vẫn chưa đi quen mấy thứ này...”

“Trong bữa tiệc thì đừng có cười hô hố vậy chứ.”

“Ngài nói là h-hô hố ư...”

“Thật bó tay, nàng không biết là nàng đáng yêu tới mức nào sao!? Nếu nàng cười thêm lần nữa, lỡ có tên nào rơi vào lưới tình với nàng thì sao đây!? Mình phải làm gì khi chuyện đó xảy ra!? Hừ, đương nhiên ta sẽ không tha thứ cho bất kỳ ai “gục ngã” trước nàng. Nó sẽ thật sự rắc rối nếu có vài con côn trùng bẩn thỉu bám dính lấy nàng... Randi, ngươi không thể giới hạn khách khứa thêm nữa được à? Ngươi nên cấm những gã đàn ông chưa lập gia đình tham dự!”

Mang tai Tistye nóng lên khi cô “đọc tâm” anh. Nếu cứ như vậy, mặt cô sẽ đỏ như gấc mất thôi.

Bệ hạ, ngài đánh giá em quá cao rồi...

Hồi ở quê nhà, chưa có ai ca ngợi vẻ ngoài của Tistye bao giờ cả.

Ở Lacie, mái tóc màu đỏ mượt mà mới là vẻ đẹp chuẩn mực - hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài của Tistye. Trông bất kỳ sự kiện xã hội nào, do dáng vẻ nói trên, cô luôn bị phân biệt. Sự thật là, mỗi khi cô nhớ về những sự kiện xã hội ở quê nhà, tất cả những thứ gợi về là những lời xì xào đau khổ mà cô phải chịu đựng.

Đó là lý do tại sao, khi cô chuẩn bị cho bữa tiệc tuyên bố này, cô đã tự thách thức chính mình - Nó có thể tệ đến mực nào đây?

Thế nhưng, phản ứng Tistye chờ mong lại không hề xuất hiện... và cô cảm thấy có gì đó mất mát.

Mà, có lẽ bởi vị Bệ hạ ngài đang ở bên ta...

Trước mặt Hoàng đế, kẻ nào dám nói lời chê bai tới Tistye cơ chứ.

… Có khi, Gaizel đến đón cô vì đã đoán trước sẽ có kẻ nói lời thô lỗ với cô...

Bàn tay của anh, nắm chặt tay cô, thật ấm áp.

Cuối cùng, sau khi đã trở lại ngai vàng dưới mái che, Gaizel mới buông tay Tistye ra.

Ngay sau đó, các quý tộc mong chờ được chào đón Nữ hoàng tập trung phía bên dưới.

Dẫu vậy, Gaizel chỉ liếc nhìn họ một cái rồi hướng về phía sau ngai vàng.

“Van, Luxen.”

“Vâng!”

Sau lời xác nhận ngắn gọn, hai người đàn ông đằng sau cô đứng dậy. Họ đi qua Gaizel và cúi đầu trước Tistye.

“Hân hạnh được gặp người, Nữ hoàng Điện hạ. Thần là Van Altranza, là bạn thuở nhỏ của Bệ hạ. Quả thật vinh dự cho kẻ hiệp sĩ này được diện kiến người.”

Người đầu tiên xưng tên là một chàng trai vui tươi.

Với mái tóc màu vàng kim tuyệt đẹp cùng đôi mắt xanh lam pha chút xám, thân hình từng trải qua rèn luyện kĩ lưỡng hiện rõ qua lớp trang phục. Đứng trước Tistye, Van mỉm cười - như một người tình.

“Thần đã được nghe nhiều lời đồn đại - người quả là một nàng công chúa xinh đẹp.”

“Nói, nói như vậy thật hơi quá-”

Tistye cố gắng phủ nhận điều đó, khiếp sợ luồng không khí chết chóc đang tỏa ra từ đằng sau.

Cô không thể nghe thấy tiếng nói con tim của Gaizel, nhưng, xét trên nét mắt của Van, anh có vẻ vô cùng hối hận về những lời mình vừa nói, biểu cảm của Gaizel vô cùng dễ đoán.

M-Mình đang làm gì thế này, cái đó có tính là “hô hố” với anh ta không...?

Cô phải thay đổi chủ đề! Tistye quay sang người đàn ông còn lại. Người đó, với cách cư xử đầy kinh nghiệm, cúi đầu thật sâu.

“Tên của thần là Luxen Mahler. Rất hân hạnh được diện kiến Nữ hoàng Điện hạ.”

Người đàn ông cúi đầu với một nụ cười nhã nhặn nhiều tuổi hơn Tistye.

Mái tóc màu ánh bạc, trong khi đôi mắt xanh tựa lớp băng mỏng. Ngón tay ông ta đeo một chiếc nhẫn vàng đính viên ngọc đỏ - tức là ông đã kết hôn. Ông ta đeo kính - là thị lực kém ư? Ông đang nhìn Tistye qua cặp kính đó.

“Ngài Luxen, phải không? Mong được ngài giúp đỡ.”

Theo lời ông ấy, những người tiền nhiệm của Luxen đều được bổ nhiệm làm trợ lý hoàng gia - bổn phận Luxen được kế thừa khi Gaizel trở thành tân hoàng đế. Ông ấy cũng là người giúp đỡ Gaizel nhiều trong chính trị.

“Thực ra thì, còn một người nữa nắm giữ chức trợ lý hoàng gia, nhưng không may thay, cậu ấy hiện đang đi công tác.”

“Một trợ lý hoàng gia khác à...?”

“Vâng, tên cậu ấy là Randi Goethe.”

“Ah! Là anh chàng Randi đó!”

Sau khi thốt lên, Tistye liền nuốt nước bọt. May thay, dường như Gaizel chưa nhận ra tí gì. Nếu anh ấy nghe thấy, anh không phải sẽ thắc mắc tại sao cô biết người tên Randi đó hay sao?

Đó là tên của anh chàng lúc nào cũng bị lôi ra trong “chân tâm” của Gaizel cho sự bất mãn... ngài ấy đã phàn nàn về anh ta không biết bao nhiêu lần rồi nhỉ?

Quanh ở cuối mỗi lời giới thiệu, tiếng nhạc dàn ban lại thay đổi - làm Van nhướng mày và mỉm cười vui vẻ.