Lộp độp... lộp độp.
Đứng trước lối vào tòa nhà chứa lớp học, Yvonne vươn tay ra và hứng được vài hạt mưa.
"Ồ, trời đang mưa."
Thời tiết mùa hè luôn thay đổi bất ngờ, và ở vùng ven biển này thì dự đoán nó còn khó hơn. Bầu trời xanh trong đã đột ngột chuyển sang một màu xám xịt của giông tố. Không chỉ thế, có vẻ như mưa càng ngày càng nặng hạt hơn. Điều đó khiến Yvonne đau đầu.
Ở kinh đô, có nhiều nhà chiêm tinh học với nhiệm vụ duy nhất là quan sát những biến chuyển của các vì sao. Họ dựa vào đó để dự báo thời tiết cho vài ngày tới và thông báo cho cư dân. Nhưng một nơi hẻo lánh như cảng Lục Bảo thì không có nhà chiêm tinh học nào cả, nên thời tiết ở đây luôn là một ẩn số.
"Mùa này thời tiết thường thay đổi nhanh quá. Hồi sáng trời vẫn còn nắng mà." Dù Elsa thở dài, trong thực tế trong lòng cô lại thấy phấn khích. Dù có là bị kẹt lại đây do mưa hay đội mưa đi về nhà thì cũng là cơ hội cho cô có thêm thời gian ở một mình với người cô thích.
"Trong lớp có vài tấm áo choàng chúng ta dùng cho các tiết học ma thuật đấy. Tớ lấy chúng ra che mưa nhé?" Elsa gợi ý. Để ngăn việc học sinh vô tình làm chính mình hoặc bạn học bị thương khi dùng ma thuật, những tấm áo choàng này được yểm bùa kháng nguyên tố. Nếu thuộc tính kháng nguyên tố Thủy của chúng đủ cao thì có thể dùng làm áo mưa được.
"...Evie?"
Đang đứng cạnh Elsa nhưng Yvonne đã chìm vào im lặng trong sợ hãi và không còn tâm trí mà trả lời nữa.
Tinh!
Cô sởn da gà khi nghe thấy âm thanh có một không hai đó.
Màn hình quen thuộc xuất hiện trước mắt cô.
[Hoàn thành nhiệm vụ trong khoảng thời gian quy định.]
[Đẩy nữ chính xuống cầu thang. (+2)]
[Đếm ngược – 05:00]
[Đếm ngược – 04:59]
[Đếm ngược – 04:58]
...
Thời gian hiện trên cửa sổ bắt đầu giảm xuống nhanh chóng.
Y như lần trước, cứ như đang đưa ra một tối hậu thư, hệ thống chỉ cung cấp một lựa chọn – làm hại Elsa.
Số điểm tội lỗi hệ thống phản diện cho tỉ lệ thuận với độ khó và độ nguy hiểm đối với nữ chính của nhiệm vụ. Một "Điểm Nữ Phản Diện" có thể được tiêu cho một khoản vàng lớn nhất định hoặc vật phẩm có giá trị tương ứng. Khi đạt 100 điểm hay nữ chính chết, nữ phản diện sẽ đạt được ending chiến thắng, và thêm vào đó, cô sẽ nhận được một điều ước.
Hệ thống này tự cho mình là một kiểu thần đèn gì đó à? Cái thứ chết tiệt!
Yvonne thầm mắng chửi nó.
Dù cho giả dụ là Yvonne có một điều cô muốn ước đi chăng nữa, thì cô cũng không muốn đạt được nó bằng cách làm hại Elsa.
Cô thấy nhức nhối lương tâm khi nhìn vào số điểm hiện trên màn hình.
Cô chắc chắn, chắc chắn không thể đêr số điểm đó tăng lên được.
Dãy phòng học là tòa nhà được thi công công phu nhất khuôn viên trường, và toàn bộ cầu thang đều cao và dốc. Yvonne ước lượng những cầu thang đá này phải cao đến năm, sáu mét. Nếu ai đó trượt chân ngã thì sẽ bị trầy xước và thâm tím nghiêm trọng bởi những rìa đá thô dù có không bị gãy bất cứ cái xương nào.
Thêm nữa, nếu cô thực sự làm chuyện đó thì cũng chẳng khác gì cố ý giết người cả.
...Cô nên làm gì đây?
Cô không biết mình sẽ bị trừng phạt thế nào nếu không hoàn thành nhiệm vụ.
Yvonne đứng trước ngã ba đường giữa hai lựa chọn, nhưng lần này, cô đã quyết định.
Cô phải bình tĩnh lại. Cô không thể phạm phải cùng một sai lầm đến hai lần.
Từ sâu trong tim, Yvonne biết cô không thể tránh được hệ thống. Cô phải tìm được một cách để thoát khỏi sự kiểm soát của nó.
Nếu cô giữ bình tĩnh và nghĩ kỹ một lúc, chắc chắn cô sẽ tìm được cách. Sau tất cả, hệ thống cũng không phải một tạo vật hoàn hảo. Bất cứ chỗ nào nó diễn đạt không đủ kỹ lưỡng, nơi đó có không gian cho cô lách luật. Đó là cách mà cô đã qua ải với những lựa chọn không điểm từ trước tới nay. Cuối cùng thì bất cứ thứ gì cũng chấp nhận được, miễn là nó khớp với miêu tả nhiệm vụ. Còn nhiều cách để hoàn thành yêu cầu mà không phải làm hại đến Elsa.
Có lẽ cô có thể đẩy Elsa trước rồi ngay lập tức ôm lấy cô ấy mà lăn xuống cầu thang như trong mấy bộ drama trên TV chăng? Đây không phải ý tưởng thông minh nhất, vì cả hai người có thể bị trọng thương nếu cô không thành công... Nhưng ít ra thì Elsa cũng sẽ không gặp nhiều nguy hiểm bằng.
...!!!
Ngay khi Yvonne đang phân vân không biết nên làm gì, một điều khó tin xảy ra.
Cứ như có một thế lực bên ngoài can thiệp vào, màn hình đỏ đột ngột biến dạng và những chữ cái trở thành những ký tự loằng ngoằng không thể đọc nổi – và rồi ngay sau đó, thực thể siêu nhiên này bỗng thay đổi trong chớp mắt.
Và lựa chọn cũng thay đổi.
[Làm nữ chính ướt vì dính mưa. (+0)]
Đồng hồ đếm ngược cũng bắt đầu lại từ đầu.
M-Một lựa chọn mới xuất hiện ư?! Cái quỷ gì thế này?!
Yvonn chưa từng thấy điều này trước đây. Hệ thống đôi khi vẫn cho cô một vài lựa chọn kỳ lạ không điểm với tính chất hoàn toàn khác với những nhiệm vụ phản diện khác, cứ như đang đùa bỡn vậy. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên nó trực tiếp thay đổi hoàn toàn một nhiệm vụ.
Cùng lúc đó, Yvonne để ý thấy một bóng người đứng trên tháp đồng hồ cách đó không xa, ẩn hiện sau màn mưa. Tuy họ cách nhau một quãng, Yvonne lại có cảm giác rằng người đó vừa mỉm cười với cô. Họ trông có vẻ rất giống người phụ nữ trong giấc mơ của cô. Họ là ai vậy...?
"Cậu thiếu phòng bị quá đó!"
Ngay khi đầu Yvonne đang mụ đi vì bối rối, một quả cầu nước băn tung tóe lên người cô. "Á! C-Cậu đang làm gì vậy?!"
Cô ngẩng đầu lên và thấy Elsa mỉm cười tinh nghịch và dùng ma thuật để gom những hạt mưa xung quanh lại thành một quả bóng nước lơ lửng trong tay.
Khi cô quay lại nhìn lên tháp đồng hồ, bóng người kia đã biến mất.
"Cậu lơ đễnh quá lâu rồi đó, Evie. Chúng ta đã có cơ hội thì sao không chơi ném bóng nước nhỉ?"
"..."
Cô nàng này thật là...
Nước nhỏ xuống từ tóc cô chỉ khiến cô cáu hơn.
Cô nàng độc ác vô tâm này!
Nãy giờ Yvonne đã phải xóc óc lo âu vì cô ấy đấy!!!
"Trả lại cậu này!!!"
Không chịu kém cạnh, Yvonne phóng một đòn tấn công. Tuy cô không trực tiếp dùng được ma thuật nước như Elsa, ma thuật gió của cô cũng có thể được dùng để gom những hạt mưa lại với nhau.
"Haha, cậu trẻ con hơn tớ nghĩ đó, Evie."
Lạ thật đấy... Đáng ra cô phải giận dữ, nhưng khi nước thấm ướt hết quần áo cô, Yvonne cảm nhận được sự u sầu đeo bám cô suốt mấy ngày qua tan biến mất, cứ như bị nước mưa rửa trôi đi vậy.
"Ngoài này lạnh quá!" Elsa bước vào làn mưa, rón rén trên đầu ngón chân và xoay người lại. Cô vuốt mái tóc ướt nhẹp ra sau và mỉm cười. "Tớ vẫn luôn muốn làm điều này!"
Yvonne khựng lại một lúc rồi vội chạy ra dưới mưa cùng Elsa. "Đồ ngốc! Quần áo cậu ướt đẫm cả rồi kìa!"
"Tớ sẽ ổn thôi. Đằng nào cũng là hè mà."
Không thèm để ý đến thông báo [Nhiệm Vụ Hoàn Thành], Yvonne vội vã lấy cặp che lên đầu Elsa. Nước mưa nhanh chóng thấm qua áo sơ mi đồng phục của họ, biến chúng thành trong suốt. Váy của họ dính bết vào chân sau khi thấm quá nhiều nước.
"Thêm nữa, cậu sẽ đi cùng tớ mà, đúng không, Evie?"
Những giọt nước mưa liên tục nhỏ xuống mặt và tóc Elsa. Cảnh tượng đó hút lấy ánh nhìn của Yvonne, cứ như Elsa được yểm một bùa chú nào đó vậy.
Bầu trời thì vẫn xám xịt mây mù.
Nhưng vì lí do nào đó, Yvonne thấy như Elsa đang tỏa sáng.
"....Cậu hẳn là điên rồi," Yvonne làu bàu, rồi hít sâu và thôi cố gắng che mưa cho Elsa. Bước thêm một bước về phía trước, cô để mình lạc vào thế giới của cô ấy.
Tay họ đan vào nhau. Họ cùng nhau giẫm lên những vũng nước và đá tung những giọt nước.
Là một nguyên tố đầy đặn và sống động, nước xung quanh họ hợp lại thành một tinh thể nước lơ lửng xung quanh hai người, cứ như đang phản ứng với cảm xúc của nàng phù thủy đang kiểm soát nó vậy. Những hạt mưa rơi vào các vũng nước vang lên những tiếng tí tách rõ ràng. Cách đó không xa, lớp mây dày tách ra để lộ một tia nắng sẽ sớm chiếu khắp bầu trời.
Yvonne được một Elsa đang mỉm cười dẫn tới phía trước, đôi bàn tay ướt của họ vẫn đan lấy nhau. Trong màn mưa hạ này, cô cảm thấy như mình đang nhảy một điệu Tango cùng Elsa chỉ trong một vài quãng ngắn.
Có phải nước mưa đang tạo thêm độ kết dính không? Yvonne cảm thấy rằng tay họ nắm vào nhau đặc biệt chặt, đến mức sự tách biệt giữa hai người không còn rõ ràng nữa.
Nếu là với Elsa, Yvonne cảm thấy mình có thể đi bất cứ đâu, kể cả là chín tầng địa ngục.
Một điệu nhảy có xuất xứ từ Nam Mỹ: