Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Xác suất để tôi gặp và yêu em

(Đang ra)

Xác suất để tôi gặp và yêu em

吉月 生

Một câu chuyện tình thuần khiết, với cái kết đắng lòng không khỏi khiến độc giả rơi lệ.

9 108

Vermillion, Étranger À L'arc Rouge

(Đang ra)

Vermillion, Étranger À L'arc Rouge

甘木智彬

Trong trò chơi đó, nhân vật chính Kei, một người chơi hardcore và là một cung thủ bậc thầy trên lưng ngựa, một ngày nọ bị dịch chuyển cùng người bạn đồng hành 『Russian NINJA』 đến một thế giới giống hệ

1 6

Sakurada Reset

(Đang ra)

Sakurada Reset

Kouno Yutaka - 河野裕

Sakurada - nơi mà hơn một nửa dân số sở hữu những năng lực đặc biệt. Asai Kei có một trí nhớ tuyệt vời, còn Haruki Misora có thể quay ngược thời gian.

16 1705

The Hidden Strongest Knight Executed in the Kingdom as a Traitor

(Đang ra)

The Hidden Strongest Knight Executed in the Kingdom as a Traitor

相模優斗

Đây là câu chuyện quay ngược thời gian của chàng hiệp sĩ từng bị hành quyết và trở lại làm người mạnh nhất thêm một lần nữa!

127 15089

Cô hậu bối hơi mũm mĩm đã có bạn trai, nhưng lại ngọt ngào dễ dãi cho lên giường.

(Đang ra)

Cô hậu bối hơi mũm mĩm đã có bạn trai, nhưng lại ngọt ngào dễ dãi cho lên giường.

♂ Senpai: Mang khí chất soái ca, con nhà giàu.♀ Ryoko Nakano: Hơi mũm mĩm, sở hữu vòng một khủng.

6 6

Tôi mới là người cứu cô vào ngày hôm ấy

(Đang ra)

Tôi mới là người cứu cô vào ngày hôm ấy

心音ゆるり

Vậy nhưng, Atami Michika cũng đã ấp ủ tình cảm với một người trong suốt bảy năm trời. Vào một ngày trong quá khứ, cô đã được người ấy cứu nhưng không thể tỏ rõ lòng biết ơn của mình.

17 12

WN - Chương 83: Đấu tay đôi

Sau đó, lịch trình của hai người cũng chẳng có gì đặc biệt.

Họ ăn uống, dạo phố, rồi ghé vào quán cà phê, trò chuyện với nhau đủ thứ chuyện vặt vãnh.

Dĩ nhiên, với hai người họ, chỉ như vậy thôi cũng đã đủ để tận hưởng một khoảng thời gian vui vẻ. Vì thế, sau bữa tối, họ bắt đầu quay về Học viện.

“Mà này, Rudell.”

“Hử? Gì thế?”

“Ông nói là ông đã săn lũ người của Giáo phái kia được một thời gian rồi mà nhỉ?”

“Ừ, đúng thế.”

Giờ thì còn giấu được gì nữa chứ?

Vì ngay cả Ma thuật Bóng tối cậu cũng đã tiết lộ rồi, nên Rudell chỉ gật đầu xác nhận trước câu hỏi của cô.

“Hmm…”

Nghe vậy, Leje suy nghĩ gì đó rồi nheo mắt nhìn cậu.

“Vậy thì… ông mạnh đến mức nào thế?”

“Hả? Tự nhiên bà hỏi gì vậy…?”

Nói đến đó, Rudell như chợt hiểu ra điều gì đó, cậu khẽ "à" lên một tiếng.

Rồi, với nụ cười mỉm trên môi, cậu đáp:

“Ờ thì… với trình độ hiện tại của bà thì chắc tui sẽ thắng chăng?”

Xét về sức mạnh của cô trong nguyên tác, rõ ràng nếu đánh nhau thật thì cậu hoàn toàn không phải đối thủ.

Nhưng—để đạt đến mức đó vẫn còn cần vài năm nữa.

Danh xưng “người mạnh nhất thế giới” là thứ phải đánh đổi bằng vô số thử thách và gian nan mới có được.

“Ồ hô…? Thế à? Ông có vẻ tự tin quá nhỉ!?”

Nghe vậy, Leje liền mỉm cười, ánh mắt tràn ngập sự hứng thú.

Với tính cách háu thắng của cô, phản ứng như thế cũng chẳng có gì lạ.

Nhìn biểu cảm ấy, Rudell khẽ bật cười.

“Nếu bà hứng thú đến thế thì có muốn đấu thử một trận không?”

“Ồ hô? Ông chắc không đấy?”

Thông thường, nếu đấu tay đôi giữa kiếm sĩ và pháp sư thì phần thắng nghiêng về phía kiếm sĩ.

Nhưng Rudell vẫn có con bài tủ để dựa vào.

Đó chính là Ma thuật Bóng tối.

Không cần niệm chú dài dòng, tốc độ thi triển cũng gần như tức thời.

Thêm vào đó, khác với ma thuật thông thường, nó còn có tính chất vật lý, hoàn toàn có thể đối phó với đòn tấn công của kiếm sĩ.

“Nếu ông đã nói thế thì sao tui có thể từ chối được chứ, phải không?”

Đúng như dự đoán, Leje lập tức bùng lên tinh thần chiến đấu và đáp lại.

“Đi nhanh lên! Tui chờ không nổi nữa rồi!”

“Ừ ừ~ đi thôi.”

Thế là, nhìn Leje hớn hở chạy trước, Rudell cũng nhanh chóng bước theo cô, hướng về phía Học viện.

_________________________________

Một lúc sau, khi đêm đã buông.

Tại sân tập của Học viện.

“Mà này, làm thế này có ổn không đấy?”

“Làm gì cơ?”

Leje vừa siết chặt dây giáp da trên người, vừa nghiêng đầu khó hiểu trước câu hỏi của Rudell.

“Ý tui là… chẳng phải phải có giấy phép mới được dùng sân tập sao? Không cần xin phép luôn à?”

“Tui được cho phép từ lâu rồi. Chỉ cần sau đó dọn dẹp sạch sẽ là được.”

Vì họ được phép sử dụng tự do sau giờ học, nên với cô, chuyện đó không đáng để lo ngại.

“Hmm…”

Trong tình huống này, Rudell không khỏi cảm thấy căng thẳng.

Dù Ma thuật Bóng tối có mạnh đến đâu đi chăng nữa, nhưng người trước mặt cậu hiện giờ lại là cô gái sẽ trở thành “người mạnh nhất thế giới” trong tương lai.

Với tính cách không biết nương tay của cô, cậu sẽ phải nghiêm túc hơn bao giờ hết.

“Rồi, bắt đầu nhé?”

“Ừ.”

Một lát sau, Leje chuẩn bị xong, rồi rút từ giá vũ khí ở góc sân ra một thanh kiếm gỗ.

Khi cô nhắm mũi kiếm về phía cậu, Rudell khẽ thở dài, rồi gật đầu.

“Đấu theo luật nào đây? Đánh gục? Hay là ai chảy máu trước thì thua?”

“Không cần đánh gục đâu, chỉ là đấu tập thôi mà.”

Đánh gục nghĩa là phải hạ gục hoàn toàn đối phương, còn “chảy máu trước thì thua” chỉ cần gây thương tích là đủ.

Giữa hai người họ thì không cần nghiêm trọng đến mức đó.

“Vậy thì chơi luật chảy máu trước thua nhé.”

Vừa nói, Leje vừa từ từ thủ thế đối diện với Rudell.

Rudell quan sát cô rồi bắt đầu tập trung ma lực.

“Mà này, chỉ đấu thế này thôi không thấy chán à?”

“Hử? Ý bà là gì cơ?”

Rudell nhíu mày, không hiểu cô định nói gì.

Giao đấu thì có gì mà chán chứ?

“Ý tui là, sao không đặt cược một chút cho thú vị hơn nhỉ?”

“Cược á? Đột ngột quá vậy?”

“Người thua phải thực hiện một yêu cầu của người thắng. Thế nào?”

“Hmm…”

Rudell khẽ rên rỉ khi nhìn Leje đang nháy mắt với mình.

Mọi chuyện đến quá bất ngờ, mà cậu cũng không biết cô sẽ yêu cầu điều gì nữa.

Dĩ nhiên, bản thân Rudell cũng chẳng có lý do gì để chấp nhận lời đề nghị này…

“Hay là ông sợ thua?”

“Dĩ nhiên là không rồi.”

Vì là Leje nên cậu cũng bắt đầu nghiêm túc muốn giành chiến thắng.

“Thế thì không được nuốt lời đâu nhé!”

“Tất nhiên rồi.”

Khi Leje nắm chắc chuôi kiếm, vào tư thế sẵn sàng, Rudell cũng tập trung ma lực, theo dõi nhất cử nhất động của cô.

“Cần tui cho ông thời gian niệm chú không?”

“Không cần.”

“Ồ~ tự tin dữ ha? Nếu ông có hối hận thì tui cũng sẽ không nương tay đâu!?”

“Không có hối hận gì hết.”

Trong mắt Rudell, sức mạnh hiện tại của cô chỉ nhỉnh hơn một chút so với một Công tước.

Tỷ lệ thắng bại tầm 4:6 — đủ để thử sức một trận.

“Cứ thoải mái mà dốc sức đi.”

Nghe cậu nói vậy, Leje mỉm cười rồi siết chặt thanh kiếm hơn nữa.

Sau đó, một khoảng lặng ngắn ngủi bao trùm hai người.

Ánh trăng trước đó bị mây che phủ, giờ cũng đã dần chiếu sáng cả sân tập…

“Haaa!!”

Như hiệu lệnh khai chiến, Leje lao về phía Rudell với tốc độ cao, vung kiếm nhắm thẳng vào cậu.

“Haa!!”

Thanh kiếm gỗ phát ra ánh sáng xanh biếc nhắm vào eo của Rudell, và cậu lập tức đạp chân xuống đất.

Đồng thời, bóng của cậu bùng nổ, hóa thành vô số gai nhọn.

“Chậc…!!”

Leje tặc lưỡi rồi tung người ra sau để giữ khoảng cách, cô ngạc nhiên nhìn cậu.

“Không tệ nha!?”

“Tui cũng phải nỗ lực nhiều lắm đấy.”

Dù có trang bị xịn đến mấy mà người dùng không đủ kỹ năng thì cũng vô dụng.

Ma thuật Bóng tối quả thật rất mạnh, nhưng việc sử dụng nó hiệu quả đến đâu hoàn toàn phụ thuộc vào nỗ lực của Rudell.

“Được rồi! Thế thì tui cũng không nương tay nữa đâu!”

“Cứ tới đi.”

Cơ thể Leje bắt đầu phát sáng bởi ma lực, cô lấy lại vẻ nghiêm túc rồi lại lao đến Rudell thêm lần nữa.

Tốc độ nhanh hơn hẳn ban nãy, Rudell liền vung tay giữa không trung.

Theo chuyển động của cậu, các mũi gai bóng tối lại lao về phía cô, nhưng Leje né tránh đầy khéo léo rồi nhanh chóng áp sát.

“…”

Khi khoảng cách giữa hai người rút ngắn, Rudell bắt đầu thấy lo lắng.

Nếu để cô tiếp cận ở cự ly gần thì với sức mạnh thể chất khủng khiếp đó, cậu hoàn toàn bất lợi.

Cậu cần phải kéo giãn khoảng cách ra mới có thể ứng phó được.

“Haaa…!!”

Rudell lại dồn ma lực, vươn tay ra phía trước.

Ngay lập tức, số lượng gai bóng tối xuất hiện còn nhiều hơn trước, cùng lúc lao tới tấn công Leje…

“Chỉ vậy thôi sao?!”

Leje hét lên khi né tránh và gạt phăng các mũi gai bóng tối rơi xuống.

—Keng!! Keng!!

Tiếng kim loại va chạm vang lên từ thanh kiếm gỗ mỗi lần đỡ lấy các mũi gai.

Kiếm gỗ mà phát ra âm thanh đó á?

Rudell tròn mắt ngạc nhiên trước âm thanh khó tin phát ra từ thanh kiếm của cô.

Cậu từng được nghe rằng khi vũ khí được truyền ma lực thì sẽ mạnh hơn, nhưng đây là lần đầu tận mắt chứng kiến nên cậu đã bị bất ngờ.

“Ông đang phân tâm đấy à!?”

“Toi rồi…!!”

Trong lúc cậu còn đang bàng hoàng, Leje đã áp sát trong chớp mắt và hét lên.

Rudell hoảng hốt giơ ngón tay, lập tức triệu hồi một làn sóng bóng tối từ mặt đất dựng thành khiên chắn trước người.

Kiếm của Leje va vào tấm khiên, tạo ra tia lửa kèm theo âm thanh va chạm chói tai.

“Chừng đó khiên thì sao mà đỡ được tui chứ hả!?”

Leje hét lớn, truyền thêm ma lực vào kiếm khiến ánh sáng phát ra ngày càng rực rỡ, và bắt đầu chém xuyên qua tấm khiên bóng tối của Rudell.

“Chậc…!!”

Thấy vậy, Rudell khẽ tặc lưỡi.

Điểm yếu lớn nhất của Ma thuật Bóng tối chính là ánh sáng.

Dù ánh sáng ma thuật thuật thông thường thì chưa đủ gây ảnh hưởng, nhưng Leje thì khác — ma lực của cô quá mạnh.

Lượng ma lực khổng lồ ấy hòa vào thanh kiếm gỗ, khiến nó phát sáng như một thanh kiếm ánh sáng thật sự, và lớp khiên bóng tối đang dần nứt vỡ dưới áp lực đó.

Cứ đà này thì thất bại chỉ còn là vấn đề thời gian thôi.

Kệ đi… chơi tới luôn vậy!

Không nghĩ được cách nào khác để phản công, Rudell quyết định bung hết sức, giải phóng toàn bộ ma lực.

Đúng lúc đó, tấm khiên bóng tối vốn đang bị áp đảo liền phát ra tiếng rạn nứt và bắt đầu vỡ tan…

“WAAAAH!!”

Với tiếng hô thắng lợi, Leje chém vỡ hoàn toàn tấm khiên bóng tối.

Nhưng—

“Ể? Ổng đâu rồi?!”

Rudell đã biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Ngay sau đó—

“Tui thắng rồi nhé.”

Leje nghe thấy giọng Rudell vang lên từ phía sau, kèm theo cảm giác lạnh lẽo lướt qua má mình.

Cứ thế, trận đấu đã có kết quả.