Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Rồng bán thân

(Tạm ngưng)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

15 30

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

279 6772

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

(Đang ra)

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

天江龍,明石龍之介

Dần dần họ bắt đầu tiếp xúc với nhau, nhưng vào thời điểm đó cô ấy đã.....

9 52

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

323 8658

Volume 5: Buổi học nhóm ôn thi giữa kỳ - Chương 91 - Không được bắt chước đâu!

"Không, không cần đâu. Bắt bạn cùng lớp nấu ăn như người hầu thì kỳ lắm."

Tôi từ chối thẳng thừng, nhưng...

"Không sao, tớ muốn vậy mà."

"...Tại sao cậu lại muốn?"

Tôi nghiêng đầu trước tuyên bố khó hiểu của Yuuka.

"Bởi vì! Để Souta-kun mệt mỏi sốt nhẹ một mình, nếu có chuyện gì xảy ra tớ sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân đâu."

"Sốt nhẹ gì đâu, cậu lo xa quá."

Thực ra "sốt" chỉ là do tôi ngượng khi nghĩ Yuuka định hôn mình thôi. Nhưng không thể nói ra.

"Không hề xa! Tớ thực sự lo lắng. Nên... cho tớ nấu bữa tối cho cậu nhé?"

"Tấm lòng của cậu làm tớ cảm động lắm, nhưng vẫn thấy áy náy. Cuối tuần sau thi mà..."

Hơn nữa, chắc chắn tôi sẽ ngủ say khi cô ấy nấu. Để Crush nấu ăn trong lúc mình ngủ - nghe như đồ vô ơn!

"Đây cũng là vì sự bình yên của tớ nữa. Nhường nhịn tớ chút đi?"

Yuuka nói không chỉ vì lo cho tôi, mà còn vì chính cô ấy. Đến mức này mà cứ từ chối thì thành ra vô duyên.

"Vậy... phiền cậu quá."

"Chà, không phiền gì đâu, cậu nhận lời rồi nhé~♪"

Tôi đành nhận lòng tốt, nhưng không quên nguyên tắc có qua có lại.

"Để trả ơn, lần sau đi chơi tớ sẽ đãi Yuuka ăn."

"Ơ, Souta-kun đồng ý đi chơi cùng tớ á?"

Yuuka ngạc nhiên.

"...Cậu vừa nói sẽ nấu ăn giúp tớ mà? Hôm nay không được nhưng để dịp khác."

Chết, vừa nói xong mới nghĩ ra - hay lời mời nãy chỉ là xã giao thôi? Có lẽ do đang hào hứng sau thi nên Yuuka nói vậy để duy trì không khí. Vậy ra mình nên khéo từ chối mới phải?

"Tớ tưởng cậu từ chối rồi chứ."

"Từ chối làm gì. Tớ rất muốn đi chơi với Yuuka, chỉ là hôm nay quá mệt thôi."

"Thế à~"

"Ừm."

Được đi chơi với Yuuka còn hơn cả trúng số.

"Ra vậy~ Souta-kun cũng muốn đi chơi với tớ sao!?~" 

"Đương nhiên."

Sao Yuuka trông vui thế không biết? Hay do cao hứng sau thi?

"Thôi, không cần trả ơn đâu. Tớ nấu vì tớ thích mà."

"Nhưng đó là vì sự bình yên của tớ. Để lần tới tớ đãi cậu nhé?"

Tôi nhân cơ hội dùng lại chính câu nói lúc nãy của cô ấy.

"Cậu bắt chước tớ!"

"Tôn trọng chứ bộ."

"Không phải! Tớ cá là cậu không nghĩ vậy!"

"Ahaha, bị lộ rồi."

"Souta-kun đúng là...~"

Yuuka cao hứng sau thi và tôi cứ thế hùa theo những chuyện vô thưởng vô phạt.

Thế là...

Chúng tôi vừa hẹn đi chơi dịp khác, vừa thống nhất để Yuuka nấu ăn tối hôm nay.

...Nghĩ lại thấy nhiều chuyện quá!

Màn đối thoại này y hệt một cặp đôi đang yêu. Sao mọi chuyện lại thành ra thế này nhỉ? Thật không thể tin nổi.