"Bố mẹ tớ đi suối nước nóng Arima từ sáng nay. Cuối tuần này chỉ có mình tớ ở nhà thôi."
"Arima... à, ở Hyogo nhỉ? Hay là Kobe ta?"
Yuuka chống cằm lẩm nhẩm nhớ lại.
"Ừ nhỉ? Chắc chắn là ở Kansai. Hình như đây là suối nước nóng mà Toyotomi Hideyoshi hay tới."
Hideyoshi từng lấy Osaka làm căn cứ - chắc chắn là dân Kansai rồi! ...Hay mình nhầm? Nhưng nghe hợp lý phết. Thôi kệ, hôm nay là ngày xả hơi, không nghĩ nhiều.
"Vậy là khá xa nhỉ? Bố mẹ đi riêng để cậu ở nhà à?"
"Kỳ nghỉ xuân trước, họ trúng vé cặp đôi ở hội chợ."
"À, nên chỉ đi hai người."
Yuuka gật đầu hiểu rồi vỗ nhẹ hai tay trước ngực.
"Họ đi từ hôm nay, ba ngày hai đêm, chủ nhật mới về."
"Thứ 6 - thứ 7 - chủ nhật nhỉ?"
"Tớ cũng đã lớn rồi, không cần thiết phải đi cùng bố mẹ. Để họ có thời gian riêng vui vẻ."
Không phải do bất hòa hay đang nổi loạn tuổi teen. Một mình ở nhà sau kỳ thi - thiên đường cho nam sinh cấp 3! Tha hồ ngủ nướng, không ai cằn nhằn.
"Nhưng mà... cậu định ăn uống thế nào?"
Yuuka bỗng dưng hỏi kỹ. Tất nhiên tôi không khó chịu. Ngược lại còn vui vì cô ấy quan tâm.
"Bố mẹ tớ cho tiền ăn rồi. Tớ định mua đồ ăn sẵn ở siêu thị. Hôm nay mệt quá, có khi gộp luôn bữa trưa và tối. Hình như còn đồ đông lạnh dự trữ nữa."
Mẹ có nói để sẵn mì Ý, hamburger đông lạnh trong tủ. Nhưng nghe xong, Yuuka nhăn mặt lo lắng:
"Đang mệt mà ăn thế sao được? Phải ăn uống đàng hoàng mới hồi phục được."
"Nhưng tớ chỉ nấu được mì xào với mì nước thôi. Lại còn đang mệt nữa."
Tôi chỉ muốn về ngủ ngay. Thức dậy sẽ tính sau.
"Ừm..."
"Chủ nhật họ về rồi. Tạm thời no bụng là được. Đồ đông lạnh giờ cũng ngon mà."
Tôi nói để an ủi, nhưng Yuuka vẫn không yên tâm. Cô ấy trầm ngâm một lúc rồi quyết định:
"Vậy thì—"
"Hửm?"
"Vậy thì, để tớ nấu cho cậu ăn nhé!"
Khuôn mặt của Yuuka nghiêm túc như chiến binh ra chiến trường, hay vận động viên tuyên thệ ở Koshien.
"...Hả? Cậu nói gì cơ?"
Tôi nghe nhầm chăng? Chắc chắn là nghe nhầm rồi.
"Tớ nói là tớ sẽ nấu cơm cho cậu hôm nay."
Ơ ơ ơ ơ? Ôi ôi ôi ôi? Hóa ra không phải nghe nhầm!