"Uuu~! Tớ đã nói là con gái không làm mấy trò đó ngoài đường mà!"
Ơ kìa, sao tự nhiên giận dữ thế?
"Ờ... ừ, được rồi."
"Đúng vậy đấy!"
"Phải rồi... Con gái nhiều thứ phải để ý khổ thật."
Hay mình vừa lỡ lời gì chạm tự ái của Yuuka nhỉ? Mình chẳng nói gì kỳ cục cả. Mà nãy cô ấy còn vui vẻ mà. Hay là... Do ôn thi căng thẳng nên Yuuka dễ nổi cáu?
Dù học giỏi hơn mình, nhưng cô ấy từng bảo việc giữ thứ hạng cao rất vất vả. Có lẽ cô ấy mệt vì học nhiều hơn mình.
Mình muốn giúp đỡ để đền đáp công ơn kèm học, nhưng... Ví dụ nếu không thể vươn vai, ít nhất nên xoa vai giúp.
Nhưng con trai mà đề nghị xoa vai cho con gái thì thành quấy rối tình dục mất. Nên mình nuốt luôn lời định nói.
Bị hiểu nhầm là cố tình đụng chạm rồi bị ghét thì toi đời. Người quân tử phải tránh xa hiểm nguy.
Nếu là Kensuke thì đã thế này:
"Để tôi xoa vai cho."
"Ồ, cảm ơn nha."
"*Xoay khớp kinh hoàng*"
"ÁÁÁÁ! Mày vừa làm gì vậy!? Tao sẽ trả thù gấp đôi...!"
Nhưng không thể đề nghị xoa vai với con gái, nhất lại là Yuuka - nữ thần học đường.
"Kết thúc kỳ thi, cảm giác vui quá phải không?"
Yuuka bỗng nhiên tiếp tục hội thoại như chưa có chuyện gì. Hóa ra mình hiểu nhầm cô ấy giận rồi.
Phù, may mà không sao. Chúng tôi đến trạm xe buýt, đứng cạnh nhau chờ xe.
"Cảm giác nhẹ tênh như bay lên trời ấy."
"Đúng thế~ Như bay lên ấy~"
"Chỉ tiếc thời tiết hơi xấu."
Bầu trời u ám dù chưa mưa. Cả ngày hôm nay đều thế.
"Dự báo chiều nay âm u, tối mới mưa to."
"Thi cử mà vẫn xem dự báo thời tiết, đúng là Yuuka."
Mình thì chẳng rảnh đâu.
"Ai chẳng xem dự báo trước khi đi học?"
"À... ừ..."
"Vậy à..."
Yuuka làm mặt khó hiểu.
"Thôi bỏ qua chuyện thời tiết. Giờ này chúng ta có thể bay lượn trên bầu trời được đấy."
"Bay làm sao được! Con người không có cánh mà!"
"Nhưng hôm nay chắc bay được đó! Bay thật xa!"
*FLYING IN THE SKY!*
"Vậy nếu bay được thì quay video gửi tớ nhé. Tớ sẽ đăng lên cho Souta-kun nổi tiếng."
"Ác thế! Ít nhất phải giúp tớ thành ngôi sao chứ!"
"Tùy vào cách cư xử của cậu thôi~ Fufu~"
Có lẽ vì vui sau kỳ thi, Yuuka hào hứng hơn thường lệ, giọng nói cũng vui tươi. Yuuka điềm đạm vẫn tuyệt, nhưng lúc trẻ con thế này cũng đáng yêu không kém.
"Khoảnh khắc hạnh phúc nhất đời mình là được ngủ nướng. Nhưng so với ngủ nướng và cảm giác này thì khó nói cái nào sướng hơn."
"Ừm, ngủ nướng tuyệt nhưng cảm giác tự do này còn hơn thế nữa."
"Ồ, Yuuka cũng thích ngủ nướng à?"
"Trên đời này ai mà ghét ngủ nướng chứ? Fufu~"
"Phải ha!"
Chúng tôi nhìn nhau cười.
"N-Này Souta-kun..."
Khi câu chuyện tạm lắng, Yuuka bỗng ngập ngừng.