Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

49 223

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

34 311

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

260 5068

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

51 412

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

44 741

Volume 4: Hẹn Hò Ở Bể Bơi [Completed] - Chương 61 - Đáng đời!!

Sau khi thỏa thích vùng vẫy trong hồ bơi, bọn tôi thay đồ rồi nắm tay nhau đi bộ về phía nhà ga, xếp hàng theo thứ tự tôi, Mizuki-chan rồi Yuuka.

"Gần đây ngay cả hồ bơi trong nhà cũng có nhiều trò giải trí đặc sặc quá, tớ bất ngờ đấy."

"Mizuki cũng thấy vui lắm luôn ạ! Em còn học được cách đạp nước nữa, chơi thật là đã! Em muốn ba đứa mình lại cùng đi hồ bơi nữa!"

Mizuki-chan, đang nắm tay cả tôi lẫn Yuuka, cười tươi như hoa hướng về phía bọn tôi.

"Fufu, thế thì tốt quá nhỉ. Nếu Souta-kun không phiền thì hè này ba đứa mình lại cùng đi nhé?"

"Souta onii-chan được chứ ạ?"

Mizuki-chan hỏi với giọng đầy mong đợi.

"Tất nhiên là được rồi. Hôm nay tớ cũng vui lắm, đúng ý tớ."

"Thế quyết định nhé! Hè này mình lại đi hồ bơi cùng nhau nha! Hoặc là biển cũng được!"

Dưới ánh hoàng hôn rực ánh màu cam, Mizuki-chan cười rạng rỡ còn Yuuka nhìn em ấy bằng ánh mắt dịu dàng. 

Tôi thong thả ngắm nhìn hai chị em hòa thuận ấy với lòng tràn đầy bình yên.

Và đây là câu chuyện hoàn toàn thuộc về tương lai. Câu nói của gã bác sĩ trẻ đẹp trai lúc rời đi:

"Chết tiệt, dạo này toàn gặp chuyện không suôn sẻ, bực thật..."

khiến tôi bứt rứt khó chịu, nên dù biết là vô ích, tôi vẫn thử hỏi Kensuke.

"À, chuyện đó à."

"Cậu biết à, Kensuke?"

"Ba của gã đó là trưởng khoa ngoại ở bệnh viện lớn kế bên đấy."

"Trưởng khoa á... Ghê không? Tôi không rõ lắm."

Trước tiên, "trưởng khoa" là chức gì? Bệnh viện có cả câu lạc bộ hay sao?

"Ghê không á? Siêu ghê luôn. Là nhân vật số một khoa ngoại, nơi phụ trách phẫu thuật ấy. Có thể nói là một trong những gương mặt đại diện của bệnh viện."

"Vậy thì đúng là ghê thật."

"Và rồi ông bố đó nhận hối lộ hàng trăm triệu từ nhà cung cấp thiết bị y tế, đổi lại mua máy móc giá cắt cổ. Giờ bệnh viện đang kiện ổng, cả nhà rối như canh hẹ đấy."

"Tức là ba hắn làm chuyện xấu bị phát hiện, giờ nhà cửa lục đục phải không?"

"Đại khái thế. Mà này, chuyện này lên cả báo với TV rồi mà? Souta không xem à?"

"Kensuke thân với cả bên báo tường nên đương nhiên là cậu ấy cập nhật tin tức. Nhưng học sinh cấp ba bình thường ai lại đi xem mấy cái tin khô khan đó chứ?"

"Thế à? Giới trẻ giờ không xem tin tức gì cả, lo ghê đấy."

"Kensuke cũng bằng tuổi tôi mà..."

Sao cậu ta lại lo xa như một ông già nhiều chuyện thế nhỉ?

"À mà này. Ông trưởng khoa ngoại đó vừa bị sa thải, vừa bị đòi bồi thường một khoản tiền lớn. Nên chắc thằng kia cũng không còn tiêu xài thoải mái như trước đâu. Học y vốn đã tốn kém, chắc chắn là phải nghỉ học thôi."

"Ra là vậy. Tuy tình cảnh cũng tội nhưng mà xin lỗi, tôi chẳng thấy thương hại hắn tí nào."

"Tôi cũng nghĩ thế. Đúng là luật nhân quả đấy."

Kensuke vừa cười vừa nói. Thành thật mà nói, tôi cũng đồng tình. Tôi không thích cười trên nỗi đau của người khác.

Nhưng lần này, vì cũng có chút liên quan, lại từng bị gã bác sĩ trẻ đó hãm hại cướp mất người yêu, nên cho phép tôi nói một câu thôi:

"Đáng đời mày lắm, thằng chó!!"