"Yu-Yuuka!? Không có gì đâu, em cứ đợi trong phòng đi!"
Tôi hoảng hốt ngăn cản nhưng Yuuka đã ra tới cửa.
"Ôi, Mizuki à. Trông em khỏe quá."
"Vâng, Mizuki luôn khỏe mạnh ạ. Chị sống hạnh phúc quá nhỉ."
"Fufu, cảm ơn em. Chị rất hạnh phúc, ước gì chia cho em được."
"Em đã nhận đủ phần của mình rồi ạ."
"Thế à? Hôm nay có việc gì thế? Tìm Souta-kun à?"
"Em có việc với cả chị và Souta onii-chan."
"Quan trọng lắm không?"
"Vâng, rất quan trọng ạ."
"Hửm? Sao lại đứng nói chuyện ở cửa? Vào trong đi. Chị có bánh quy ngon lắm, cùng uống trà nói chuyện nhé?"
"Yuuka, đợi đã! Mizuki nên về trước để bình tĩnh lại, ý anh là—"
Không chịu nổi tình huống, tôi định đuổi Mizuki về nhưng cô bé đã mở lời trước:
"Chị ơi, thực ra em—"
"Khoan, Mizuki! Làm ơn đợi đã—"
"RENGGGGGGGG"
"GYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!"
Tiếng chuông báo thức chói tai khiến tôi bật dậy thất thanh. Xung quanh là căn phòng quen thuộc.
"Hả, hả, hả... Mình vẫn là học sinh cấp 3 đúng không !? Đúng rồi, mình vẫn là học sinh !!!"
"Reng reng reng reng..."
Tôi vội tắt chuông, lòng nhẹ nhõm khi nhận ra *chuyện đó* chỉ là giấc mơ.
"May quá, thật sự may quá..."
"Mình vừa mơ cái gì kỳ cục vậy? Cưới Yuuka rồi lại khiến Mizuki có bầu..."
Dù bị năn nỉ, làm em gái vợ mới cưới có bầu là điều không thể chấp nhận được.
"Hay là mình đang bị stress nặng?"
Người bình thường không thể mơ thứ kinh khủng thế này.
"Chắc chắn không phải là điềm báo 'nhìn thấy tương lai' đâu nhỉ?"
Kiểu như phiên bản tương lai của mình quay về cảnh báo?
"Haha, đọc nhiều manga quá rồi."
"Thôi, nghĩ mấy chuyện vớ vẩn làm gì. Chuẩn bị đi học thôi..."
Hôm nay cũng là một ngày bình thường. Không có ác long để đánh, không có em vợ mang thai - chỉ có cuộc sống học đường bình dị nhưng quý giá đang chờ tôi.