Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Rồng bán thân

(Tạm ngưng)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

15 30

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

279 6772

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

(Đang ra)

Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

天江龍,明石龍之介

Dần dần họ bắt đầu tiếp xúc với nhau, nhưng vào thời điểm đó cô ấy đã.....

9 52

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

323 8659

Ngoại truyện [Completed] - Chương 64 - Điềm Báo Tương Lai...? (1)

"Mmm... cuối cùng tớ cũng làm được rồi... hạ gục con rồng rác rưởi... Okay... Hả!? Mình đang...?" 

Tôi bỗng giật mình tỉnh giấc, trước mặt là khuôn mặt Yuuka. Đầu tôi đang đặt trên thứ gì đó mềm mại.

"Fufu~ Anh Souta ngủ gật rồi này? Dạo này anh làm việc khuya quá mà. Dù bảo không sao nhưng rõ ràng là kiệt sức rồi."

Hóa ra tôi đã thiếp đi trong ngày nghỉ hiếm hoi bên Yuuka - vợ mới cưới của mình. Còn cô ấy ân cần cho tôi gối đầu lên đùi suốt thời gian đó.

"Xin lỗi em, đáng lẽ phải tận hưởng ngày nghỉ bên nhau..." 

"Không cần xin lỗi đâu. Em hiểu rõ hơn ai hết anh đã vất vả thế nào."

Nụ cười của Yuuka ấm áp như mùa xuân.

"Cảm ơn em. Nhưng hình như anh vừa mơ thấy gì kỳ lạ lắm..."

"Fufu, anh mơ thấy gì? Kể em nghe đi~" 

"Hình như là... À quên mất tiêu rồi."

"Không sao đâu, giấc mơ vốn dễ quên mà."

Đang lúc thủ thỉ dưới ánh mắt trìu mến của Yuuka, tiếng chuông cửa vang lên.

"Chắc là bưu điện. Để em ra..."

"Khoan, để anh." 

Tôi ngăn Yuuka lại rồi bước ra mở cửa.

"Xin chào, nếu là báo thì không cần... Mizuki-chan!?" 

Cô em gái Yuuka - Mizuki, giờ đã là sinh viên đại học xinh đẹp không kém chị, đứng đó trong chiếc váy ngắn đầy quyến rũ.

"Chào Souta onii-chan~ ♪"

"Em đến có việc gì thế? Anh nhớ là không hẹn trước mà..."

"Souta onii-chan ơi... Em có bầu rồi."

"...Hả?"

"Em mang thai rồi."

"Mang... mang thai cái gì... Và của ai?" 

Mắt tôi dán vào bụng Mizuki - vốn dĩ luôn thon gọn nhưng giờ đã hơi lộ vẻ căng tròn.

"Tất nhiên là con của anh và em rồi. Dù trai hay gái cũng sẽ đặt tên là Souzuki (ghép từ Souta + Mizuki)."

"Khoan đã! Làm gì có chuyện đó!?"

Tim tôi đập thình thịch.

"Trước khi cưới chị, anh và em đã từng 'quan hệ' một lần mà?" 

Mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng.

Tôi nhớ ra.

"Bởi vì... lúc đó em bảo 'cho em kỷ niệm cuối', rằng chỉ như vậy mới có thể chúc phúc cho anh chị từ tận đáy lòng... rằng nếu không em sẽ không thể quên anh và yêu ai được nữa... Em đã khóc lóc năn nỉ..."

Tôi không thể từ chối khi Mizuki bám lấy mình khóc nức nở.

"Và giờ em có bầu rồi."

"...Đùa à?" 

"Không đùa. Đây là con của anh."

"..." 

"Em muốn sinh con của anh. Không được... sao...?" 

Ánh mắt thiên thần ngước lên của Mizuki khiến tôi tê dại.

"Nhưng... anh yêu Yuuka mà..." 

"Vậy là... không được ạ...?"

Bàn tay tôi run rẩy. Hơi thở nghẹn lại như phổi quên mất cách hoạt động.

"Souta-kun, ai đấy ạ?" 

Giọng Yuuka vang lên từ phía trong nhà.