Chúng tôi không phải bạn thời thơ ấu, chỉ mới quen từ năm hai nên tôi hiếm khi thấy Yuuka mặc đồ thường phục.
Những lần nhìn thấy cô trong bộ đồ bơi hay dạo phố đều khiến tôi thấy - nàng thật sự xinh đẹp đến mức nữ thần sắc đẹp cũng phải chào thua.
Còn đồng phục? Dù đã quen mắt nhưng vẻ đẹp ấy chẳng hề phai nhạt.
Mỗi ngày đều có điều mới mẻ: màu áo len khác đi, ống tay áo xắn lên sau giờ thể dục, hay son lúc đậm lúc nhạt...
Thú thật, không thể phân định nổi phong cách nào đẹp hơn.
"Cả hai đều tuyệt vời" - đó là kết luận chân thành của tôi.
Thực chất Yuuka xinh đẹp đến mức mặc áo thun rộng thùng thình hay đồ thể dục sặc sỡ vẫn cuốn hút. Thậm chí còn khiến người ta tưởng đó là xu hướng thời trang mới.
Yuuka bẽn lẽn cúi đầu:
"Cảm ơn cậu... Nghe vậy tớ vui lắm."
"Tớ nói thật lòng đấy. Không phải lời xã giao đâu."
"Tớ biết mà~"
Nụ cười rạng rỡ của cô ấy khiến tim tôi loạn nhịp.
Nguy hiểm quá... Đừng cười như thế chứ. Tôi sẽ hiểu lầm mất! Bình tĩnh nào, Souta. Mày đến đây để học, không phải để mơ mộng. Đừng phụ lòng tốt của cô ấy.
Tôi hít sâu:
"Thôi, quay lại học bài nhé?"
"Ừm!"
Tôi tra từ điển chút. Cùng lúc đó, Yuuka cũng với tay:
"Cho tớ mượn với."
Hai bàn tay chạm nhau trên bìa sách.
"Ơ..."
"Á..."
Chúng tôi đông cứng, mắt dán vào nhau.
Hơi ấm từ bàn tay mềm mại của cô ấy lan tỏa khắp đầu ngón tay tôi. Gương mặt cả hai đồng loạt ửng hồng.
"............"
"............"
Tiếng loa phóng thanh đột ngột vang lên ngoài phố:
"Ứng cử viên Manashiro Kanata! Luôn lắng nghe ý kiến cử tri!"
---note: Manashiro Kanata chính là tác giả bộ này---
Âm thanh chói tai kéo tôi về thực tại.