Trong căn phòng chỉ có hai đứa, Yuuka ngồi đối diện tôi, cởi bỏ áo khoác đồng phục chỉ còn chiếc áo sơ mi trắng tinh.
Chiếc bàn kính vô tình để lộ đôi chân thon thả phía dưới tà váy ngắn.
Chết tiệt! Tư thế ngồi này khiến mình buộc phải nhìn thẳng vào vòng eo và đùi cô ấy!
Đồng phục nữ sinh trường mình ngắn quá mức cho phép!
Yuuka bỗng đỏ mặt, vén mái tóc dài sau tai:
"Sao cậu đột nhiên im lặng thế?"
"À... ừ... hôm nay cậu không thay đồ nhỉ?"
Sau 40 phút học căng thẳng, tôi cố gắng bắt chuyện:
"Mặc đồng phục giúp cậu tập trung hơn à?"
"Ừm! Cởi đồng phục xong là tinh thần học hành tan biến liền."
"Fufu, đúng là 'phép thuật của đồng phục' vi diệu thật."
Yuuka lại vén tóc, ngập ngừng:
"Theo cậu... tớ mặc đồ nào đẹp hơn?"
Cô ấy nhìn lên với ánh mắt bối rối.
À, thì ra cô ấy đang tò mò về cách nhìn của con trai nói chung.
Tôi nhắm mắt giả vờ suy nghĩ nghiêm túc:
"Cả hai đều đẹp. Cậu hợp với mọi phong cách."
Yuuka mỉm cười hài lòng, cô ấy không hề biết rằng tôi vừa phải vật lộn với hình ảnh đôi chân trần mềm mại dưới tấm kính trong suốt.
Thật may khi cô ấy không đọc được suy nghĩ của mình lúc này...