"À, Souta onii-chan..."
Mizuki-chan buông ngón tay ra rồi thì thầm, mắt nhìn chằm chằm vào ngón tay mình.
"Có chuyện gì thế, Mizuki-chan?"
"Em thắc mắc... 'genman' trong 'Yubikiri genman' có nghĩa là gì ạ?"
"Hả? Đột nhiên em hỏi vậy thì..."
Genman, genman... Chết thật, chẳng có tí manh mối nào cả. Bấy lâu nay cứ nói theo thói quen, nhưng khi bị hỏi thẳng, tôi chẳng hiểu gì hết.
Không chỉ vậy, tôi còn chẳng nghĩ ra được chữ Hán nào tương tự nữa.
"Ngay cả Souta onii-chan cũng không biết ạ?"
"À... ừ, anh xin lỗi. Không phải 'ngay cả', mà thực ra anh không phải kiểu nhân vật thông thái đâu..."
Nếu phải so sánh, tôi thuộc dạng khờ khờ nhưng hơi nhạy bén chứ không phải nhân vật thông minh xuất chúng.
"Vậy ạ... Em cứ nghĩ Souta onii-chan chăm chỉ học hành thế này chắc sẽ biết..."
Ui da, Mizuki-chan trông rõ ràng buồn thiu rồi này!? Siêu buồn luôn này!?
Cảm giác như tôi vừa phản bội niềm tin bí ẩn mà cô bé dành cho mình...!
Để đáp lại sự tin tưởng của Mizuki-chan, tôi cố gắng vắt óc suy nghĩ, nhưng...
*Genman* này, liệu có phải tiếng Nhật không nhỉ? Mình chưa nghe bao giờ...
Vậy là tiếng nước ngoài chăng?
Càng nghĩ, từ này nghe càng giống ngôn ngữ ngoại quốc.
Ví dụ như tiếng Đức... à, không, đó là "German" (người German), không phải "genman".
À, ha. Trò đùa lạnh lùng quá nhỉ, xin lỗi nhé.
Thôi chết, chắc tra điện thoại nhanh hơn.
Không trả lời được thì đọc giải thích trên Wikipedia hay đâu đó còn hơn.
Vừa định lấy điện thoại, Yuuka đúng lúc ra tay cứu giúp.
"'Genman' viết bằng chữ 'quyền' (nắm đấm) và 'vạn' (mười ngàn). Nghĩa là 'nếu nói dối sẽ bị đấm mười ngàn lần' đấy."
"Bị đấm mười ngàn lần ạ!?"
"Người xưa bạo lực thật đấy, đáng sợ quá!?"
Tôi và Mizuki-chan run bắn người trước ý nghĩa kinh hoàng của "genman = quyền vạn" mà Yuuka vừa tiết lộ.
"Tiện thể, nếu nói dối còn phải nuốt thêm nghìn cây kim nữa, nên tuyệt đối đừng dối trá đấy."
Nhìn bộ dạng của chúng tôi, Yuuka cười khúc khích, trông vô cùng thích thú.
Không lẽ Yuuka, bề ngoài hiền lành mà bên trong là một ác nữ giấu mặt!?
"Em sẽ không bao giờ nói dối đâu, vì em không muốn bị Souta onii-chan đấm mười ngàn lần..."
---note: Đọc kĩ nha quý vị, là "ĐẤM" chứ không phải *ĐÂM* nha :)))---
"Này, Souta-kun, đừng có đánh Mizuki đấy? Đó là bạo hành gia đình đấy?"
"Ơ kìa, tớ có đánh ai đâu. Tự hào mà nói, tớ chưa đánh nhau lần nào, kể cả với con trai, vốn dĩ tớ là người yêu hòa bình mà."
Khi bị nhóm Cận vệ Hoàng Gia (theo Kensuke thì đã giải tán rồi) gọi ra đánh, tôi đã không kháng cự, không phải tự nhiên đâu.
"Thế nhé. Tốt rồi, Mizuki."
"Souta onii-chan đúng là người tốt ạ."
"Haha, cảm ơn em nha."
"Này, Mizuki."
Yuuka bỗng nghiêm mặt lên tiếng.
"Dạ, chị có chuyện gì ạ?"
"Tại sao em lại lén nhìn trộm bọn chị vậy? Chị không thích hành động đó đâu."
Có vẻ Yuuka đang giận vì bị lén nhìn trộm trong phòng. Nhắc đến chuyện không được nói dối rồi mới quay sang chủ đề này, đúng là cao tay, Yuuka. Một bài giáo dục được tính toán kỹ lưỡng.