Ngày mồng Một tháng Giêng.
Năm mới vừa sang, ngày đầu tiên.
“Chúc mừng năm mớiーーー!”
“Ể⁉”
Tại cửa ra vào nhà Sakurai, tiếng pháo giấy vang lên.
“Sao, sao bọn cậu lại ở đây chứ⁉”
“Xin được làm phiền~”
“Em vào nhé~”
“Cho chị vào với~”
“Nghe tôi nói đã!”
Năm cô gái kéo nhau vào nhà Sakurai.
“Đã đến thì báo trước cho tớ chứ, mọi người.”
“Ôi chao, Sakurai-kun. Ngoan nào, ngoan nào~”
“Pụt!”
Một cô nàng đẫy đà, vòng một nảy nở áp chặt Sakurai vào ngực mình.
“Dừng lại đi, Yui-nee!”
“Đừng kích động quá nhé~ Ufufu.”
Đó chính là Ishimaki Yui, cô ép mặt Sakurai vào bộ ngực của mình.
“B-Buông ra!”
“Ây da.”
Sakurai thoát khỏi người Ishimaki, lùi lại giữ khoảng cách.
“Thật tình, đột nhập nhà người ta rồi muốn làm gì thì làm à!”
“Có sao đâu, cùng học chung lò luyện thi cả mà.”
“Ừ, thì đúng là chung trung tâm thật nhưng…”
Sakurai vừa lầm bầm vừa bắt đầu dọn dẹp bàn.
Cô gái mảnh mai mặc đồ thể thao, Nitou Tsubasa, bắt đầu lục lọi khắp nhà Sakurai.
“Này anh trai, sáng sớm anh làm gì thế~?”
Sakurai Natsumi từ trên lầu bước xuống.
“Oa, em gái của Sousuke⁉”
Nitou lao tới ôm chầm lấy Natsumi.
“Kyaーーー!”
“Dễ thương quá trời ơi!”
Nitou vừa ôm vừa cọ cọ cô bé.
“Chờ, đau đau đau đau đau đau đau!”
“Ai bảo ngực phẳng hả!”
Nitou buông Natsumi ra.
“Anh trai làm cái gì vậy, nguy to quá rồi đấy!”
“Đây là mấy đứa cùng lò luyện với anh. Anh không ngờ chúng nó lại đột nhiên xông tới…”
“Anh đang hẹn hò với Shio-nee mà, đúng không? Đầu năm thế này không đi gặp chị ấy à? Toàn tụ tập với mấy cô kỳ quặc thế này thôi.”
“Không không không, bọn anh dự định sẽ đi lễ chùa cùng nhau mà.”
Sakurai vội xua tay.
“Kishishishi, Sakurai-shi, nhà cậu có lắm dụng cụ thí nghiệm thú vị ghê.”
Cô bé đeo kính, Komori Nagi, khoác chiếc áo blouse quá khổ không hợp vóc người, đang mơ màng ngắm nghía các dụng cụ bếp núc nhà Sakurai.
“N-Này, dừng lại đi Nagi! Mỗi lần cậu dính vào là chẳng bao giờ có chuyện tốt cả!”
“Kishishishi, chẳng bao giờ tốt ư, thật là chào hỏi dễ thương. Sakurai-shi dạo này dám nói ghê ha.”
“Nói linh tinh gì thế, đồ ngốc!”
Sakurai giật lấy đồ bếp khỏi tay Komori.
“Ơ hơ, hết sạch rồi à?”
Ishimaki thân hình bốc lửa chui ra từ gầm bàn của Sakurai.
“Này, Sakurai-kun, còn rượu nữa không~?”
“H-Hả⁉ Rượu á⁉ Nhà tớ làm gì có lấy một chai…”
Sakurai liếc thấy chai amazake trên bàn đã bị uống cạn.
“C-Cậu uống cái này à⁉ Amazake tuy bảo là không phải rượu nhưng vẫn có tí cồn đấy! Đừng bảo say vì nó nhé⁉”
“Say á⁉ Chị đây hoàn toàn không hề say đâu~”
Ishimaki hì hục nâng bộ ngực mình lên.
“Ôi chao, sao người chị nặng nề quá. Ufufufufu.”
“Uwaaaaaaaaa”
Ishimaki bắt đầu cởi đồ, trên dưới chỉ còn mỗi nội y.
“C-C- Khoan, mặc, mặc đồ vào đi!”
“Ể? Có sao đâu, có phải ngoài đường đâu.”
Ishimaki mặc độc đồ lót đi vòng quanh nhà Sakurai.
“Sakurai-kun, người chị sao mà nặng quá…”
Ishimaki ngã chúi về phía Sakurai.
“Uooooooh!”
Sakurai đỡ lấy cô rồi nhẹ nhàng đặt xuống sàn.
“Chuyện đang đi quá xa rồi…”
Nhìn quanh bàn, rác từ đống amazake đã vương vãi khắp nơi.
“Saaakuraai-kuuun”
“Uwaaaaaaaa!”
Một cô bé mặc váy trắng tinh với đầy diềm xếp lòe loẹt ló mặt ra sau lưng Sakurai.
“Himeno⁉”
“Himé lúc nào cũng được Sakurai-kun chăm sóc mà~!”
“Cậu cũng uống amazake à⁉”
“Đã uống!”
Himeno giơ tay chào kiểu nghiêm.
“Đồ ngốc! Sao mấy người lại tự tiện lấy đồ nhà người ta…”
“Saaakuraai-kun, bế em ~~!”
“Bế ư……”
“Hime mà không được bế là khóc đấy nhé.”
“R-Rồi, được rồi!”
“Kyaaaa!”
Sakurai bế xốc Himeno lên.
“Thế này được chưa!”
“A, ahahahahaha!”
Himeno cười to, mặt đỏ bừng.
“Hime thỏa mãn rồi~!”
Khi Himeno nói xong, Sakurai đặt cô xuống.
“K-Không ngờ cả Himeno vốn trầm lặng cũng…”
Sakurai mặt tái mét.
“Oa!”
Bịch, cơ thể Sakurai bị ôm chặt từ phía sau.
“Hừm hừm, thân hình ngon đấy.”
“Tsubasa⁉”
Thân hình mảnh mai, Nitou rà soát người Sakurai.
“Cơ thể của Sousuke đúng là tuyệt! Kích thích thật đấy!”
“Cậu lảm nhảm cái gì vậy!”
Nitou vuốt ve người Sakurai.
“Hừm hừm, mùi vị ra sao nhỉ?”
“Hí!”
Nitou liếm thử cổ Sakurai.
“Hừm hừm, ngọt… thì phải?”
“Cậu đang làm cái quái gì vậy!”
Sakurai quật Nitou văng ra.
“Đ-Đồ vô lễ!”
“Vô lễ chính là cậu đó! Đừng bảo là cậu cũng…”
“Hử, gì cơ⁉”
“Cậu cũng uống amazake à⁉”
“Tôi có uống đâu.”
“Cậu lại không uống à!”
Bốp, Sakurai đập vào đầu Nitou.
“Kishishishishi! Càng lúc càng thú vị rồi đấy, Sakurai-shi.”
“T- Tốt quá. Ít ra cậu vẫn bình thường…”
Komori không mặc gì dưới chiếc áo blouse.
“Cả cậu cũng trục trặc rồi còn gì nữaaa!”
Sakurai quấn khăn quanh người Komori.
“Saaakuraai-kun”
“Sousuke!”
“Sakurai-shi”
“Sakurai-kun”
“Sakura~i”
Năm cô gái đồng loạt áp sát Sakurai.
“Mới đầu năm đầu tháng mà nhà tôi thành cái gì thế nàyyyyyy!”
Sakurai gào thét trong nhà.
“Đời học sinh của tôi vừa sang năm mới đã toang hết cả rồioooo!”
Sakurai phải đối đầu với cả năm cô gái.