Dịch Giả: Tsumimoto
Chỉnh Sửa: Hito, Ass2008
BOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOM
==================================
Cô ấy đang luyện tập à, Jin nghĩ vậy bởi người phụ nữ với mái tóc nâu nhạt ấy đang chạy về phía nhóm họ từ bên kia con phố.
Cô mặc bộ trang phục trông như để dễ dàng di chuyển.
Cô đang mặc quần dài xám. Công nhận, chúng thoải mái và rất dễ di chuyển. Áo cô là áo thun với phần tay được may theo kiểu tay áo raglan(tay áo rộng), Cô đang mang một đôi giày ống ngắn.
Chỉ cần nhìn màu sắc với độ bóng của bộ trang phục ấy thôi cũng đủ thấy chúng làm từ loại vải tốt. Da của đôi giày ống kia hình như cũng được đánh giá cao về độ linh hoạt.
Khi người phụ nữ đó đến gần hơn, Jin thấy cô trông như mới đầu 20. Dáng người cao, mảnh mai và tạo ấn tượng về một thân thể săn chắc không kém phần thon thả.
Còn khi người phụ nữ thấy nhóm Jin, cô chạy chậm lại.
“Thứ lỗi, tôi có thể hỏi cô chứ?”
Jin gọi người phụ nữ.
“Chuyện gì vậy?”
Cô đáp và dừng chân.
“Cô có biết nhà Fahlheit ở đâu không?”
“Hmm, nhà Fahlheit à. Có, tôi biết. Rẽ phải ở góc phố đằng kia, căn thứ hai ấy”
Người phụ nữ bảo Jin, anh cúi đầu và cảm ơn cô.
“Cảm ơn cô rất nhiều”
Người phụ nữ vẫy tay như thể chẳng có vấn đề gì và.
“Gì cơ, có gì đâu. Tình cờ thật đấy, có vẻ cậu là Magi Craftman Danh Dự của Vương quốc Egelia nhỉ?”
Sau khi thấy bộ áo khoác nửa thân Jin đang vận, người phụ nữ hỏi để xác nhận.
“Vâng, chính xác”
“Hmm, tôi không biết cậu có việc gì với nhà Fahlheit nhưng gia trưởng Nicholas và con gái ông, Lithia, đều đi vắng cả rồi, cậu không biết à? Quanh đó chỉ có quý phu nhân với hầu nữ thôi”
Điều này là do Nicholas với Lithia vẫn còn ở Tetrada. À, phải rồi nhỉ, Jin nghĩ nhưng không nói ra.
Sau cùng, mục tiêu ban đầu của anh không phải gặp Lithia mà là đến hoàn trả thanh kiếm.
“Là vậy sao, thế thì đành làm vậy thôi”
Jin nói. Người phụ nữ có vẻ đang cân nhắc đến chuyện gì đó rồi hỏi.
“Có lẽ nào, cậu là vị Magi Craftman đã sửa thanh kiếm của Lithia?”
“Eh, um, ừ, tôi tin là vậy”
Xa hơn cả cái tin là vậy ấy, anh là thằng đã sửa thanh kiếm đó mà.
“Ah, tôi hiểu rồi! Tên tôi là Gloria Ohlstat. Hiện tại, tôi là đội phó của đội nữ Hiệp Sĩ Vệ Binh Hoàng Gia”
“Oh, Tôi... Tôi tên Jin”
Jin cũng cho biết tên thật. Bởi anh đã được công nhận là Magi Craftman Danh Dự, có vẻ nếu gạt cô thì điều đó sẽ khiến anh gặp rắc rối trong tương lai.
“Jin-dono hử. Không cần phải khiêm tốn thế đâu, cậu đến từ quốc gia khác mà, cứ gọi tôi là Gloria”
“Cảm ơn cô nhiều, Gloria. Những cô nàng này là em gái tôi. Còn cô kia là người quen của tôi ở nơi này, Virgo. Và đây là Reiko”
“Virgo”
“Em là Hannah ạ!”
“Elsa”
“Reiko”
Virgo chào theo cách bình thường, còn Hannah thì hăng hái. Elsa kéo viền váy và khẽ nhún gối cúi chào. Thấy cách Elsa chào, Gloria trông như hơi ngạc nhiên.
“Hử, cô chắc là biết cách ứng xử lắm nhỉ, Elsa-dono. Cứ như thể cô là con gái của quý tộc ấy”
Cũng tự nhiên thôi, ban đầu, cô là con gái tử tước mà, nhưng Elsa vẫn thoáng đỏ mặt khi được khen. Cuối cùng, Reiko chào và khẽ gật đầu.
“Jin-dono, sao cậu lại đến quốc gia này? Bởi Vương quốc Celuroa nằm giữa quốc gia của chúng tôi với Vương quốc Egelia mà, nên chắc đi du lịch cũng chẳng dễ gì? Chưa kể đến việc giờ đang là thời điểm chiến tranh nữa”
Trận chiến với Thống Nhất Quân vào ngày 23, và Thống Nhất Quân trở thành Hoài Niệm vào ngày 24. Và hôm nay đã là ngày 27. Có vẻ thông tin vẫn chưa đến đây.
“Ừm, để ngắm nhìn đây đó, tôi nên nói vậy à?”
Jin đưa ra câu trả lời theo kiểu tránh né. Ít hay nhiều gì thì có vẻ Gloria đã nhận ra.
“Hmm, à mà. Tôi không biết cậu có việc gì với nhà Fahlheit, nhưng tại chuyện cũng lỡ rồi, tôi tự hỏi liệu cậu có thể đến thăm nhà tôi không? Nhà tôi ở kia kìa”
Cô nói và chỉ vào ngôi nhà lớn nhất nằm sau Jin.
“Hôm nay tôi chẳng có nhiệm vụ gì, cậu thấy đấy. Giờ tôi đang về lại từ thói quen tập luyện buổi sáng. Nên cậu có thể đến thăm sau khi tôi đã sửa soạn xong không, chắc là khoảng 8 giờ ấy?”
Hiện giờ, có lẽ mới khoảng 7 giờ rưỡi. Dù Jin nhìn kiểu gì thì chẳng có nhiều thời gian cho đến lúc 8 giờ. Có lẽ biểu hiện của anh thể hiện rõ điều đó.
“Haha, hiệp sĩ không dành nhiều thời gian cho việc ăn uống hay sửa soạn đâu. Hai mươi phút là đủ để làm những điều cần thiết rồi. Nên, đợi tôi nhé”
Gloria nói, chẳng thèm đợi Jin đáp thì cô đã mở cửa nhà và biến mất vào bên trong.
“Haizz, cô ấy hơi tự cao nhỉ. Virgo, ngươi biết cô ấy chứ?”
Jin thở dài một tiếng và hỏi kèm với nụ cười căng thẳng.
“Chỉ biết tên thôi. Như cô ta nói, cô ta là đội phó của đội nữ Vệ Binh Hoàng Gia. Cô ta đến từ nhà Nam Tước, và đương nhiên, là một Ritter”
Bởi hiệp sĩ là địa vị xã hội chứ không phải danh hiệu, nên gọi cô ấy là hiệp sĩ đến từ nhà Nam Tước là đủ rồi.
“Bởi cô ta khá mạnh, thần nghe rằng cô ta cũng là giáo quan cho nữ hiệp sĩ”
“Ah, thảo nào cô ấy biết Lithia hử”
Jin đoán trúng phóc.
“Vậy thì, trước tiên, chúng ta có nên làm xong việc vặt không nhỉ?”
Jin nói, bắt đầu dạo bước hướng về ngôi nhà được Gloria chỉ cho. Hannah và những người khác theo sau.
“Reiko, có lẽ nào, con và Laojun đã biết Lithia vẫn chưa quay về?”
Trong khi bước đi, Jin nói về chuyện anh nghĩ đến. Reiko gật đầu.
“Dạ. Tuy nhiên, bởi bọn con nghĩ nếu Otou-sama trực tiếp giao thanh kiếm cho Lithia thì kiểu gì cô ấy cũng sẽ thắc mắc sao người lại có thanh kiếm mà cô ấy đã làm mất ở Tetrada, nên con và Laojun quyết định giữ im lặng”
Quả thực, Jin nghĩ sau khi nghe vậy. Nó sẽ rất tệ nếu quan hệ giữa Jin và Machina được biết đến.
Khi biết Reiko và Laojun giữ im lặng vì lợi ích của Jin, anh ngẫm lại sự thiếu suy nghĩ của mình.
Đồng thời, anh thấy vui mừng bởi thay vì mù quáng vâng theo lời anh, Reiko và Laojun đánh giá đâu là điều tốt nhất cho việc anh làm.
Ừm, nếu nói trước thì có lẽ anh sẽ nghe lời họ, Jin nghĩ thế, nhưng chẳng nói ra vì anh không thể hoàn toàn làm theo nếu như không mường tượng được.
Nhà thứ hai ở góc phố. Đúng thực, cánh cửa có khắc chữ 'Fahlheit' nho nhỏ bên trên.
“Đây rồi”
Sau khi xác nhận ngôi nhà, Jin trao thanh kiếm cho Virgo.
“Hãy nói rằng người tên Machina đã giữ nó nhé”
Anh ra chỉ thị.
Virgo gõ cửa. Một lúc sau, cánh cửa mở ra.
“Xin chào, cô là ai vậy?”
Một người phụ nữ có vẻ là hầu nữ đã qua tuổi trung niên xuất hiện.
“Ah, đây là nhà Fahlheit, tôi đúng chứ?”
“Vâng, đúng thế”
“Dù cô ấy không có ở đây, nhưng tôi có thứ mà Machina đã giữ cần giao cho cô Lithia. Liệu cô có thể giao thứ này khi cô ấy trở lại không?”
Virgo nói và giao thanh kiếm bọc vải. Hầu nữ nhận lấy mà chẳng hỏi han lấy một lời.
“Tôi đi đây”
Virgo nói và quay lưng lại. Cô có cảm giác bà hầu nữ kia đang hỏi tên từ sau lưng mình nhưng cô rời đi mà không bận tâm đến.
“Vậy thì, giờ thì việc vặt quan trọng nhất đã xong”
Nhưng vẫn còn một lúc nữa mới đến 8 giờ.
“Otou-sama, chúng ta sắp đến nhà người phụ nữ đó sao?”
Reiko hỏi.
“Ừm, ta không biết cô ấy tính nói với ta chuyện gì, nhưng ta cảm thấy tương lai sẽ có rắc rối nếu như mặc kệ đội phó của đội nữ Hiệp Sĩ Hoàng Gia đến từ nhà Nam Tước”
“Công nhận. Có rất nhiều quý tộc như thế”
Bởi Elsa cũng đã bảo như vậy, Reiko không phản đối gì thêm nữa.
“Mà? Chúng ta sẽ làm gì đây? Hannah và Elsa, em không cần phải đi cùng anh đâu”
Nhưng Hannah và Elsa lại nói.
“Em nói từ trước rồi. Bởi chúng ta cùng nhau đến đây nên cũng phải đì cùng nhau chứ”
“Đi với Onii-chan cũng được mà!”
Và vẫn như trước, hai người họ tuyên bố là sẽ ở bên Jin.
“Rõ rồi. Hãy cùng đi nào. À, ngoài ra, cảm ơn vì ngươi đã giúp, Virgo. Nếu danh tính của ngươi bại lộ thì việc tương tác lâu dài sẽ gặp rắc rối đấy, nên giờ ngươi có thể lui về rồi”
Nếu cần gì thì cô ấy có thể liên lạc qua ManaCom nội bộ.
“Vâng, thần hiểu rồi. Hãy thứ lỗi cho thần. Nếu ngài cần gì ở thần thì hãy gọi thần bất cứ lúc nào ạ”
Virgo nói, cúi đầu, và rời đi.
“Vậy thì, chúng ta nên đi đến đó sau khi dành chút thời gian tham quan xung quanh nhỉ?”
Và thế là họ quyết định dạo quanh quận của quý tộc hạ cấp.
Ấn tượng của Jin là chúng hệt như những ngôi nhà đã xây sẵn. Ngôi nào ngôi nấy đều có khu vườn nhỏ rộng vài tsubo và chính giữa là những ngôi nhà hai tầng.
Khu vườn nào cũng có phong cách riêng, khu thì chỉ có bãi cỏ, khu thì có nhiều hoa, khu thì có trồng cây ăn quả, và khu thì ảm đạm với đất đã bạc màu, ...v.v
Jin ngạc nhiên bởi nhiều tòa nhà có lắp máy bơm.
Mặt khác.
“Wow, đẹp quá đi! Oh, loài hoa kia trông như Kherries ấy! Ah, đó là máy bơm à?”
Hannah chạy xung quanh như thể mọi thứ đều mới lạ. Thấy Hannah như vậy, Jin nghĩ thật tốt khi đã dẫn bé ấy theo.
Đa số những ngôi nhà được làm bằng đá. Có nhiều đá granit lắm. Thỉnh thoảng lại có lẫn nhà gỗ.
Họ đi dạo và đến ngã tư trung tâm nơi có đồng hồ mặt trời đang chỉ gần đến 8 giờ.
“Ah, vừa kịp lúc. Đến nhà Gloria thôi nhỉ?”
Họ đi bộ khoảng 5 phút tính từ ngã tư. Rồi họ dừng chân tại nhà Gloria.
Phía trước ngôi nhà có ông lão trông như quản gia đứng dợi.
“Chào mừng. Ojou-sama đang đợi ạ. Mời đi lối này”
Ông nói và mở cửa lối vào hành lang.
“Ah, cảm ơn ông vì đã đón chúng tôi”
Ngôi nhà thật ngăn nắp và được bày trí rất tốt.
“Đằng này ạ”
Quản gia dẫn Jin và những người khác đến phòng khách nằm ở tầng trệt.
“Jin-dono và những người em gái, chào mừng”
Ở nơi đó, Gloria đã sửa soạn lại vẻ bề ngoài và đang đợi.
Áo cánh của cô được trang trí vừa phải với ren và vài thứ để để lộ kha khá phần ngực khủng, và hợp với một hiệp sĩ, phần giây buộc của bộ váy có treo chéo thanh đoản kiếm.
Chiếc quần cụt cô đang mặc được nhuộm màu xám tía tinh tế và ánh lên một thứ ánh sáng dịu nhẹ.
Mái tóc nâu nhạt được thắt gọn lại và có chiếc kẹp tóc màu vàng ở một điểm làm nó nổi bật hơn.
Nhưng thứ lọt vào mắt Jin là hàng tá thanh kiếm treo trên bức tường phía sau cô.
“Thật là một vinh dự khi được mời”
Với tư cách là người lớn nhất, Jin thay mặt cả nhóm gửi lời chào. Nhưng Gloria bảo anh.
“Ahh, tôi bảo cậu trước rồi mà, cậu là du khách đến từ ngoại quốc. Tôi không phiền nếu cậu ít trang trọng hơn đâu. Tôi cũng nói với giọng điệu thế này mà, thấy không?”
Có lẽ liên quan đến công việc hiệp sĩ kia, cô phải có cách nói chuyện nam tính. Người quản gia nhíu mày đôi chút nhưng chẳng nói gì.
Cô bảo họ ngồi xuống. Nhóm Jin ngồi và.
“Trước tiên, hãy thư giản và dùng tí trà đi”
Gloria nói và ra lệnh cho người quản gia chuẩn bị trà và bánh.
Nhắc đến nó thì thứ trà thường uống ở Vương quốc Cline được ủ cùng một loại cây trà y như những lá trà thu được ở Làng Kaina.
Hương vị thân thuộc khiến cho Jin, Elsa, và Hannah thư giãn. Nhưng Reiko lại không uống.
“Hm, có gì sai sao? Em gái đằng kia... Reiko-chan nhỉ? Em không uống à?”
Jin đã chuẩn bị cho việc này từ trước nên anh trả lời thật.
“Reiko là Automata nên con bé không cần ăn uống”
Nghe thế, mắt Gloria mở to.
“C-Cái gì? Automata? … Thật là một tác phẩm tuyệt vời mà! Quả là thứ chỉ có Magi Craftman Danh Dự mới có thể làm thôi!”
Gloria bắt đầu khen Jin sau khi biết Reiko là Automata. Nhưng Jin thích chí với đống kiếm trên bức tường đằng sau cô hơn.